Hai người xuống dưới lầu, không thấy Thẩm Trường Hà, người hầu đang thu dọn đồ đạc, Lộ Kiêu Dương hỏi: "Thẩm tiên sinh đâu?"
"Vừa ra ngoài ạ.

"
Lộ Kiêu Dương hỏi dọc đường đến xưởng ủ rượu.

Lần đầu tiên cô tới chỗ này, người ở đây rất nhiều, tất cả mọi người đang bận rộn.

Cô tìm nửa ngày, mới thấy Thẩm Trường Hà, anh đứng ở đó, vẫn là một thân trang phục kia, trông rất tùy ý, có vài người đứng bên cạnh, đều là những người phụ trách ở xưởng ủ rượu.

Tần Phong thấy cô, nói với Thẩm Trường Hà: "Tiên sinh, phu nhân tới.

"
Thẩm Trường Hà nhìn cô một cái, không nói gì, tiếp tục giao công việc cho người đứng bên cạnh anh, trực tiếp gạt Lộ Kiêu Dương sang một bên.

Tần Phong: "! "
Bình thường lúc Thẩm Trường Hà nhìn thấy phu nhân, cũng sẽ không như vậy, hôm nay đây là thế nào?
Anh đang muốn hỏi gì đó, Lộ Kiêu Dương đã đi tới, nhìn Thẩm Trường Hà.


Thấy cô nhìn mình chằm chằm, Thẩm Trường Hà dời ánh mắt đi.

Lộ Kiêu Dương lại di chuyển tới trước mặt anh, buộc anh nhìn mình.

Người xung quanh nhìn cảnh này, cũng không biết hai người đang nháo cái gì.

Trước đây Lộ Kiêu Dương bận rộn công tác, rất ít khi tới nơi này.

Nên ấn tượng và hiểu biết về Lộ Kiêu Dương, phần lớn là đến từ trên mạng.

Bây giờ cô tới đây, còn chủ động như thế! khiến tất cả mọi người rất kinh ngạc.

Tần Phong cũng là biết nhìn sự việc, liền giải tán những người khác, "Tất cả đi làm việc đi!"
Tất cả mọi người vội vàng bận chuyện của mình trước.

Tần Phong và Annie cũng đi ra ngoài.

Anh hỏi Annie: "Họ làm sao vậy?"
Annie nói: "Hình như Thẩm tiên sinh tức giận, muốn ly hôn với Lộ gia.

"
"Ly hôn?" Nghe đến đây, Tần Phong cau mày, "Sao có thể? Thẩm tiên sinh rõ ràng thương phu nhân như vậy.

"
Thẩm Trường Hà mất nhiều tâm tư như thế, mới để cho mọi người biết bọn họ không ly hôn.

Rõ ràng là anh muốn bù đắp cho Lộ Kiêu Dương, sao có thể sẽ ly hôn?
!.

.

Thẩm Trường Hà không nhìn Lộ Kiêu Dương, đi thẳng tới cái giá phía trước, nghiêng mặt đối với cô.


Lộ Kiêu Dương nói: "Cũng bởi vì em chỉ đùa một chút, cho nên sau này anh cũng không để ý tới em sao? Anh đem mấy thứ kia cho em là có ý gì?"
Thẩm Trường Hà nó: "Đều là em nên có được.

"
"Chậc.

" Lộ Kiêu Dương nhìn những nguời công nhân đang bận rộn này, nói: "Em thật sự cảm thấy đồng tình vì bọn họ có một ông chủ vô trách nhiệm như anh.

"
Thẩm Trường Hà nhìn cô một cái.

Lộ Kiêu Dương nói: "Người ta mỗi ngày đều tin tưởng anh như thế, làm việc cho anh, còn anh thì sao? Liền đem công ty ném cho một người không biết gì như em?"
Lộ Kiêu Dương cũng không có tự tin đến mức, cảm thấy mình có năng lực quản lý tốt công ty.

"Yên tâm, cho dù có giao công ty cho em, anh cũng sẽ giúp em lo liệu tốt.

"
"Vậy coi như em dùng công ty của anh để đi ra ngoài ra vẻ, đi bao nuôi tiểu thịt tươi, cũng không có vấn đề gì à?" Nói đến đây, Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua người đàn ông trước mắt này, ừ, sao lại thấy, anh mới là tiểu thịt tươi ngon nhất?
Thẩm Trường Hà cứng đờ, ngón tay dùng sức, nghe Lộ Kiêu Dương nói, ép buộc bản thân phải nhẫn nại.

Anh nhìn về phía cô, bất đắc dĩ nói: "Em tội gì mà phải đến k1ch thích anh? Chúng ta không cừu không oán.


Chỉ cần em muốn, em làm cái gì đều được? Không cần cố ý nói cho anh nghe, khiến anh khó chịu.

"
"Ai không cừu không oán với anh?" Lộ Kiêu Dương nói: "Em có thù oán với anh đấy.

"
Thẩm Trường Hà có chút ngạc nhiên nhìn cô: "Anh tự thấy mình cũng không có làm chuyện gì tổn thương đến em.

"
Từ lúc cô xuất viện đến bây giờ, anh vẫn đối xử tốt với cô, gần như hận không thể đem trái tim mình cũng giao cho cô! Làm sao có thể có thù oán!
Lộ Kiêu Dương hừ một tiếng, dựa vào cái giá đỡ bên cạnh, tức giận nói: "Anh cố ý khiến em thích anh, lại cố ý khiến em xấu hổ, làm em phải áy náy.

Anh còn dùng sắc đẹp của anh mê hoặc em! Làm sao lại không có thù.

Quả nhiên đàn ông đều không phải thứ gì tốt, chiêu lạt mềm buộc chặt này của anh, dùng rất khá nha!"
( Canh ba, cuối tuần vui vẻ! Hôm nay có thể đi ngủ bây giờ, a da! Đừng quên phiếu đề cử! Chào mừng đến với nhóm chim cánh cụt của Tư Tư: 940069971)
( Hết chương).