Lộ Kiêu Dương thấy anh ta không thể làm được gì, vẻ mặt lại ưu sầu, biết người đàn ông này đang lo lắng điều gì.
Cô nói: "Thật ra anh không cần lo lắng, chỉ cần tôi có thời gian rảnh, tôi sẽ đến ghi hình.
Ba tôi rất thích chương trình này, cho nên anh không cần phải nghĩ cách lấy hợp đồng để trói tôi."
Khương Vũ nghe Lộ Kiêu Dương nói như vậy, nhất thời cảm thấy có chút xấu hổ, không nghĩ tới cô đã nhìn thấu.
Anh ta nhìn Lộ Kiêu Dương, cảm thấy ánh mắt của Lộ Kiêu Dương rất chân thành.
Anh ta cười nói: "Là lòng dạ tôi hẹp hòi, chỉ là cái chương trình này của chúng tôi đã rất lâu rồi không nổi tiếng.
Tôi luôn nghĩ rằng, trước đây khi bước vào đài truyền hình, từ lúc bắt đầu làm cái chương trình này là thật sự sai lầm rồi sao? Trước khi cô tới, chương trình này suýt chút nữa cũng bị hủy bỏ.
Bây giờ cuối cùng cũng tốt hơn..."
Là một người lên kế hoạch kiêm người dẫn chương trình, đối mặt với chương trình mình đã đảm nhiệm rất nhiều năm, anh ta quả thực rất khó khăn.
Bất đắc dĩ mới nghĩ ra biện pháp như thế.
Lộ Kiêu Dương nghe anh ta nói, cười nói: "Anh làm rất tốt, tôi và ba tôi đều rất thích, thỉnh thoảng ba tôi còn giới thiệu cho các học trò trong lớp để bọn họ xem."
"Thật sao?"
"Thật." Lộ Kiêu Dương nói, "Cố gắng lên nhé."
Mỗi người đều có khát vọng của riêng mình.
Mà những người dám thực hiện, đều là những con người dũng cảm.
Nghe xong lời nói của Lộ Kiêu Dương, Khương Vũ cười nói: "Kiêu Dương, lúc trước nhìn thấy những tin tức của cô, tôi cho rằng cô khẳng định là một người rất kém cỏi, nhưng hiện tại xem ra, cô rất tốt.
Với năng lực của cô, cô nhất định có thể đứng lên một lần nữa, hơn nữa chắc chắn sẽ càng thêm nổi tiếng và tốt hơn so với ngày trước!"
Lộ Kiêu Dương nhìn anh ta, duỗi tay về phía anh ta, Khương Vũ cũng vươn tay, hai người bắt tay, xem như là cổ vũ lẫn nhau.
.....
Lúc quay xong chương trình đi ra, Annie nói: "Em còn tưởng chị sẽ trở mặt với anh ta đó! Trước kia lúc chương trình này còn chưa nổi tiếng, chị khiến cho nó tăng thêm độ hot.
Bây giờ nó nổi lên, thì chị lại bỏ nó, thật đáng tiếc."
Lộ Kiêu Dương nói: "Đừng quá tính toán chi li thiệt hơn trước mắt.
Cũng không thể làm chương trình này cả đời.
Để anh ta nghĩ rằng chị sẽ rời đi bất cứ lúc nào, anh ta mới có thể đối tốt với chúng ta.
Nếu như ký hợp đồng của anh ta, bị anh ta trói chặt, về sau nếu chị muốn chạy, vậy thì quá khó khăn."
Cô sớm muộn gì cũng sẽ đứng lên một lần nữa, không thể nào ở lại chương trình này mãi được.
Annie nghe Lộ Kiêu Dương nói xong, nói: "Chị đừng như vậy, chị như thế, khiến em cảm thấy chị thật giống Lộ gia."
"...Lẽ nào chị không phải?" Lộ Kiêu Dương nở nụ cười, Annie ngốc, nói cái gì vậy?
"Không phải." Annie nói: "Dáng vẻ đặc biệt nghiêm túc của chị.
Trước kia lúc Lộ gia như thế, em cũng không dám nói chuyện với chị."
"Cũng không ăn em, em sợ cái gì?"
Annie đột nhiên chuyển đề tài: "Buổi tối muốn ăn gì?"
Lộ Kiêu Dương nghe đến đây, mắt sáng rực lên: "Lẩu được không?"
"Chỉ có lúc chị muốn ăn cái gì, mới không giống Lộ gia, bởi vì Lộ gia chưa bao giờ tham ăn giống như chị."
Lộ Kiêu Dương: "..."
Hai người từ đài truyền hình trở về, trực tiếp đi đến căn nhà ở khu nội thành, gần đây Công Chúa ở trong nhà nên đều là dì quét dọn vệ sinh cho nó ăn.
Bây giờ trở lại, Lộ Kiêu Dương định tiện thể đi xem con mèo kia.
Từ thang máy đi ra, Annie nói: "Đợi lát nữa chị tiêu trừ hết lượng calo hôm nay chị ăn đi."
"Em thật sự là ma quỷ." Hai người nói xong, Lộ Kiêu Dương dùng vân tay mở khóa.
Cái khóa của căn hộ này rất trí năng, phải có mật mã và vân tay mới có thể mở được.
Lộ Kiêu Dương vừa đi vào, thấy trên sàn nhà có một người ngồi xổm xuống, Công Chúa đang nhu thuận dụi đầu vào lòng bàn tay của anh ta...
Trong lòng cô lộp bộp một cái, Giang Hành! Anh ta lại có thể tùy ý ra vào nhà của cô?
(.)
__Hết chương 106__.