Sau khi mê man một thời gian thì cuối cùng Ái Linh cũng tỉnh lại.Vừa mới mở mắt thì cơn đau thấu xương ở tay ập đến.Khiến cho cô phải cắn răng hít một tràng hơi lạnh.

Dần dần định thần lại, cô mới cảm thấy sau bức bình phong có ba bóng hình lấp ló đang xì xầm to nhỏ.
Đại phu lưỡng lự nhìn hai vị trước mắt: " Thảo dân đã băng bó cho vị tiểu thư này.Nhưng chỉ e là vết thương quá sâu nên sau khi bình phục có khả năng sẽ để lại một vết sẹo lớn "
Phu Nhân nghe vậy trong lòng bồn chồn, lô lắng: " Sẽ để lại sẹo sao, đại phu người nhất định phải trị khỏi cho Võ cô nương "
Đại nhân nghiêm mặc, trầm giọng: " Được rồi, ngươi lui xuống rồi nhận thưởng đi "
Nghe thấy tiếng bước chân đang từ từ tiến vào.Ái Linh ở trên giường liền lập tức nhắm mắt, thả lỏng cơ thể.

Sau một lúc thì có một bàn tay mềm mại đặt lên tay của cô, xoa nhẹ lên tay.
Phu nhân vừa cảm động lại vừa thương tiếc:" Thật tội nghiệp, cô nương nhỏ như vậy mà chỉ vì cứu Lung nhi khiến cho bị thương nặng như thế này.

Còn sẽ để lại sẹo nữa "
Ở lại một lúc vị phu nhân đó dặn dò vài ba điều với nô tì thì liền đi khỏi.Khi thấy các nô tì đều đã ra khỏi phòng thì Ái ái mới ko giả bộ nữa.

Ái Linh lúc này mới nhớ tới hệ thống " Hệ thống, từ lúc ta bất tỉnh tới giờ đã xảy ra những việc gì "
Lúc này Hệ thống liền ngôi lên " Ký chủ, từ lúc người ngất ở núi thì Linh Lung dìu người về.Sau đó hai người được hộ tống về phủ.Còn đám thổ phỉ kia thì bị áp giải vô lao rồi.

"
Cô vừa nói vừa nén cơn đau ở tay " Hệ thống, ngươi kiểm tra dùm ta vết thương ở tay ta, xem như thế nào "
[ Hệ thống đang phân tích ]
[ Hệ thống phân tích thấy vết thương của ký chủ đang bị nhiễm trùng và sắp bị hoại tử ]
Cô như không tin phán đoán của hệ thống mà hỏi lại " Khoan, không....không phải hồi nãy tên đại phu kia nói là vết thương của ta đã ổn rồi sao.Sao bây giờ ngươi lại nói bị nhiễm trùng chứ "
[.....] cảm thấy năng lực của nó đang bị xúc phạm " Ký chủ, ngươi có thể nghi ngờ bất kỳ thứ gì nhưng tuyệt đối không được nghi ngờ hệ thống chứ.

Tên lang băm kia làm sao đáng tin bằng ta được "
Cô suy nghĩ liền cảm thấy " Cũng đúng, ở thế giới mà mụn có thể bị xem là bệnh truyền nhiễm,thì đại phu có bao nhiêu điểm tin cậy cơ chứ "
"Hệ thống, nếu đúng như lời ngươi nói, thì tay ta chẳng phải sẽ coi như tiêu rồi sao " Cô bắt đầu lo lắng về cánh tay của mình.
[.....] thấy vậy liền kênh kiệu " Có bổn Hệ thống ở đây, ký chủ không cần phải lo tay của ngươi bị sao đâu "
Nghe hệ thống nói vậy cô liền đỡ lo " Hệ thống, vậy ngươi mau chữa trị vết thương cho ta liền đi "
[.....] " Ký chủ, nếu người muốn chữa trị vết thương thì có thể vào thương thành mua đan dược "
Cô thắc mắc " Vậy tại sao trước giờ ngươi không nói cho ta biết có cái này "
[......] oan ức trả lời " Ký chủ, ngươi đâu có hỏi ta, với lại ngươi nghèo như vậy cũng chẳng mua được gì "
Thấy hệ thống chê cô nghèo, liền tức giận" Ngươi đây là đang kinh thường ta đúng không "
Biết mình lỡ miệng hệ thống liền lập tức lấp li3m " Ký chủ, ta chỉ là quên thôi.Hay giờ ta mở thương thành người lập tức mua đan dược.Nếu không vết thương hoại tử là khỏi cứu chữa đấy "
Vừa nói Hệ thống vừa mở một bảng đan dược trước mặt cô.

Ái Linh nhìn thấy liền tập trung xem đan mà quên luôn chuyện tức giận.


Nhưng xem một hồi thì mặc lập tức đen kịt, biểu cảm trên mặt liên tục co giật.
Cô âm trầm nói " Hệ thống, ngươi đang giỡn mặt với ta đúng không.

Mấy cái đan dược này cái nào cũng mấy ngàn tích phân, cái rẻ nhất cũng mấy trăm tích phân.Ngươi...có muốn chết không hả "
[......] thấy ký chủ như vậy liền hơi sợ hãi " Ký chủ, ta đã nói ngươi nghèo mà "
Ái Linh chịu đả kích hai lần, lúc này liền muốn đập bàn.Nhưng ngồi suy nghĩ thì thấy Hệ thống nói đúng.

Ái ái lập tức chống cầm ủ rủ suy nghĩ về nhân sinh.
[......] thấy cô mặt rũ mày cau liền nói " Ký chủ, ngươi có thể vào mục tạp dược.Đan dược ở đó rất rẻ nhưng...!"
Cô nghe vậy liền sáng mắt, cắt lời hệ thống " Ngươi nói thật sao, vậy còn không mau vào đó lựa đan "
Hệ thống liền mở trang tạp dược lên.Trong đây có vô số đan dược, cái cao nhất cũng chỉ 50 điểm tích phân.

Ái ái thấy vậy liền bắt đầu tìm kiếm đan dược.Nhưng sau một hồi xem xét cô liền thấy lạ.
Cô thắc mắc hỏi hệ thống " Sao ta thấy đan dược này màu sắc và cả hình dáng đều rất khác cái hồi nãy ta xem "
[......] giải thích nói " Ký chủ, những đan dược này rẻ như vậy là do nó có tạp chất và chưa đạt đến mức thành đan.Nói ra thì nó chỉ là bán đan dược mà thôi "
" Vậy nếu uống vô thì sẽ như thế nào "
[......] ngập ngừng trả lời " Ký chủ, người yên tâm.


Mặc dù là bán thành phẩm nhưng công dụng của nó cũng gần giống với thành phẩm.Nhưng sẽ có một chút tác dụng phụ "
" Vậy tác dụng phụ của nó là gì "
[......] khựng lại, tại vì nó cũng không biết " Thực chất nó không có một tác dụng phụ rõ ràng nào cả.Mỗi người uống vô đều sẽ có tác dụng phụ khác nhau.

Nhưng ta cam đoan sẽ không gây chết người"
Ái Linh liền cảm thấy mình đã nghèo tới mức độ này rồi sao.

Đến mức mà phải uống đan dược bán thành phẩm.Mặc dù trong lòng không muốn nhưng vẫn phải uống.Cô nhấp vào mua đan dược.Ngay lập tức điểm tích phân liền trừ đi mười điểm.
Cô nhìn viên đan không ra hình thù gì ở trên tay, mà chỉ đành nhắm mắt, nhăn mặt mà uống xuống.Sau khi uống sắc mặc của Ái ái giống như là sắp đón nhận cái chết vậy.
[......] " Ký chủ, chỉ là bán đan dược thôi.Cô không cần phải chưng gương mặt giống như đón nhận cái chết đó đâu "
Cô lúc này như xác chết không muốn nói chuyện với cái hệ thống chết tiệt đó nữa.Thấy k]ý chủ im lặng hệ thống cũng không nói nữa..