- Luyện dược?

Ôn Tri Hành sửng sốt.

Nữ đệ tử trước mắt, hắn cũng không nhận ra.

Đối phương cũng là rõ ràng tiện tay một trảo, vừa vặn liền bắt được hắn.

- Đây là tráng đinh bị bắt a..

Ôn Tri Hành nhìn chung quanh, đã thấy phía trước cách đó không xa chính là Luyện Đan Phong.

Lại cúi đầu nhìn bên hông mình.

Nguyên bản cung chủ lệnh bài đeo ở trên người, bởi vì lúc thay quần áo lấy xuống, ngược lại quên treo lên.

- Khó trách.

Ôn Tri Hành giật mình.

- Vị sư tỷ này, người mang ta đi đâu a?

Hắn mở miệng, nữ đệ tử trước mặt cũng không quan tâm, trong miệng không ngừng nhắc tới cái gì.

- Hư, ngươi trước đừng ầm ĩ.. Tài liệu Chân Dương đan này còn thiếu cái gì..

- Long Dương Thảo, Tử Linh Thạch, Kim Dương Chi, Âm Dương Hoa.. Hơn nữa lô đỉnh này hẳn là kém không nhiều lắm, lần này ta nhất định có thể luyện chế thành công!

Trên mặt nữ đệ tử này tràn đầy tự tin, hoàn toàn sa vào trong thế giới của mình.

- Chân Dương Đan?

Ôn Tri Hành thần sắc khẽ động, đây là đan dược gì.

Hắn đối với đan dược hiểu biết rất ít, phương diện tri thức này rất là nông cạn.

- Hắc hắc, nếu là ta thành công nghiên cứu chế tạo ra Chân Dương đan này, ta xem ai còn dám nói ta không có thiên phú luyện đan, ta Trầm Linh Quân chính là thiên tài luyện đan!

Nữ đệ tử trước mắt tiếp tục lẩm bẩm, thỉnh thoảng còn cười ngây ngô một tiếng.

- Sẽ không gặp phải kẻ ngốc chứ.

Ôn Tri Hành nhíu mày.

Trạng thái tâm thần của người trước mắt này làm cho người ta lo lắng a.


- Cái kia.. Vị sư tỷ này, Chân Dương đan này là đan dược gì?

Ôn Tri Hành suy nghĩ một chút vẫn mở miệng hỏi.

- Hả?

Trẩm Linh Quân quay đầu lại.

Tóc của nàng tùy ý xếp ở sau đầu, vừa quay đầu, lại làm cho không ít tóc mai phiêu tán, hỗn độn không chịu nổi.

Đạo bào trên người càng nhăn nhúm, vừa nhìn đã biết nhiều ngày không có thay đổi.

Nhưng người này lại có khuôn mặt thanh tú tuyệt mỹ.

Mi như núi xa, mắt như nước thu, môi mỏng đỏ sẫm như anh đào, ngược lại có loại mỹ cảm tương phản.

- Ngươi vừa rồi nói cái gì?

Trầm Linh Quân nhíu mày.

- Sư tỷ, ta là hỏi ngươi, Chân Dương đan này là loại đan dược nào, là sư tỷ ngươi nghiên cứu chế tạo sao?

Ôn Tri Hành tiếp tục mở miệng, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh.

- Đó là tự nhiên!

Trầm Linh Quân nghe vậy, cũng có chút kích động, nói:

- Chân Dương đan này ta đã nghiên cứu mấy tháng, đan này ẩn chứa đại lượng Nguyên Dương, có đan này, ngày sau đệ tử trong cung không cần thải bổ cũng có thể tu hành nhanh chóng.

Ôn Tri Hành cảm thấy kinh ngạc.

Đan dược này nếu thật sự có công hiệu bực này, vậy lô đỉnh khác trong Vạn Diệu cung sợ là được cứu rồi.

Ngày sau có lẽ cũng không cần phải bị thải bổ.

Chẳng qua, lời nói của người Vạn Diệu Cung có độ tin cậy bao nhiêu?

[Người này ánh mắt thuần túy, một lòng hướng đạo, ngươi mặc dù dương khí tràn đầy, sợ là khó có thể phóng thích.]

Ôn Tri Hành: "..."

Bảng nhắc nhở này mặc dù có chút không đứng đắn, nhưng giống như cũng khẳng định Trầm Linh Quân không có nói dối.

- Đi mau đi mau, đi theo ta, ta hôm nay nhất định phải đem Chân Dương đan này luyện chế ra.


Trầm Linh Quân lại hùng hùng hổ hổ đi về phía trước, giữ chặt tay Ôn Tri Hành vẫn không buông ra.

Ánh mắt Ôn Tri Hành lóe lên.

Vẫn đi theo.

Hai người bước nhanh hơn, chốc lát đã đi tới Luyện Đan Phong.

* * *

Luyện Đan Phong, nằm ở góc tây nam Vạn Diệu Cung.

Nơi đây không chỉ có luyện đan, mà một bên còn trồng rất nhiều linh dược.

Bên ngoài Luyện Đan phong, người đến người đi, phần lớn là người tới cầu đan.

- Náo nhiệt phi phàm.

Đối với đệ tử Vạn Diệu Cung mà nói, Luyện Đan Phong tựa như một tòa bảo khố thần bí.

Trong không khí nơi đây đều tràn ngập mùi thuốc nồng nặc, tiến vào trong đó.

Giống như quanh thân bị dược lực nồng đậm vây quanh.

Nơi đây còn có rất nhiều phòng luyện đan.

Mỗi Luyện Đan Sư đều có một phòng luyện đan độc lập.

Lúc trước Ôn Tri Hành và Trương Thiên Tài cũng đã tới đây, nhưng nơi này quá nguy hiểm.

Bọn họ cũng không dám ở lâu, ý tứ thoáng cái cũng rời đi.

Vừa mới tiến vào Luyện Đan Phong, đã có không ít ánh mắt nhìn về phía Trầm Linh Quân.

Rất rõ ràng, Trầm Linh Quân ở chỗ này xem như một danh nhân.

Sau đó lại có người dùng giọng nói sắc bén trêu chọc:

- Ơ, Trầm sư muội, lại bắt tráng đinh rồi, tháng này là tháng thứ mấy rồi?

Trầm Linh Quân lại giống như bịt tai không nghe thấy, lôi kéo Ôn Tri Hành đi về phía trước.

Trong lòng Ôn Tri Hành khẽ động, nhận ra có chút không đúng.


Trầm Linh Quân này sẽ không phải đã gi ết chết mấy cái lô đỉnh chứ.

Ôn Tri Hành nhướng mày, chuẩn bị lấy ra lệnh bài.

Hắn cũng không muốn đặt mình vào hoàn cảnh nguy hiểm kia.

- Yên tâm, đều sống rất tốt, ngươi cũng sẽ không chết.

Đúng lúc này, thanh âm Trầm Linh Quân đột nhiên truyền vào trong đầu Ôn Tri Hành, đối với tình huống này phảng phất đã sớm đoán trước.

Ôn Tri Hành nhẹ nhõm, suy nghĩ một chút vẫn đi theo Trầm Linh Quân vào trong phòng luyện đan.

Những người khác không thấy Trầm Linh Quân cái gì cũng không nói, cũng chỉ xem như nàng mất mặt xấu hổ nên mới không dám lên tiếng.

- -

Phòng luyện đan không lớn.

Mới vừa tiến vào bên trong, liền thấy trong đó đặt một cái lò luyện đan thật lớn.

Dưới lò luyện đan có hỏa diễm đang thiêu đốt, cũng không biết đang luyện chế cái gì.

Một đạo nhân ảnh đang tận tâm tận trách canh giữ ở một bên, nhìn thấy có người đến, vội vàng đứng dậy.

- Trầm sư tỷ.

Người này cung kính hành lễ với Trầm Linh Quân.

- Vất vả rồi, Vương sư đệ.

Trầm Linh Quân gật gật đầu, coi như đáp lại.

Ôn Tri Hành nhìn người này, thấy hắn cũng là một đệ tử lô đỉnh.

Tuy nhiên trạng thái khá tốt.

Hẳn là luyện đan tiểu trợ thủ các loại.

Sau đó ánh mắt lại đảo qua, bắt đầu quan sát bốn phía.

Trong phòng hai bên còn lại là đặt một loạt giá thuốc, mặt trên dày đặc các loại dược liệu.

Mà Trầm Linh Quân vừa mới tiến vào trong đó, liền không hề quản Ôn Tri Hành, ngược lại chính mình bận rộn.

Đầu tiên là cẩn thận kiểm tra trạng thái lò luyện đan một lát, sau đó lại lấy ra các loại linh dược.

Bắt đầu phân loại cất kỹ.

Động tác của nàng phi thường nhanh, chỉ là trong nháy mắt, một công tác phân loại đơn giản liền hoàn thành.

- Sư tỷ, cần ta làm gì?


Ôn Tri Hành chủ động tiến lên, hắn muốn biết Trầm Linh Quân muốn mình làm gì.

- Đơn giản, đợi lát nữa đến phiên ngươi, cởi qu@n áo đi vào là được.

Ôn Tri Hành: "?"

- Ý người là sao?

- Cởi qu@n áo đi vào là được.

Trầm Linh Quân lặp lại một lần.

- Đi vào đâu?

Ôn Tri Hành cảm thấy có gì đó không đúng.

- Tiến vào trong lò luyện đan a, còn có thể đi đâu?

Trầm Linh Quân nhíu nhíu mày, người này sao nghe không hiểu tiếng người a.

Đầu óc không được a.

"..."

Ôn Tri Hành có chút bối rối.

- Vào.. lò luyện đan?

Ôn Tri Hành có chút không tin mở miệng.

- Đúng vậy, nếu không làm sao luyện được Nguyên Dương của ngươi.

Trầm Linh Quân lần nữa gật đầu, sau đó lại vỗ ngực cam đoan nói:

- Yên tâm đi, ta có kinh nghiệm.

- Cái này..

Xin lỗi, không yên tâm được.

Ôn Tri Hành chuẩn bị chuồn.

Bị hái bổ có thể, nhưng bị xem như là dược liệu luyện đan, hắn thật là có chút chịu không nổi.

Đợi lát nữa chết như thế nào cũng không biết.

Đang lúc Ôn Tri Hành chuẩn bị móc ra lệnh bài, Trầm Linh Quân lại tự mình tiến lên, bắt đầu bố trí lò luyện đan.

- Yên tâm, ta đã luyện mấy trăm người rồi.

Nàng vừa nghịch vừa giải thích, lại vỗ vỗ lò luyện đan, nói:

- Này, trong này còn có một người đang luyện.