Bình minh ló lên, ngày mới lại bắt đầu hôm nay là chủ nhật nên mấy mẹ con Hứa Tiểu Mai ngủ dậy hơi trễ.
8 giờ sáng Tiểu Mai thức dậy trước vệ sinh cá nhân xong cô chuẩn bị đồ để đi chơi cùng các con hôm nay, sau khi chuẩn bị xong hết rồi cô mới gọi hai bé dậy để vệ sinh cá nhân thay đồ rồi xuống nhà ăn sáng.Cả nhà đang ngồi ăn sáng trong nhà bếp thì từ cửa chính có người đi vào phòng khách rồi xuống nhà bếp thấy mọi người cậu ta chào.
..

Cô dượng, chị buổi sáng cuối tuần vui vẻ?.
"cậu này là Trần Kiệt đó.
..

Tiểu Kiệt hả lâu quá không gặp con,con đến đây chơi hả đã ăn sáng chưa?mau lại ăn sáng cùng mọi người nè?" mẹ cô nói.
..

Dạ con ăn rồi thưa cô, con đến là để chở chị và hai bảo bối đi chơi ạ." cậu trả lời.
..

Ừm vậy con ra phòng khách đợi tý đi nhe." mẹ cô nói,

Ngồi trên sofa uống trà đọc báo thì có một cục bông chạy ào ra nhào vào ôm cánh tay cậu nũng nịu nói." Cậu tiểu Kiệt ơi con ăn xong rồi mình đi chơi nhé.?
Cậu bỏ tờ báo xuống rồi ôm cục bông vào lòng nói," đợi mẹ con và anh con ra rồi mình cùng đi chơi."
Bé con dạ một tiếng rồi ngồi ngay ngắn trong lòng cậu của mình, ông bà Hứa cùng cô và bé trai từ phòng bếp đi ra thì thấy cục bông đã ngồi trong lòng cậu mình chỉ biết lắc đầu với độ làm nũng của bé chợt bé thấy mọi người ra thì lên tiếng.
..Mami chúng ta đi chơi được chưa? " bé hỏi mà chớp chớp đôi mắt to tròn của mình còn biểu cảm hơi nghiêng đầu qua bên đưa gương mặt đáng yêu của mình ra nữa chứ ai mà không yêu cho được nhất là cái má bánh bao của bé.
Nghe con gái hỏi mình Tiểu Mai cười với con gái xong nói," đi được rồi các con thưa ông bà rồi đi chơi.
..

Dạ, thưa ông bà tụi con đi chơi ạ." hai bé đồng thanh nói.
..

Ba mẹ ở nhà tụi con đưa bé đi chơi." cô nói.
..Xin phép cô dượng con hộ tống chị tiểu Mai và hai bảo bối đi chơi ạ." cậu nói.
..

Ừm đi sớm về sớm đó."lần này là ông Hứa nói.
..

Được rồi mấy đứa đi chơi vui vẻ." bà Hứa nói.
Thế là Trần Kiệt chở ba mẹ con tiểu Mai đi đến công viên đẹp nhất thành phố B chơi vừa bước xuống xe đã gây sự chú ý cho tất cả mọi người rồi ai nấy cũng trầm trồ khen ngợi hai bé vừa đẹp vừa đáng yêu,do hôm nay chủ nhật công viên đông người nên cô thì ẩm bé gái còn Trần Kiệt ẩm bé trai nhìn y như một gia đình.Đi xung quanh xem xong rồi hai bé đòi chơi trò chơi,khi chơi mệt rồi các bé đòi ăn kem, ăn gà rán văn văn, ăn uống xong rồi bé trai không cần cậu mình bế nữa đòi tự đi chiều lòng bé nên Trần Kiệt thả bé xuống đất được xuống đất đi bé mừng chạy nhảy khắp nơi vô tình vấp ngã đụng trúng một người tưởng đâu được tiếp đất ai ngờ người kia đã đở cho bé khỏi bị ngã,khi biết được mình an toàn không có ngã bé trai mới ngẩn đầu lên nhìn kĩ coi ai giúp đỡ mình bé phải cảm thán người giúp mình là một chú siêu cấp đẹp trai hơn diễn viên người mẫu nữa vậy,trong đầu bé nghĩ ra ý định người này họp với mami mình nè mà không biết chú ấy có vợ hay người yêu chưa nghĩ gì nói nói bé thoát khỏi vòng tay ai kia rồi nói.
..Cảm ơn chú đẹp trai đã giúp cháu! chú đẹp trai tên gì vậy ạ ? " bé ken hỏi.
..

Cháu không sao chứ chú là Mặc Tử Kỳ? cháu đến đây với ai vậy sau có mình cháu ở đây? " mặc Tử Kỳ hỏi, mà nghĩ cũng lạ anh không thích trẻ con cho lắm nhưng thấy đứa trẻ này anh cảm nhận được sự quen thuộc từ bé mà không biết nói thế nào cả.
..

À cháu đi cùng mẹ cháu, cậu cháu có cả em gái cháu nữa đó cháu chạy nhanh quá nên giờ không biết họ đâu.? "bé ken nói.
..


Để chú giúp cháu tìm mẹ cháu nhe." mặc tử kỳ nói.
..

Dạ, mà chú ơi cháu thấy chú rất rất đẹp trai không biết chú có người yêu hay vợ chưa ạ?" bé Ken hỏi để bán mẹ đi nè chứ đâu.
Đối với câu hỏi này nếu người khác hỏi có lẽ đã bị anh xử lý rồi nhưng bé trai này thì khác nên Mặc Tử Kỳ cong nhẹ môi nhìn cậu bé rồi nói, chú chưa có vợ và cũng chưa có người yêu, cháu hỏi để làm gì ?
..

Cháu hỏi để biết thôi ạ," tuy miệng bé ken nói vậy thôi chứ trong lòng đang nghĩ cách để cho mẹ và chú này đến với nhau, nếu mà bé biết người trước mặt bé là ba ruột mình thì cảm giác như thế nào ta, đang nghĩ ngợi thì một giọng nói ven thuộc kéo bé về thực tại.
..Ken con không sao chứ không xảy ra chuyện gì chứ mà con chạy chi nhanh vậy nhở xảy ra chuyện gì thì sao hả? " cô lo lắng hỏi con mình.
..

Con không sao mami ơi,con xin lỗi mami với cậu do con ham chơi nên để mọi người lo lắng ạ, mà con được chú đẹp trai giúp nên không có gì xảy ra đâu ạ." bé Ken vừa nói vừa chỉ vào Mặc Tử Kỳ.
Giờ cô mới nhìn lại thấy người mà con trai mình nói thì ngạc nhiên có giật mình có nhưng rất nhanh lấy lại trạng thái chào hỏi.
..

Chào Mặc tổng không ngờ gặp anh ở đây, cảm ơn anh đã giúp con trai tôi." cô nói.
Biểu cảm của anh là ngạc nhiên nhưng không thể hiện ra hỏi lại." Đây là con trai cô.
Cô chỉ ừm rồi không nói gì nữa lúc này bé ken hỏi.
..


Mami với chú đẹp trai quen nhau hả? " bé Ken hỏi.
..

Ừm,chú là đối tác làm ăn của mami.

" cô trả lời.
Lúc này Trần Kiệt đang bế bé gái mới lên tiếng.

" cảm ơn Mặc tổng rất nhiều đã giúp cháu tôi.
Mặc Tử Kỳ trả lời," không có gì tiện đường nên giúp " nhưng ánh mắt anh nhìn bé gái đang trên tay của Trần Kiệt kìa.
Mỗi người một si nghĩ thì giọng nói trong trẻo của bé gái cắt lên," anh hai không sao chứ,anh hai không ngoan.
Bé ken nói " anh hai không sao em đừng lo.
Trong tình thế này phải biết làm sao đây nên Hứa Tiểu Mai lên tiếng trước.""Một lần nữa cảm ơn Mặc tổng,xin phép anh tụi tôi đi về trước."
Mặc Tử Kỳ chỉ không nói gì chỉ gật đầu rồi tránh quá một bên cho cô và các bé cùng Trần Kiệt ra về.Anh nhìn theo họ mãi đến khi khuất thì thôi, mà không phải ngẫu nhiên anh ở đây đâu nhé là do hôm qua sao khi anh cho trợ lý mình điều tra về Trần Kiệt xong rồi anh lại kêu điều tra coi cô hôm nay cô làm gì không nên mới biết được và đến đây đó, để hành trình thu phục lại cô đó mà..