Trong phòng làm việc.

Giao tiền, đăng ký, điền phiếu báo danh, rất đơn giản.

Tại lúc những người khác không chú ý, Phương Bình lần thứ hai làm một thí nghiệm, lơ đãng mà sờ soạng phí báo danh của vài bạn học khác.

Kết quả cũng không ngoài dự liệu của hắn, giá trị tài phú vẫn không tăng.

Điểm này Phương Bình sớm có dự liệu, cũng không tính là thất vọng.

Người không nhiều lắm, chuyện báo danh rất nhanh liền kết thúc.

Chủ nhiệm lớp đem phiếu báo danh của các học sinh thu thập cùng một chỗ, quét một vòng 8 người trước mặt, cái này cũng là hy vọng thi khoa võ của lớp (4) năm nay.

Những người khác, chủ nhiệm lớp đều biết không sai biệt lắm, ngoại lệ duy nhất chính là Phương Bình.

Làm chủ nhiệm lớp của Phương Bình, Phương Danh Vinh cũng tới tham gia qua họp phụ huynh, tình huống của Phương gia như thế nào, Lưu An Quốc vẫn đều biết.

Bất quá mỗi năm lúc này, học sinh muốn liều một lần có khối người, ngoài ý muốn cũng không bất ngờ.

Thu hồi tâm tư, Lưu An Quốc mở miệng nói: "Ngày sau, cũng là ngày 9, Vương Kim Dương bạn học của đại học võ thuật Nam Giang sẽ quay về trường để giải đáp thắc mắc cho mọi người, mọi người hẳn là đều biết rõ, nhớ kỹ đến lúc đó đều đi tham gia."

Mọi người vội vã gật đầu, có tiền bối đến giảng kinh nghiệm, đối với mọi người vẫn là có một chút trợ giúp.

"Đến lúc đó, trường học sẽ phát ngày giờ thi cụ thể của khoa võ, cùng với các loại hạng mục chú ý, đều nên kỹ nhìn."

Lưu An Quốc tuy rằng là chủ nhiệm lớp của mọi người, nhưng đối mặt học sinh của lớp này, chủ yếu vẫn là dạy tri thức khoa văn, khoa võ chỉ biết nói qua một ít đơn giản.

Bất quá trường học có lớp huấn luyện khoa võ, bên ngoài cũng có lớp phụ đạo khoa võ, đây mới là trọng điểm học tập của học sinh khoa võ.

Những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều đi học qua, hoặc là thẳng thắn mời dạy kèm khoa võ.

Trong đám người, Lưu An Quốc quét một vòng, chỉ sợ cũng chỉ có Phương Bình không đi qua.

Điểm ấy không cần hỏi, thật sự đi qua, Phương Bình chưa nói, cha của hắn tham gia họp phụ huynh, không đến mức một chút cũng không đề cập tới.

Trong lòng hơi thở dài một tiếng, Lưu An Quốc bỗng nhiên đứng dậy, ngồi xổm xuống mở ngăn tủ dưới bàn làm việc của mình.

Một lát sau, Lưu An Quốc đứng dậy, trên tay ôm một đống sách dày, đặt ở trên bàn làm việc nói với Phương Bình: "Nhìn xem có cái gì cần không, bạn học khác đều tham gia qua lớp huấn luyện khoa võ của trường học, những tư liệu này bọn họ đều có, bên này em thiếu cái gì cầm đi xem trước."

Phương Bình có chút ngoài ý muốn, bất quá cái này đích thật là hắn hiện tại cần, nghe vậy vội vàng nói: "Cảm ơn thầy!"

Lưu An Quốc vẫn chưa nói cái gì quan trọng, tuy rằng những cái tư liệu này không tính rẻ, dù cho mua ở bên ngoài, cũng phải vài trăm đồng, nhưng đối với học sinh có gia cảnh bần hàn, có thể chiếu cố một ít, ông cũng không ngại giúp.

Thấy Phương Bình không hề ngại ngùng, vui vẻ mà đem tất cả tư liệu đều ôm ở trong lòng, Lưu An Quốc có chút dở khóc dở cười.

Nhìn cái tình hình này, sợ rằng tiểu tử này sự thật không hề chuẩn bị, bằng không có vài tư liệu đại chúng hoá không cần phải mang đi.

Tuy rằng đã không ôm hy vọng quá lớn đối với Phương Bình, Lưu An Quốc làm chủ nhiệm lớp, do dự một chút, vẫn là quay đầu nói với Ngô Chí Hào: " Lý giải của Phương Bình bạn học đối với thi khoa võ không bằng các em, nắm giữ tri thức chuyên nghiệp cũng không nhiều lắm.

Những quyển sách này, hiện tại muốn xem hết toàn bộ sợ rằng có độ khó rất lớn, Ngô Chí Hào, em xem tài liệu chuyên môn của em, có thể photo cho Phương Bình một phần hay không?"

So với tư liệu, những ghi chú do học sinh của khoa võ tự mình ghi lại, hiệu quả rất tốt!

Trọng điểm sát hạch, tuyển vào thống nhất, mấy thứ này, đều là các học sinh tự mình ghi lại.

Ngô Chí Hào là học sinh có thành tích tốt nhất, hy vọng thi đậu khoa võ cũng lớn nhất.

Mượn ghi chép của hắn ôn tập, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian và tinh lực.

Bất quá ghi chép là vật cá nhân, dù cho là chủ nhiệm lớp, cũng không có quyền lợi cứng nhắc yêu cầu, chỉ có thể thương lượng.

Vốn dĩ thầy chủ nhiệm đưa sách cho mình, Phương Bình cũng đã rất cảm kích, không nghĩ tới thầy lại có thể sẽ mở miệng với Ngô Chí Hào muốn cho mình bản ghi chép.

Kiếp trước, chủ nhiệm lớp của mình cũng là thầy giáo tốt, nhưng thành tích của Phương Bình nửa vời, quan hệ cùng chủ nhiệm lớp cũng bình thường, tiếp xúc không nhiều lắm.

Không nghĩ tới, chủ nhiệm lớp có trách nhiệm hơn so với trong tưởng tượng.

Bản thân Phương Bình không chuẩn bị cho tốt, cũng không phải là trách nhiệm của chủ nhiệm lớp, đưa sách đã là thêm vào tình cảm, hiện tại lại có thể còn chủ động giúp hắn muốn ghi chép.

Phương Bình không đợi Ngô Chí Hào mở miệng, vội vàng nói: "Thầy Lưu, không cần..."

Hắn lời còn chưa dứt, một bên Ngô Chí Hào liền cười nói: "Không có việc gì, quay đầu lại dùng một phần photo của tôi, cũng không phải cái gì.

Nói thực tế một chút, có tác dụng hay không đều là vấn đề."

Ngô Chí Hào cũng không sợ đả kích Phương Bình, trên thực tế tất cả mọi người rõ ràng, dù cho bản thân Ngô Chí Hào, đều không có hi vọng tiến vào ải thứ tư —— thi chuyên ngành.

Chủ nhiệm lớp nếu mở miệng, Ngô Chí Hào cũng không muốn làm mất mặt mũi của chủ nhiệm lớp.

Ngô Chí Hào đều nói như vậy, Phương Bình cũng không già mồm cãi láo, vội vàng nói cảm ơn.

Xác thực, nhìn một đống sách vở tư liệu trên tay, đầu của Phương Bình cũng lớn như trâu.

Có thể mượn dùng ghi chép của Ngô Chí Hào một chút, hắn cũng có thể biết thi cái nào trọng điểm, không đến mức không hiểu ra sao, toàn bộ đều nhìn hết.

Nói xong việc này, chuyện báo danh liền kết thúc.

Lưu An Quốc bảo mấy người trở về phòng học, bản thân mình tiếp tục cúi đầu phê duyệt bài thi.

...

Ra phòng làm việc, Ngô Chí Hào chủ động nói với Phương Bình: "Những ghi chép của tôi, có vài cái để trong nhà, nếu như gấp, buổi tối cậu cùng tôi về nhà lấy, còn không vội, ngày mai tôi mang đến đây."

Đã nhận nhân tình của người khác, Phương Bình nào không biết xấu hổ khiến đối phương mang đến, vội vàng nói: "Tôi đi lấy là tốt rồi, lần này sự thật quá cảm ơn."

"Đừng khách khí, đều là bạn học."

Ngô Chí Hào không có nhiều ngạo khí lắm, cười ha hả nói: "Chúng ta là lớp bình thường, tỷ lệ thi đậu khoa võ quá nhỏ, chúng ta không phải đối thủ cạnh tranh.

Bất quá tôi nói thật, cậu đừng chú ý.

Tối thiểu, trước khi qua kiểm tra sức khoẻ, những tư liệu này ngươi cũng không cần nhìn, miễn cho làm lỡ thời gian.

Chờ qua kiểm tra sức khoẻ, ngươi có thể dùng nhiều thời gian tại cái này.

Thi chuyên ngành của khoa võ, tuy rằng hạng mục thi phức tạp, nội dung nhiều, nhưng có chút khác nhau với khoa văn, nội dung khảo hạch của mỗi năm, đều là vài thứ trên thân thể.

Kỳ thật với học sinh chúng ta thi khoa võ mà nói, khó nhất không phải thi chuyên ngành và văn hóa, vẫn là kiểm tra sức khoẻ và kiểm tra thực tế.

Mấy thứ này, hầu như đều là yêu cầu cứng nhắc, cũng là hai ải có tỉ lệ đào thải cao nhất."

Ngô Chí Hào vừa nói xong, một bên Dương Kiến liền phiền muộn nói: "Phải không? Vì sao tôi cảm thấy thi chuyên ngành và văn hóa sẽ rất khó?"

Ngô Chí Hào lười phản ứng hắn, việc này nhân giả kiến nhân, trí giả kiến trí.

Phương Bình lần thứ hai gật đầu, hắn hiện tại chính là mới biết, nhiều nghe một chút kinh nghiệm của những người này cũng không sợ bệnh.

Suy nghĩ một chút, Phương Bình hỏi ra: "Cái kia... Khí huyết kiểm tra, là đi đâu kiểm tra?"

Làm thí sinh đột nhiên chen vào khoa võ, Phương Bình không cảm thấy bản thân mình vô tri có vấn đề gì.

Những người khác cũng quả thật không ngoài ý muốn, Dương Kiến lập tức nói: " Thiết bị kiểm tra khí huyết, Dương Thành chúng ta chỉ có bệnh viện nhân dân Đệ Nhất mới có, cái đồ chơi này có giá trị chế tạo rất cao, Dương Thành chúng ta dù sao không lớn, người đến dùng không nhiều lắm, cho nên không có lựa chọn."

Dương Kiến nói xong, Trương Hạo cũng lập tức nhắc nhở: "Phương Bình, tôi nếu là cậu liền không đi kiểm tra, không phải đả kích cậu, dù sao thì cậu hiện tại bổ khí huyết cũng không còn kịp rồi.

Phí kiểm tra của cái đồ chơi này đặc biệt đắt, 5000 đồng một lần, chắc giá.

Cách thời gian kiểm tra sức khoẻ cũng không xa, còn không bằng thẳng thắn chờ lúc kiểm tra sức khoẻ rồi nhìn."

"5000?"

Phương Bình líu lưỡi, cái này là đi cướp đoạt à!

Bất quá buôn bán độc quyền, đối với thí sinh thi khoa võ mà nói, sớm biết tình huống của mình, đó là đương nhiên, cho nên cũng không lo không có khách.

Phương Bình vốn còn muốn biết rõ ràng tình huống của bản thân mình, hiện tại không thể làm gì khác hơn là buông tha cái tâm tư này.

Đại khái là biết tâm tư của Phương Bình, Ngô Chí Hào bỗng nhiên cười nói: "Thiết bị kiểm tra khí huyết của bệnh viện, là loại thiết bị cỡ lớn, có thể kiểm tra khí huyết dao động chính xác, cùng với giá trị khí huyết cao nhất.

Bất quá cậu hẳn là lần đầu tiên kiểm tra, ngược lại cũng không cần phải làm rõ ràng như vậy.

Buổi tối ngươi không phải muốn đến nhà tôi lấy ghi chép sao?

Nhà của tôi có thiết bị loại nhỏ, chính là khác biệt có chút lớn, dao động trên dưới 5 tạp, cậu có thể thử xem."

"Trời, Chí Hào, nhà cậu còn mua cái này?"

Ngô Chí Hào nói vừa dứt, những người khác đều có chút kinh ngạc.

Tuy rằng thiết bị kiểm tra khí huyết loại nhỏ nghi không đắt như loại lớn, khác biệt càng lớn thì càng rẻ, khác biệt 5 tạp đã tính lớn.

Dù chỉ tính như vậy, cái thiết bị này cũng rất đắt.

Ít nhất trong mắt mọi người, đã là một con số kinh người.

Giống trong nhà Ngô Chí Hào, rẻ nhất cũng phải hơn mười vạn.

Ngô Chí Hào lơ đểnh mà cười nói: "Hàng second hand, kỳ thật cũng không giá trị bao nhiêu tiền, hơn nữa ta bình thường muốn kiểm tra, đi bệnh viện cũng đắt, còn làm lỡ thời gian, cho nên ba tôi mới mua cho tôi hàng second hand, chính là kiểm tra đại khái."

Cái này thật ra là nói thật, đối với những người như bọn họ, muốn chính là chính xác.

Khác biệt trên dưới vài tạp, cái này cũng quá không chính xác.

Những người ở đây, thật muốn đi nhà của Ngô Chí Hào kiểm tra, sợ rằng số liệu của mọi người rất có khả năng đều là như nhau.

Thậm chí, cuối cùng kết quả đi ra, Dương Kiến cao hơn so với Ngô Chí Hào đều bình thường.

Thật muốn dựa theo cái số liệu này để làm chuẩn bị, vậy chờ bị loại đi.

Bất quá vô dụng đối với những người khác, đối với Phương Bình cũng có trọng dụng.

Hiện tại Phương Bình, chủ yếu chính là muốn nhìn một chút, khí huyết 1.1 của bản thân mình, rốt cuộc có thể chuyển đổi thành bao nhiêu tạp trong hiện thực, có một phạm vi đại khái như vậy đủ rồi.

Nghe được Ngô Chí Hào nói như vậy, Phương Bình vội vàng tươi cười nói: "Vậy phiền phức cậu, cái này cũng không biết nên làm sao cảm ơn cậu mới tốt, thật tốt, chờ tôi thi đậu, tuyệt đối mời ăn tiệc lớn!"

"Ha ha ha..."

Trương Hạo nhất thời cười to, trêu ghẹo nói: "Phương Bình, ta chỉ sợ Ngô Chí Hào đợi không được cái tiệc lớn này thôi."

"Đi qua một bên." Phương Bình tự tin tràn đầy nói: "Tôi khẳng định có thể thi đậu, điểm ấy hoàn toàn không cần nghi vấn."

"Ha ha ha..."

Mọi người lần thứ hai nở nụ cười, cũng không tính cười nhạo, chỉ là cảm thấy Phương Bình thật đủ tự tin, 8 người ở đây, sợ rằng Ngô Chí Hào cũng không dám nói tuyệt đối thi đậu.

Cười một trận, Trương Hạo lại nói với Ngô Chí Hào: "Chí Hào, buổi tối Phương Bình đi chổ cậu kiểm tra, ngày mai nhớ kỹ nói cho chúng tôi biết kết quả.

Tuy rằng không phải quá chuẩn, bất quá kiểm tra thêm vài lần, vẫn có thể rõ ràng đại khái."

Mọi người cũng có chút tò mò đối với giá trị khí huyết của Phương Bình, thuần túy tò mò mà thôi, liền như cuộc thi bình thường, ngươi cũng rất tò mò đối với bạn học khác thi bao nhiêu điểm vậy thôi.