Cho dù có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, trong rừng Hắc Vụ có Yêu thú ngưng tụ được bảy phách thì cũng không thể nào giết chết được hẳn. Nếu như hẳn không đánh lại được thì hoàn toàn có thể nháy mắt rời đi.

“Được, Tiểu Phong, con nhớ phải cẩn thận!”

Lý Thiên Dương và Lý Thiên Lôi gật đầu, bọn họ cũng biết thực lực hiện giờ của Lý Phong.

“Chu Hàng, chúng ta đi thôi!"

Lý Phong vung tay phải lên, sau đó một con thuyền nhỏ xuất hiện. Hắn và Chu Hàng nhanh chóng. tiến vào bên trong,

Vút!

Con thuyền nhỏ bay lên trong hư không, sau đó nhanh chóng tăng tốc bay về một phía.

“Đó là phi hành khí của Lý Phong”

“Hắn rời khỏi quận Hoang Lâm rồi, muốn đi đâu thế?”

“Chắc là trở về phủ Thần Văn”

“Lợi hại quá, Thất Phách cảnh trẻ tuổi nhất đế quốc Thiên Vũ lại là người của quận Hoang Lâm chúng ta!"

“Sau này Lý Phong rất có khả năng trở thành một vị cường giả Tam Hồn cảnh, thế thì tuổi thọ của hắn phải tới mấy chục ngàn năm!”


“Nhà họ Lý thực sự quật khởi rồi!"

Nhìn thấy phi hành khí trong hư không, nhóm Tiên Thiên cảnh của quận Hoang Lâm đều tắn ra ý thức của mình để thăm dò, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ.

...

"Vù vù!"

Gió thổi không ngừng, những quận huyện bên dưới cứ thế không ngừng xẹt qua.

Ánh mắt của Lý Phong nhìn về phía trước, trong mắt lộ rõ vẻ lo lắng.

Tuổi thọ của Lý Hữu Huyền đã gần đạt tới cực hạn, thời gian này ở trong rừng Hắc Vụ lăn lộn như thế, tuổi thọ đoán chừng sẽ càng ngày càng ít đi, hắn chỉ sợ khi mình tới nơi thì đã muộn.

Lý Phong quay đầu, cung kính cúi đầu với Chu Hàng một cái, bình tĩnh nói: “Chu Hàng, lần này may mà nhận được tin tức của ngươi, xem như Lý Phong này nợ ngươi một ân tình.”

Chu Hàng nghe vậy thì lập tức cười ha ha nói: “Ha ha, Lý Phong, đây chỉ là chuyện nhỏ thôi mà. Nếu như lão tổ Lý Hữu Huyền của nhà họ Lý các ngươi không xảy ra chuyện gì thì trong lòng ta cũng vô cùng cao hứng.”

Lúc này, trong lòng ông ta thực sự rất vui vẻ. Lý Phong bây giờ chính là thiên tài Thất Phách cánh trẻ tuổi nhất đế quốc Thiên Vũ, hơn nữa sau khi đột phá lại có thể giết chết được cường giả ngưng tụ ba phách, đánh bại cường giả ngưng tụ năm phách!

"Thiên tài như thế này sau này sẽ phát triển như thế nào cơ chứ? Không ai có thể tưởng tượng được.

Sau này hắn chỉ cần nói một câu, khả năng đông đảo quận thành đều dễ dàng bị hủy diệt!

Một thiên tài như vậy mà lại nợ ông ta một ân tình, đây là chuyện hiếm có đến mức nào?

"Trên thực tế, từ một tháng trước ông ta đã biết được tin Lý Hữu Huyền chưa chết. Nhưng lúc đó nhà họ Lý căn bản không đáng nhắc tới. Hơn nữa, mặc dù Lý Phong có biểu hiện ưu tú, nhưng lại gây thù chuốc oán với Thiên Vu cốc. Chờ sau khi ra khỏi vực thẳm Ma Vực, có khi Lý Phong đã bị giết rồi, thế nên ông ta cũng không có động thái nào.

Tuy nhiên, sau khi tin tức về trận chiến ở dãy núi Thiên Dực truyền ra, thông tin về Lý Phong phủ khắp mọi nơi thì ông ta mới lập tức đi tới quận Hoang Lâm.

Hiện giờ, cuối cùng đã nhận được một lời hứa của Lý Phong.

Có lời hứa này, sau này nhà họ Chu bọn họ có gặp phải khó khăn gì thì Lý Phong có thể ra tay giúp đỡ.

...

Thời gian cứ thế trôi đi, chẳng mấy chốc đã qua một ngày.


“Chu Hàng, ngươi ở lại đây được rồi, không cần tới rừng Hắc Vụ đâu” Lý Phong nhìn người đàn ông. trung niên trước mặt, nói.

Thực lực của Chu Hàng cũng chẳng giúp hẳn được gì.

“Được, vậy ta ở đây, chúc ngươi thành công cứu được Lý Hữu Huyền” Chu Hàng cười nói.

Lý Phong gật đầu, vung tay lên, sau đó một chiếc lệnh bài bay ra.

“Sau này nếu gặp phải chuyện gì thì cứ bóp nát lệnh bài, ta sẽ tới giải quyết giúp ngươi” Lý Phong nói thẳng.

Chu Hàng nhanh chóng nắm lấy lệnh bài.

Sau khi đưa lệnh bài xong, Lý Phong cũng không dừng lại. Thuyền nhỏ nhẹ động, nhanh chóng lao về phía xa, biến mất không thấy.

Chu Hàng nắm chặt lệnh bài trong tay, gương mặt tràn đầy kích động.

Vút! Vút! Vút!

Đúng lúc này, có mười mấy thân ảnh từ xa nhanh chóng bay tới

"Lão tổ.”

Những thân ảnh này nhìn về phía Chu Hàng, gương mặt tràn đầy vẻ chờ mong.

“Lý Phong đã cho nhà họ Chu chúng ta một lời hứa hẹn”

Chu Hàng nhìn những người mới tới, mỉm cười.


“Ha ha, tốt quá rồi”

“Thực lực hiện tại của Lý Phong tương đương với Thất Phách cảnh đỉnh phong, tương lai chắc chắn sẽ càng thêm cường đại!"

“Khả năng chẳng bao lâu sau nữa hắn có thể đột phá đến Tam Hồn cảnh!”

Một Tiên Thiên cảnh nhà họ Chu nói.

“Lời hứa hẹn này vô cùng trân quý, về sau, lệnh bài này sẽ là bảo vật quan trọng nhất của nhà họ Chu chúng ta, chưa tới thời khắc sinh tử thì nhất quyết không thể dùng” Ánh mắt của Chu Hàng bỗng nhiên trở nên sắc bén, trầm giọng nói.

“Vâng!” Hơn mười vị Tiên Thiên cảnh của nhà họ Chu đều lộ ra vẻ trịnh trọng.

...

Đây là một khu rừng có diện tích vô cùng rộng lớn, những cây cối phải cao đến mấy trăm mét

Cây cối chủ yếu màu đen, cành lá xum xuê, đan vào với nhau. Ánh mặt trời bên ngoài chỉ có thể xuyên qua những khe hở chiếu xuống, mặt đất tạo thành những hình thù kỳ dị,

Chút ánh sáng le lới này chẳng có chút tác dụng gì cả. Bên ngoài là ánh mặt trời xán lạn, nhưng tiến vào bên trong thì lại là một mảnh âm u, giống như hai thế giới hoàn toàn khác biệt.

“Đây là rừng Hắc Vụ sao?” Lý Phong quét mắt nhìn bốn phía.