Thay vì mắng cô ngoại tình, ly hôn, bây giờ mọi người đều đang chế giễu cô.
Lúc trước thì hận không thể khiến cô đi chết đi, hiện tại mọi người chỉ xem cô là trò cười.
Lộ Kiêu Dương bị Long Hữu Dư khen mà có chút ngượng ngùng, "Ông là đang khen tôi? Hay là đang mắng tôi trình diễn tệ?"
Cái gì mà cô cố ý biểu diễn tệ như vậy?
Mẹ nó!
Cô thật sự rất nghiêm túc biểu diễn, có được không!
Long Hữu Dư cuời nói: "Cô đừng khiêm tốn, trưa nay tôi mời cô ăn được không? Yên tâm, chờ qua khoảng thời gian này, tôi sẽ kiếm cơ hội cho cô.
Sẽ không bỏ rơi cô, được chứ?"
"!.
" Dáng vẻ ông ta chân thành như thế, nhưng thật ra Lộ Kiêu Dương có chút không thoải mái.
Cô rốt cuộc cũng nhìn ra, cái người Long Hữu Dư này, không thiên vị cô, cũng không thiên vị Lương Thiến, ông ta chỉ thiên vị những người mang lại lợi ích cho công ty.
Rất thực tế, nhưng cũng không có biện pháp nào, bởi vì ông ta là người làm ăn.
Lộ Kiêu Dương từ chối lời mời của ông, "Không cần, tôi còn có việc.
"
Long Hữu Dư thấy Lộ Kiêu Dương không muốn đi ăn với mình, nên cũng không ép buộc.
Long Hữu Dư cười nói::Vậy được rồi, bây giờ cô đi về trước đi, nghỉ ngơi cho tốt nhé.
"
Vừa nói, vừa đích thân tiễn Lộ Kiêu Dương ra ngoài.
Người của Lương Thiến đều đang nhìn, thấy Long Hữu Dư đối xử với Lộ Kiêu Dương khách khí, đều không thể tin được.
Ngay cả bản thân Annie cũng không thể tin.
! !
Annie đi theo Lộ Kiêu Dương ra khỏi văn phòng, nói: "Em còn tưởng Long tổng sẽ mắng chúng ta, không nghĩ tới! "
Cô đang nằm mơ sao?
Lộ Kiêu Dương nói: "Thế nào, không mắng thì không tốt sao, em muốn bị mắng à?"
Annie thấy Lộ Kiêu Dương không ngạc nhiên chút nào, nói: "Lộ gia, chị sẽ không thật sự cố ý như lời Long tổng nói chứ?"
Lẽ nào từ lúc bắt đầu, chị ấy đã dự liệu hết thảy mọi chuyện?
Lộ Kiêu Dương bình tĩnh nói: "Sao có thể chứ?"
"Vậy tại sao chị không ngạc nhiên chút nào vậy?"
"Chỉ là chị có năng lực tiếp thu tương đối mạnh.
" Ngay cả chuyện xuyên qua này, cô cũng đã tiếp thu rồi, huống hồ đây chỉ là những chuyện nhỏ nhặt.
Annie nhìn cô, gật đầu, "Vâng.
"
Lộ Kiêu Dương lên xe, Annie nói: "Bây giờ có quay về Thẩm gia không ạ?"
"Trở về trước đi, chị muốn đi một nơi.
" Lộ Kiêu Dương nói.
! !.
Nửa giờ sau, hai người mở cửa nhà của Lộ Kiêu Dương ở khu nội thành.
Đây là một căn nhà lầu lớn bằng phẳng rộng rãi, có thang máy, cách bài trí rất thời thượng và sạch sẽ, cửa sổ sát đất hướng ra mặt biển, phong cảnh xung quanh rất đẹp.
Rõ ràng là ở khu vực trung tâm của Lâm Thành, nhưng lại có một cảm giác rất yên tĩnh giữa sự ồn ào tấp nập.
Trên sân thượng còn có hồ bơi.
Annie dè dặt đi theo sau Lộ Kiêu Dương, sau khi Lộ Kiêu Dương đi vào, cô lướt nhanh một vòng trong nhà rồi dừng lại ở ban công.
Ngày đó khi Lộ Kiêu Dương xuất viện, Annie vốn muốn mang cô quay về nơi này, rốt cuộc Lộ Kiêu Dương rất tò mò về Thẩm Trường Hà nên mới đi tới Thẩm gia.
Đây là lần đầu tiên Lộ Kiêu Dương trở về đây sau khi xuất viện.
Annie nhìn Lộ Kiêu Dương, hỏi: "Lộ gia, chị có nhớ ra cái gì không?"
Lộ Kiêu Dương nâng tay, đặt lên cửa kính trong suốt không tì vết, nói: "Không có.
"
Làm sao có thể nhớ ra cái gì chứ?
Annie nói: "Nhưng mà, em thấy dường như chị rất quen thuộc với nơi này.
"
Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua Annie, nói: "Là rất quen.
"
Mọi thứ ở nơi này, hoàn toàn là được xây dựng dựa theo căn nhà mà cô đã tưởng tượng trước đây, gần như là y hệt như vậy.
Trước đây lúc nghĩ tới những ý tưởng này, nó chỉ là một giấc mộng của Lộ Kiêu Dương, cô không biết mình có thể thực hiện hết tất cả được hay không.
Lại không nghĩ rằng bảy năm sau, vậy mà cô đã sở hữu căn nhà như mộng tưởng của mình.
Bề mặt hướng ra biển, có hồ bơi, có vườn hoa, ngay cả màu sắc của rèm cửa sổ, cũng là màu xanh cô luôn thích.
__Hết chương 71__.