Người đến là con gái của đại đội trưởng, cô ấy có tuổi ngang bằng Thẩm Thính Hồng, cũng là một người bạn thân của nguyên chủ.Chắc là cô ấy chạy nhanh một mạch đến đây nên trên trán toàn mồ hôi.“Thính Hồng, cậu có sao không? Tớ mới đến huyện thành một chuyến thôi mà sao cậu đã gặp phải chuyện không may vậy?”Vào thời điểm Thẩm Thính Hồng xảy ra chuyện không may, vừa vặn Thẩm Thanh Thanh đang đi thăm nhà dìở huyện thành.

Mà vừa mới về nhà đã nghe thấy bạn thân của mình đã xảy ra chuyện nên cô ấy rất lo lắng, ngồi ở nhà còn chưa nóng mông đã phải chạy tới hỏi thăm bạn.“Thanh Thanh à, cậu mau vào đi.” Thẩm Thính Hồng gọi cô ấy đi vào phòng, xong còn rót cho cô ấy một cốc nước, “Mau đến uống đi, xem cậu đã nóng đến mức nào rồi kìa.”“Này, không phải do tớ lo lắng cho cậu sao? Nghe nói cái người bị tâm thần Thẩm Bích Liên kia đẩy cậu, sao chuyện lại đến mức này thế?” Thẩm Thanh Thanh uống xong một ngụm nước rồi sốt ruột hỏi.“Còn có thể là lý do nào nữa? Không phải trước đó cậu đã thấy rồi sao? Ngày mà tớ đính hôn với Diệp Thận Ngôn, ánh mắt chị ta hận không thể dán vào người anh ấy.

Chắc là không thích nhìn tớ đính hôn với Diệp Thận Ngôn nên mới ra tay tàn nhẫn như vậy, lúc ấy tớ cũng không phòng bị gì để chị ta thành công.” Thẩm Thính Hồng nói.“Hừ, tớ đã nói Thẩm Bích Liên đó chẳng phải là loại người tốt đẹp gì rồi, sao mà cậu còn dám đi lên núi với chị ta?” Thẩm Thanh Thanh nghe xong thì tức giận đến mức mặt đỏ tía tai, bộ dáng như muốn đi đánh nhau với Thẩm Bích Liên.“Chẳng phải là do hai ngày trước trời mưa, nghĩ trên núi có nấm mà ở nhà chán òm nên tớ mới đi lên núi.


Ai mà ngờ được Thẩm Bích Liên cũng muốn đi theo, lại còn ra tay với tớ nữa.” Thẩm Thính Hồng nói.“Vậy thì cậu tính sao? Lúc nãy tớ đến đây vẫn thấy Thẩm Bích Liên vẫn còn vui vẻ lành lặn làm việc trên cánh đồng.

Theo tính tình của mẹ cậu, sao lại để mọi chuyện xảy ra đơn giản như vậy?” Thẩm Thanh Thanh lại hỏi.“Làm sao mà có chuyện đấy! Mấy người cậu của tớ đều đã tới nhưng mẹ tớ nói bây giờ là vụ thu mùa hè cũng là thời điểm kiếm công điểm.

Nếu thật sự đánh Thẩm Bích Liên đến mức không xuống giường được thì lại tiện nghi cho chị ta quá, chờ hết vụ thu thì chuyện này sẽ được giải quyết.” Thẩm Thính Hồng nói.“Đấy thế mới được, đến lúc đấy thì cậu nhớ gọi tớ một tiếng, tớ sẽ gọi ba tớ đến đây để chống lưng cho cậu.” Thẩm Thanh Thanh hai tay chống nạnh nói, “Dám khinh thường bạn thân của Thẩm Thanh Thanh ta đây sẽ phải lãnh chịu hậu quả.”Bộ dáng nhìn như đang bị mắc hội chứng tuổi dậy thì khiến Thẩm Thính Hồng không nhìn được nở nụ cười.“Phụt! Thanh Thanh, cậu học ở đâu ra cái bộ dàng này vậy? Nhìn ngốc nghếch quá đi.“Cậu còn cười tớ, tớ rõ ràng là đang bênh vực kẻ yếu như cậu được không? Thật ra tớ nghĩ nhà cậu nên phân gia, cả anh Thính Văn và anh Thính Võ đều kiếm được tiền, hai cô chú cũng không kém.


Cần gì phải ở chung với mấy người kia làm gì, không nói đến việc bọn họ vô duyên vô cớ có thể chiếm được tiện nghi mà mấu chốt bọn họ là những người có tâm không tốt.”Nghe Thẩm Thanh Thanh nói một cách chính trực và nghiêm túc như vậy, Thẩm Thính Hồng cảm thấy bản thân mình cũng không ngờ được dù sao thì những người phụ nữ trong thời đại này tương đối bảo thủ.

Tuy rằng không nghiêm trọng như thời cổ đại nhưng cơ bản vẫn là tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu (1).

Để có thể nói ra những lời như vậy, xem ra Thẩm Thanh Thanh cũng là một người có tư tưởng tiến bộ.(1) Quan niệm phong kiến trọng nam khinh nữ, ở nhà thì theo cha, đi lấy chồng thì phải theo chồng..