Nhóm dịch: Bánh BaoNgày hôm đó, là mấy nhân viên nhà máy hóa chất lặng lẽ đi ra ngoài săn bắn, ở trong tuyết gặp phải cô ngất xỉu, mới cứu cô.

Mà mãi đến sau này, Tương Ngọc ngẫu nhiên có một lần phát hiện Tô Tương Tú có thể ăn trứng gà trong nông trường với số lượng vô hạn, đường nâu và đường trắng tùy thời lấy, các cô lại phải dùng lao động vô cùng mệt nhọc, thậm chí giá rẻ để đổi lấy mấy thứ này, bấy giờ cô mới biết được, kiên định và nguyên tắc của Phùng Minh Tốn, ở trước mặt Tô Tương Tú hoàn toàn không là cái gì cả.

Cuối cùng cũng đọc xong phần “Làm thế nào để gà mái đẻ trứng vào mùa đông”, cô lấy túi nước nóng quý giá của mình ra, sau đó lấy nước nóng của Chu Tiểu Khiết đun sôi, rót đầy một túi nước, một túi nước này có thể làm ấm dạ dày cô, ít nhất có thể khiến cô nửa đêm thoải mái một chút.

“Bây giờ bắt đầu tiếp nhận chuồng gà, tiến hành nhiệm vụ nuôi gà.


” Hệ thống tiếp tục ra lệnh cho cô.

Vì thế Tô Tương Ngọc gập sách lại bỏ vào cặp sách, chuẩn bị đi tìm vị hôn phu hiện tại của cô, cũng là chủ nhiệm sản xuất của nông trường, Phùng Minh Tốn.

“Nghe gì chưa, tiểu minh tinh Tô Tương Tú của đoàn văn công Thân Thành, cũng đến nông trường của chúng ta rồi sao?” Trên đường đi, có một số thanh niên trí thức nữ không rõ nguyên nhân nghị luận sôi nổi.

“Nghe nói cô ta chủ động đến gia nhập, nguyên nhân chính là bởi vì quá nhớ chị gái Tương Ngọc.


” Một số người khác nói.

Tương Ngọc cười lạnh một tiếng trong lòng, loại lời này cũng dùng để lừa gạt quỷ à.

Kỳ thật, giữa Tô Tương Tú và Tô Tương Ngọc căn bản không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào, cha ruột của cô ta nghe nói là tài xế của đại gia nổi danh Đỗ Nguyệt Sinh ở Thân Thành cũ, không lâu sau khi giải phóng thì ông ta bệnh chết.

Vừa lúc mẹ đẻ Tô Tương Ngọc cũng sinh bệnh mà chết, mẹ đẻ Tô Tương Tú và cha Tô Tương Ngọc vì thế đã xây dựng lại gia đình.

.