CHƯƠNG 4

Anh thật sự không lo lắng ư? Hay mấy hộp thư đó là giả?

Trong lúc cô đang thắc mắc khó hiểu, thì Lâm Thế Kiệt ngẩng đầu lên nói với cô: “Nếu cô không còn chuyện nào khác, thì đợi một lát, để xem sau khi video phát tán, thì cô hay tôi là người chịu thiệt?”

Giản Nghệ Hân ngồi xuống sofa da trong văn phòng anh ngay, dù gì cô cũng chưa lấy dây chuyền của mình về, nên không định rời đi.

Tin hot như này thật sự giống như viên đá dấy lên sóng lớn ngập trời, chỉ trong năm phút ngắn ngủi, video về chuyện Lâm Thế Kiệt – tổng giám đốc tập đoàn Đế Quốc thuê phòng cùng cô gái thần bí, đã lan truyền rộng rãi.

Cô lặng lẽ lấy điện thoại ra, đọc tin tức, cảm thấy hơi choáng váng.

Cô nhìn ra Lâm Thế Kiệt có thân phận cao quý, nhưng không ngờ lại cao quý đến thế.

Tổng giám đốc tập đoàn Đế Quốc, cậu chủ nhà họ Lâm – một trong bốn gia tộc lớn, người đàn ông thần bí tôn quý nhất thành phố S, lần đầu tiên nổ scandal về bạn gái.

Trợ lý Tiểu Chu đi vào văn phòng, hỏi Lâm Thế Kiệt phải giải quyết scandal thế nào.

Lâm Thế Kiệt không ngẩng đầu lên đáp: “Cậu đừng bận tâm đến nó.”

Trợ lý vừa rời đi, thì mấy phút sau, điện thoại của Giản Nghệ Hân cũng bắt đầu cháy máy.

Các cuộc gọi đe dọa sỉ nhục thi nhau kéo tới.

Hóa ra chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, người theo đuổi Lâm Thế Kiệt đã tìm ra toàn bộ thông tin cá nhân của Giản Nghệ Hân, còn dọa sẽ giết cô, nếu cô không rời xa anh, thì cứ chờ chết đi.

Cô lại nhìn Lâm Thế Kiệt, nhưng anh vẫn bình tĩnh ung dung nhìn cô, như thể mọi chuyện xảy ra hoàn toàn không liên quan đến anh…

Nghĩ đến đây, Giản Nghệ Hân mới nhận ra, lần này cô đã gặp rắc rối rồi.

Đừng nói là tìm kiếm ba mẹ, giờ cô đang bị vây quanh tứ phía, e rằng khó mà sống sót rời khỏi thành phố S.

Nhưng cô thấy Lâm Thế Kiệt bình tĩnh như vậy, thì đoán nếu anh dám để cô gửi đi, thì chắc chắn có năng lực đè tin tức xuống.

Mọi chuyện chỉ là bất đắc dĩ, Giản Nghệ Hân đành phải tạm thời cúi đầu, cô đi tới trước bàn lớn, buồn bực nói: “Tôi không cần dây chuyền nữa, phiền anh gỡ hết tin tức đi.”

Lâm Thế Kiệt khẽ cười nói: “Dù tôi gỡ tin tức xuống thì những người uy hiếp cô vẫn sẽ tìm cô để tính sổ, đồng thời danh tiếng của cô cũng sẽ xấu đi.”

Đúng là tự cầm đá đập vào chân mình, Giản Nghệ Hân đã hối hận đến xanh ruột rồi.

Trước mắt, nếu nói uyển chuyển một chút thì những bản thảo tin tức kia là “scandal bạn gái”, còn không uyển chuyển thì nói thẳng cô là gái tiếp rượu.

Hơn nữa bức ảnh của cô còn phóng lớn như vậy, cứ thế này thì cô đâu còn mặt mũi để gặp lại ba mẹ ruột.

“Chắc chắn anh có cách dập tắt scandal này, anh nói đi, rốt cuộc anh muốn tôi làm gì mới chịu ra tay?”

Lâm Thế Kiệt đặt cây bút trong tay xuống, rồi nhìn chằm chằm cô nói: “Không bằng chúng ta làm một cuộc giao dịch đi, cô thỏa mãn yêu cầu của tôi, thì tôi sẽ trả lại trong sạch cho cô, còn bảo đảm an toàn sau này cho cô nữa.”

Giản Nghệ Hân thầm nghiến răng, quả nhiên tên này vẫn còn chủ ý khác.

“Anh nói trước đi, cụ thể là giao dịch gì?”