“Thân thể Nhị thập ngũ thúc các ngươi có chút không khỏe, ta dùng thịt trư tiên miễn phí nấu cho hắn một chén trư tiên canh, cái này không quá phận chứ?”

Diệp Lệ nhìn phía Vương Minh Xán, mở miệng hỏi nói.

Vương Minh Xán ngượng ngùng cười rồi nói: “Thẩm nói đúng, Nhị thập ngũ thúc có vẻ mệt, đúng là cần bổi bổ. Chúng ta không có ý kiến. Nhị thập ngũ thúc, đêm nay ngươi trở về nghỉ ngơi đi. Trong điếm ta sẽ đến trông là được rồi.”

Diệp Lệ nghe vậy, trong lòng tươi cười hài lòng nói: “Vẫn là Minh Xán hiểu chuyện. Ngươi ăn nhiều thịt linh thử vào, đêm nay đành vất vả cho ngươi ở lại trông cửa hàng.”

“Được rồi! Dù sao trong điếm cũng không có gì làm. Minh Xán, đêm này ngươi vất vả rồi.”

Vương Diệu Long không nài nỉ nữa, uống sạch canh trư tiên, thịt trư tiên cũng ăn hết.

Đúng lúc này, có một giọng nói sang sảng vang lên: “Thơm quá à! Xem ra chúng ta đến thật đúng lúc, tới giờ ăn tối rồi.”

Tiếng nói vừa dứt, Vương Minh Chiến cùng Vương Trường Sinh đi đến

Thanh lân mã tốc độ cực nhanh, hai người dùng thời gian hơn hai tháng, rốt cuộc cũng tới Tiên Duyên thành.

“Minh Chiến, Trường Sinh, sao lâu vậy các ngươi mới đến?”

Vương Diệu Long hai mắt sáng ngời, đứng dậy, thân thiết hỏi.

"Trên đường có việc, phải trì hoãn một khoản thời gian. Để cho Nhị thập ngũ thúc phải lo lắng rồi."

Vương Diệu Long khoát tay áo cười nói: "Không có việc gì, bình an tới là tốt rồi. Các ngươi còn chưa có ăn cơm đúng không! Mau ngồi xuống ăn cơm."

Vương Minh Chiến cùng Vương Trường Sinh cũng không khách khí, ngồi xuống ăn.

"Nhị thập ngũ thúc, cơm nước xong, ta có chuyện rất quan trọng muốn bàn với ngài.”

Vương Diệu Long mặt lộ vẻ khó xử, Diệp Lệ vẻ mặt u oán liếc nhìn.

“Lục ca, ngươi cùng Trường Sinh đi đường xa lâu như vậy, cũng mệt mỏi. Đêm nay các ngươi nghỉ ngơi trước đi, có việc này mai rồi nói sau. Nhị thập ngũ thúc đêm nay còn có việc.”

Vương Minh Xán xuất hiện đánh một vòng tròn, nói lảng sang chuyện khác.

“Bỏ đi, nếu Minh Chiến có việc, vậy thì bàn công việc trước. Giải quyết xong việc thì trở về. Dù sao ta cũng không vội.”

Diệp Lệ lắc lắc đầu, nói đầy ẩn ý.

Vương Diệu Long nét mặt già nua ửng đỏ, ho nhẹ một tiếng nói: “Biết rồi. Ta xử lý mọi chuyện, sẽ lập tức trở về.”

Ăn uống no đủ, bốn người Vương Diệu Long, Vương Minh Chiến, Vương Trường Sinh tới một gian phòng lầu hai.

Vương Minh Chiến mang sự tình nói đại khái một lần, biết được Vương Trường Sinh có thể luyện chế Khôi lỗi thú, Vương Diệu Long hưng phấn đập bàn, kích động nói: “Tốt. Trường Sinh, làm tốt lắm. Trong Tiên Duyên thành chỉ có một cửa hàng bán Khôi lỗi thú, còn phải đặt trước mới có. Có Khôi lỗi thú, chúng ta nhất định sẽ làm ăn tốt lên.”

"Nhị thập ngũ thúc, chuyện Trường Sinh có thể luyện chế Khôi lỗi thú này, trước mắt chỉ chúng ta biết. Hãy cẩn trọng, đừng cho nhiều người biết.”

Vương Minh Chiến hơi do dự, nhắc nhở nói.

Vương Diệu Long khoát tay áo nói: “Ta làm việc có chừng mực, ngươi cứ yên tâm. Các ngươi mới đến, nhất định là mệt chết rồi. Các ngươi nghỉ ngơi ngay tại lầu hai đi. Đêm nay các ngươi cứ nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai bắt đầu luyện chế Khôi lỗi thú cũng không muộn. Nếu không còn việc gì khác, ta đi về nghỉ ngơi trước. Minh Xán, trong điếm giao cho ngươi.”

“Vâng, Nhị thập ngũ thúc.”

Vương Diệu Long dặn dò vài câu, liền vội vã rời khỏi.

“Thập thất thúc, Nhị thập ngũ thúc sao mặt đỏ vậy? Vừa rồi có phải ăn đồ cay không?”

Vương Trường Sinh nhìn Vương Diệu Long vội vàng rời khỏi, rất là khó hiểu.

Vương Minh Xán vỗ vỗ bả vai Vương Trường Sinh, tựa cười mà không cười nói: “Ngươi còn nhỏ, về sau sẽ rõ.”

Vương Minh Xán sắp xếp cho Vương Minh Chiến cùng Vương Trường Sinh một gian phòng, liền xuống lầu tiếp đón khách.

Phòng không lớn, gia dụng đầy đủ, còn có một bồn tắm.

Vương Trường Sinh cởi quần áo, đứng ở bồn tắm, trong miệng lẩm bẩm pháp quyết.

Rất nhanh, trong phòng liền xuất hiện lượng lớn điểm sáng màu lam, cũng rất nhanh tụ lại, hóa thành lượng lớn nước trong. Chiếm hơn phân nửa bồn tắm.

“Vân Vũ Quyết” những lúc như thế này thật tốt, tắm rửa thay quần áo thật thuận tiện.

Hắn thư thái đi tắm, thay một bộ quần áo sạch sẽ.

Sau đó ngồi đả toạ ở trên giường, bắt đầu tu luyện khẩu quyết tầng thứ hai của “Vân Vũ Quyết”.

Rất nhanh, trong phòng liền tràn ngập lượng lớn điểm sáng màu lam.

Ngày hôm sau, sau khi ăn sáng, Vương Trường Sinh đi theo Vương Minh Chiến ra ngoài mua tài liệu luyện chế Khôi lỗi thú.

Tiên Duyên thành là một tòa thành trì được xây dựng bên ngoài Bách Thú sơn mạch. Từ trên cao nhìn xuống, bố cục của các cửa hàng ở Tiên Duyên thành giống một cái vòng tròn bát quái lớn.

Yêu thú ở Bách Thú sơn mạch rất nhiều, điều này đã tồn tại mấy ngàn năm. Tứ đại tông môn thường giết sạch yêu thú trên tam giai, để lại nhất giai cùng nhị giai yêu thú, dùng để rèn luyện cho tân đệ tử. Đồng thời cũng hấp dẫn người tu tiên đến trao đổi tài nguyên.

Tiên Duyên thành do tứ đại tông môn cùng thành lập, giao thương phát đạt. Chẳng những bày ra một bộ trận pháp tam giai Cửu cung bát quái trận, còn có tu sĩ Kim đan kỳ trấn giữ. Nhiều năm trôi qua đều bình an vô sự.

Kiến trúc hai bên đường đa phần đều là các cửa hàng làm ăn buôn bán. Nhiều nhất là các cửa hàng bán tài liệu yêu thú. Đan dược điếm cùng binh khí điếm số lượng cũng không ít.

So sánh với Bạch Long cốc, Tiên Duyên thành kém xa. Nhưng so với Thanh trúc phường thị, Tiên Duyên thành lại lớn hơn nhiều.

Qua hai tháng tiếp theo, chính là đại hội thăng tiên hai mươi năm một lần của Tống quốc. Lượng lớn người tu tiên các nơi đến Tống quốc, khiến cho Tiên Duyên thành càng thêm phồn hoa. Các thương gia vì mời chào khách hàng, hoặc phái người hét to, hoặc thêm ưu đãi, đều vì muốn có thể kiếm thêm nhiều một chút lợi nhuận.

Đại hội thăng tiên không chỉ là cách tứ đại tông môn tuyển thêm đệ tử, mà còn là sự kiện giao dịch của Tống quốc.

“Luyện khí lão điếm đã có lịch sử trăm năm, mau vào nhìn một cái. Mua linh khí của điếm chúng ta, tỷ lệ bái nhập môn phái rất lớn.”

“Thanh nguyên đan tốt nhất, nhất giai thượng phẩm luyện đan sư luyện chế, giá rẻ, chết lượng tốt.”

“Muốn mua linh phù, đạo hữu mau đến nhìn một cái. Bổn điếm linh phù đều là do đệ tử Tử tiêu môn luyện chế. Cam đoan chất lượng tuyệt đối.”



Trên đường dòng người như nước. Đám tiểu nhị cầm Khuyếch âm thạch, ở cửa hàng lớn tiếng thét to.

Vương Minh Chiến đã hỏi qua Vương Diệu Long, nơi bán nguyên vật liệu lớn nhất trong Tiên Duyên thành là Thiên linh lâu.

Thiên linh lâu là cửa hàng do Thanh Dương Tông mở. Chuyên bán các loại nguyên vật liệu, mua số lượng lớn có thể rẻ hơn một tí.

Đại sảnh rộng mở sáng ngời, trên gía bày rất nhiều loại tài liệu, linh thảo, khoáng thạch, lá bùa.