Bùm -
Động cơ của chiếc xe tải hạng nặng gầm lên một tiếng, các bánh răng quay một cách điên cuồng và nó chuẩn bị lùi về phía sau.

Nhưng mà chậm một bước!
Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!
Với 4 tiếng động lớn, 4 chiếc dây mây đã bám chắc vào phần đầu xe khiến xe tải di chuyển khó khăn sợi dây mây được bao phủ bởi những chiếc gai dài bằng một bàn tay, sắc hơn cả kim loại và được cắm chặt dưới lớp da sắt của chiếc xe tải.

Trái tim của Trác Phàm đập loạn xạ.

Vào Mạt thế, thực vật đột biến hiếm và nguy hiểm hơn nhiều so với động vật đột biến.

"Khốn kiếp, di chuyển ta!"
Trác Phàm rống lên một tiếng, dùng một chân dậm chân ga đến cuối cùng, động cơ mạnh mẽ khởi động, xe tải nặng nề bắt đầu chậm rãi lùi về phía sau.

"Có hy vọng!"
Giáo sư Peter và những người khác ngồi trong khoang sau cảm thấy lốp xe quay, đều là âm thầm thở dài một hơi, chỉ cần có thể đi liền tốt.

"Cẩn thận, ông chủ! Vẫn còn ở bên cạnh!"
Helena và Parker ở phía sau vừa quay lại, và họ đã bị sốc khi nhìn vào gương chiếu hậu.

Thêm bốn sợi dây mây to lớn khác xuất hiện từ vùng hoang dã bên chiếc xe tải hạng nặng, giống như những xúc tu của dã thú, đập vào đầu xe, oằn mình thật chặt và giật mạnh về phía sau.


Tám cái dây mây, mỗi cái dài ít nhất mười lăm mét, và dày bằng một thùng xăng, dưới cùng một lực kéo, kể cả Peterbilt 389, thứ được mệnh danh là chúa tể của xa lộ, cũng từ từ bị kéo qua.

"Nhanh! Hỗ trợ!" Helena kịp phản ứng, lấy sợi dây thừng và móc từ thùng xe ra, móc vào đuôi xe tải và kết nối nó với chiếc SUV của cô, rồi cô đạp ga chạy hết cỡ.

Parker xem qua và ngay lập tức thực hiện hành động tương tự.

Đùng! Đùng!
Hai chiếc SUV dẫn động bốn bánh công suất cao phóng hết sức, sợi dây kéo tổng hợp có độ bền cao bị đứt thẳng trong một cái tích tắc, và lốp xe quay cuồng trên mặt đất, nhưng chúng không thể tiến về phía trước.

Sức mạnh của cái cây đột biến này quá mạnh!
Ngay cả khi sức mạnh của ba động cơ được kết hợp, nó không thể bị đánh bại.

"Tiếp tục như vậy không được! Nhất định phải chủ động ra trận!"
Trác Phàm đập mạnh vào vách ngăn ở khoang sau, "Giáo sư Petee, ông đến lái xe cho tôi rồi cứ đạp ga đi!"
Mặc dù Peter đã kinh hãi, hắn biết nếu không phải lúc này cùng nhau làm việc, tất cả mọi người đều chỉ có con đường chết, mở khoan xe nhảy ra, từ vị trí đồng đội tiến vào trong xe tải.

Mà Trác Phàm lập tức nhảy xuống xe tải, nhấc lên EM957 nhắm chuẩn sợi dây mây gần nhất, liền là một băng đạn bắn tới!
Da da da!
Viên đạn bắn trúng sợi dây mây to lớn, tạo ra âm thanh trầm đục, chỉ làm văng ra một lớp vỏ mỏng, sức phòng thủ của nó thật đáng kinh ngạc, nó không giống một cái cây mà là một con quái vật bọc sắt.

"Cứng quá!" Trác Phàm cau mày, tay không ngừng di chuyển, thay vào một ổ đạn mới tinh, lại bóp cò.

Lần này, Trác Phàm thay đổi chiến thuật của mình và tốc độ bắn của anh ấy chậm lại, nhưng mỗi phát bắn đều được bắn vào một điểm duy!
Bằng! Bằng! Bằng!
Tuy không thấy rõ tác dụng của một hai viên đạn, nhưng bảy tám viên đạn trúng một điểm, sát thương cộng dồn, trên thân gậy vẫn đục một lỗ sâu.

Puff--
Một mảng lớn màu sắc khó giải thích phun ra và rơi trên mặt đất, ngay lập tức tan thành một cái hố nông.

Khả năng ăn mòn của chất lỏng này thật đáng kinh ngạc!
Cây dây mây này cũng đã bị thương nặng, nếu tiếp tục nữa, coi như có thể giết được nó!
"Chúng ta cũng đến!"
Wolfgang, Helena cùng Parker ba người thấy thế, cũng nhao nhao đem ô tô giao cho những người khác điều khiển, chính mình thì cầm lấy súng vũ khí, riêng phần mình nhắm ngay một cái sợi dây mây bắn đạn.

Mặc dù những người này đều là bậc thầy thiện xạ, nhưng lại kém xa Trác Phàm.

Mỗi phát súng của Trác Phàm là một có điểm rơi, chênh lệch không quá một cm, trong khi chênh lệch giữa ba khẩu của mỗi người khoảng 5-10 cm.

Nhưng vào lúc này, từ trong gốc từng ngọn dây mây lại xuất hiện những sợi nhỏ bằng cánh tay hướng 4 người đáng tới.


Rõ ràng, loài thực vật đột biến này cảm thấy bị đe dọa và sử dụng phương pháp tấn công thứ hai.

"Ba người các ngươi, áp sát lưng nhau yểm hộ!"
Trác Phàm vọt mạnh trở lại, hai tay không ngừng chuyển động, đồng thời ra lệnh cho đám người Wolfgang.

Ngay sau khi những cái dây mây nhỏ xuất hiện, Helena và Parker căng thẳng, né tránh hoặc nhắm bắn, và nguy hiểm đang hiện hữu xung quanh.

Wolfgang khá hơn một chút, nhưng độ chính xác của anh ta cũng giảm hẳn.

Nghe thấy tiếng hô của Trác Phàm, ba người lập tức hiểu ra, vội vàng dựa vào nhau bắn luân phiên, lập tức là bắn đứt những dây leo nhỏ đang đánh tới, đồng thời bắn vào cái dây mây lớn đang giữ phía trước xe.

Rầm -
Một ngọn lửa đột nhiên từ trên trời rơi xuống, nuốt chửng tất cả những cái dây mây nhỏ trước mặt Wolfgang và những người khác.

Đó là con thằn lằn rồng lửa [Trác Ni] !
Tuy nhiên, khả năng chịu lửa của loài cây này rất cao, xung quanh là những ngọn lửa cuồng cuộng, nhưng nó cũng duy trì sự sống.

Huh-
Ngọn lửa rút đi, và một cơn gió cực kỳ băng giá lướt qua, và nhiệt độ trong không khí giảm mạnh, như thể quay trở lại kỷ băng hà.

Đó là con thằn lằn rồng băn [Drow]cũng xuất hiện trên nóc xe, sát cánh cùng Trác Phàm.

Nhiệt độ đột ngột thay đổi đột ngột khiến không một sinh mạng nào có thể chịu đựng được.

Những cái dây mây nhỏ ngay lập tức bị đông cứng thành kem que, và cấu trúc phân tử bên trong bị phá hủy.

Khi viên đạn chạm vào nó, nó ngay lập tức biến thành những mảnh vỡ bay đầy trời.

"Bà mẹ nó! Cái này hai con thằn lằn lớn này, quá khí phách!" Đôi mắt Parker mở lớn.


Hai con thằn lằn rồng tiếp tục hợp tác, đặc biệt đối phó với những cái dây leo nhỏ đó, thay phiên sử dụng hơi thở, đầu tiên là lửa và sau đó là băng, và đem những thứ dây mây nhỏ dị thường khó chơi khống chế lại.

Một tia chớp màu vàng cũng lao ra từ cửa sổ của chiếc xe tải hạng nặng, và hất văng một trong những cái dây leo đang quấn vào phía trước của chiếc xe tải.

Tiểu Hoàng bước đi như bay, tuy chỉ là một con chó nhưng không còn có sinh vật nào có thể sánh cùng nó.

Sau khi đến gần cây dây leo lớn, nó bật dậy, móng vuốt giơ lên, một vết nứt sâu xé toạc cái dây mây.

Móng vuốt này còn tốt hơn cả viên đạn của Trác Phàm!
Rắc rắc!
Cây dây leo to lớn này ở trước mặt Tiểu Hoàng giống như mục tiêu cực lớn, hoàn toàn không có khả năng chống trả, bị công kích điên cuồng, một lúc sau sẽ bị xé nát.

Puff - Puff--
Mỗi khi Tiểu Hoàng cắt một vết thương, một lượng lớn chất ăn mòn sẽ được phun ra từ cây dây mây, nhưng Tiểu Hoàng di chuyển như gió, và cái chất ăn mòn không thể chạm vào Tiểu Hoàng.

Hai anh em Rai Er và Ram Do cũng lao ra như hai chiến xa hạng nặng nhỏ, nhắm một cây dây mây bên cạnh Tiểu Hoàng mà lao tới.

Móng vuốt của chúng rực lửa, và hàm răng cực kỳ sắc bén, sáu bồn máu cắn một miếng lớn, vết cắn làm chúng rung chuyển thành từng mảnh.

Nhất thời, những thành viên mạnh nhất của đội Trác Phàm đồng thời tấn công, chống lại loài thực vật biến dị khổng lồ xuất hiện từ hư không này!.