Tô Duyệt Nhiên bỏ lại tất cả phía sau mà chạy theo, cảnh tượng này khiến những phóng viên có mặt lúc này ngơ người.
“Hóa ra đúng là kiểu quan hệ đó à? Xem ra lời nói của nhà họ Tô không thể tin rồi!”
“Ngăn nó lại!” Tô Chính Thiên hét lên một tiếng, ánh mắt toát ra vẻ hung dữ.
Không thể để cô ta đi qua! Nếu không thì tất cả sắp xếp sẽ tiêu tán hết! Lần này nhà họ Tô chỉ càng thêm tiêu đời mà thôi!
“Sao có thể như vậy chứ?” Đôi chân của mẹ Tô mềm nhũn, gần như ngã quỵ xuống đất, rõ ràng tất cả đều đã được sắp xếp rất tốt, Tô Duyệt Nhiên cũng đã đồng ý rồi, sao đột nhiên lại hối hận chứ?
Hiện trường lại một lần nữa rơi vào hỗn loạn, Khúc Nhiễm sớm đã lợi dụng tình thế hỗn loạn mà tìm Mặc Dịch Minh cùng nhau rời đi.
Tô Duyệt Nhiên không thể tìm thấy Mặc Dịch Minh, ngược lại bị bắt trở lại hiện trường buổi họp báo.
Không cam tâm mà trừng mắt nhìn Tô Chính Thiên, Tô Duyệt Nhiên hận vô cùng!
“Tô Duyệt Nhiên, con phải giải trình tất cả cho cha! Giải trình mối quan hệ giữa con và Mặc Dịch Minh là như thế nào!” Tô Chính Thiên bình tĩnh nhìn Tô Duyệt Nhiên, sự phẫn nộ chìm sâu trong ánh mắt đang bùng cháy.
“Không!”
Tất cả những điều này đã phá hủy đi toàn bộ công sức của Tô Duyệt Nhiên, vốn dĩ mọi thứ đều đã được sắp xếp ổn thỏa nhưng bởi vì hôm nay mà toàn bộ về lại số không! Tô Duyệt Nhiên không đồng ý! Rõ ràng gả cho Mặc Dịch Minh sẽ tốt hơn nhiều so với việc gả cho Lục Ngạn, sao cha lại không thể hiểu rõ điều này chứ?
“Cái đứa con gái đáng chết này! Cha phải bắt con giải trình!” Sự tức giận của Tô Chính Thiên đã đạt đến đỉnh điểm, tay cũng không thể khống chế được nữa.
“Bốp!”
Âm thanh rõ ràng vang vọng trong hiện trường một lúc lâu, Tô Duyệt Nhiên đột nhiên trừng mắt lên, dùng tay che lấy má mình với một vẻ mặt không thể tin được điều này lại có thể xảy ra.
“Cha… cha đánh con?”
Không ít phóng viên có mặt lúc này vui sướng mà ra về.
Trừ nhà họ Tô là nhận lấy một trận hỗn loạn.
Trước là tập đoàn Lục thị tổ chức họp bão, biểu thị rằng nếu như Tô Duyệt Nhiên không làm rõ ràng, sạch sẽ mọi chuyện, Lục thị sẽ hủy tất cả hợp tác với Tô thị.
Hơn nữa, nhiều người trong ngành giải trí đã lần lượt đứng ra cắt đứt quan hệ với Tô Duyệt Nhiên.
“Điều này không phải sẽ đẩy cô ta xuống vực thẳm sao.
” Khúc Nhiễm nheo mắt, khóe miệng mỉm cười.
“Tôi cũng có thể có được sự yên tĩnh rồi.
” Mặc Dịch Minh nói nhỏ, sắc mặt bình tĩnh, có điều cũng có thể cảm nhận được trong lòng anh cũng khá vui vẻ.
“Màn kịch hay mới thật sự bắt đầu mà thôi, nam chính của bộ phim này sắp xuất hiện rồi.
”
Nhớ đến người đàn ông đó, trái tim Khúc Nhiễm đột nhiên có chút nhói, lúc sau lại bình tĩnh trở lại.
“Tổng giám đốc Mặc, anh đi trước đi.
” Đứng dậy, Khúc Nhiễm gạt đi mọi cảm xúc mà mình đang có, gương mặt trở nên lạnh lùng.
“Hả? Sao thế?” Mặc Dịch Minh còn chưa kịp phản ứng, ánh mắt đang nhìn điện thoại nhìn qua, thấy Khúc Nhiễm lạnh lùng đi ra ngoài.
Lúc này nhà họ Tô hỗn loạn một trận, Tô Duyệt Nhiên không vừa lòng với việc bị giam cầm trong nhà, nổi cơn giận dữ, mất bình tĩnh ném tất cả chai lọ xuống đất, dường như là thứ có thể đập đều bị đập vỡ hết.
“Nhiên Nhiên!” Mẹ Tô lo lắng vội vàng đập cửa, kêu gào đến khàn cả cổ nhưng Tô Duyệt Nhiên cũng không mở cửa.
Đáp lại lại bà ta chỉ là tiếng đập vỡ tung tóe thành từng mảnh nhỏ, không cần nghĩ cũng biết bên trong căn phòng là một mớ hỗn độn.
“Em đừng quan tâm đến con bé nữa!” Tô Chính Thiên đứng sang một bên với đôi mắt đỏ bừng, không chút quan tâm đối với tất cả những chuyện đã phát sinh trong nhà.
Mẹ Tô sững sờ nhìn Tô Chính Thiên với gương mặt khó tin.
“Tô Chính Thiên! Con bé có như thế nào thì cũng là con gái của anh đấy!” Mẹ Tô nhìn Tô Chính Thiên với gương mặt đầy nước mắt: “Anh không đau xót nhưng em thì rất đau!”
Hôm nay ông ta vốn đã bị Tô Duyệt Nhiên làm tức đến đau tim, bây giờ lại bị Lâm Uyển làm loạn lên như vậy nữa, đầu đã bắt đầu đau nhức.
Sầm mặt xuống, Tô Chính Thiên nghiêm mặt lại rời đi, không quan tâm đến người phụ nữ đang gào thét phía sau.
.