Sau đó, Quân Tiêu Dao dẫn theo Quân Linh Lung và Quân Chiến Thiên cùng trở về Thiên Đế Cung. 

Cònnhững con cháu Quân gia khác trên đấu võ trường, họ đều mang vẻ mặt cực kỳ hâm mộ và kính sợ nhìn theo những người đó rời đi. 

Nếu Quân Tiêu Dao biểu hiện không tốt, tự nhiên trong lòng mọi người sẽ hơi tránh né. 

Nhưng hiện tại, biểu hiện của Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn chinh phục mọi người. 

Không thấy cả Quân Linh Lung cũng cam tâm tình nguyện làm thị nữ cho Quân Tiêu Dao sao? 

“Các ngươi nói xem, Quân Trượng Kiếm có đến gây chuyện trả đũa hay không?” Một người trẻ tuổi của Quân gia rất hứng thú mà hỏi. 

“Không thể nào, chỉ cần Quân Trượng Kiếm không ngốc thì hẳn sẽ không đi trêu chọc Thần Tử.” Những người còn lại lắc đầu và nói. 

Ai cũng biết Quân Tiêu Dao rất được Thập Bát Tổ coi trọng, tiền đồ vô lượng, ngày sau nhất định là trụ cột của Quân gia. 

Nếu Quân Trượng Kiếm chỉ vì một Lan Thanh Nhã mà đi đắc tội Quân Tiêu Dao, vậy tuyệt đối là đầu óc có vấn đề. 

Còn về bản nhân Quân Tiêu Dao, hắn căn bản không để chuyện của Quân Trượng Kiếm ở trong lòng. 

Nếu hắn ta đến trả đũa cho Lan Thanh Nhã thì Quân Tiêu Dao cũng rất vui lòng giao thủ. 

“Đây là Thiên Đế Cung sao?” 

Quân Linh Lung nhìn cung điện rộng lớn huy hoàng trước mặt, biểu cảm cũng có chút kích động. 

Thân phận địa vị của nàng tuy cao, lại không có tư cách tiến vào Thiên Đế Cung. 

“Tùy ý một chút, không cần câu nệ.” Quân Tiêu Dao xua xua tay. 

“Đa tạ Thần Tử đại nhân.” Quân Linh Lung bái một bái trước Quân Tiêu Dao, ngọt ngào cười. 

“Đổi là những người khác, muốn Quân Linh Lung nhìn thêm một cái cũng khó, ta lại có thể tùy tiện thu làm thị nữ, đây là quyền thế và địa vị sao?” Quân Tiêu Dao âm thầm líu lưỡi. 

Đầu thai quả nhiên là một kỹ thuật sống. 

“Đúng rồi, gia gia, về sau có Linh Lung chiếu cố cuộc sống hàng ngày của tôn nhi, người không cần ngày nào cũng tới.” Quân Tiêu Dao quay đầu lại và nói. 

“Hắc, thằng tôn tử nhà ngươi...” Quân Chiến Thiên thổi râu trừng mắt. 

Có thị nữ xinh đẹp, xoay người đã vứt gia gia đi phải không? 

Nhưng Quân Chiến Thiên không lay chuyển được Quân Tiêu Dao nên vẫn thỏa hiệp, có điều khi nào cần giảng đạo thì ông ta vẫn đến. 

Mấy ngày kế tiếp, Quân Tiêu Dao luôn tìm hiểu về môn công pháp luyện thể Thần Tượng Trấn Ngục Kính này. 

Thần Tượng Trấn Ngục Kính không đơn giản chỉ là tu luyện ra sức mạnh khổng lồ, trong đó còn có đủ loại diễn biến pháp môn võ học. 

Ví dụ như có thể diễn biến ra pháp môn công kích chí cường, Minh Thần chi Mâu. 

Bởi vì Thái Cổ Thần Tượng có thể trấn áp địa ngục vô biên, hấp thu linh khí địa ngục, hóa thành mũi mâu xuyên phá tất cả. 

Còn có thể diễn biến thành pháp môn phòng ngự mạnh nhất, Minh Thần Thủ Hộ, bất phá bất diệt. 

Thậm chí còn có thể ngưng tụ ra Ác Ma chi Dực, hai cánh chấn động thì cực tốc xuyên qua hư không. 

Quân Tiêu Dao càng tìm hiểu sâu thì năng lực giải khóa sau đó sẽ càng ngày càng nhiều. 

Đến cuối cùng, thậm chí có thể diễn biến ra Thái Cổ Thần Tượng chân chính, triệu hoán cánh cửa địa ngục, quần ma vô tận đều chiến đấu vì Quân Tiêu Dao! 

“Thần Tượng Trấn Ngục Kính này thật sự quá thực dụng.” Quân Tiêu Dao tán thưởng không thôi. 

Tuy Quân gia cũng có rất nhiều pháp môn luyện thể tối cao, nhưng ở phương diện công năng thì lại không đầy đủ bằng Thần Tượng Trấn Ngục Kính. 

“Thật hy vọng còn có cơ hội đánh dấu.” Quân Tiêu Dao có chút không chờ nổi mà muốn đánh dấu lần nữa. 

Đinh! 

Đúng lúc này, trong đầu Quân Tiêu Dao lại truyền đến âm thanh của hệ thống. 

“Chúc mừng ký chủ, địa điểm đánh dấu mới đã được cập nhật!” 

“Xin đánh dấu ở bữa tiệc mười tuổi!” 

Quân Tiêu Dao nghe thế thì hơi sửng sốt: “Bữa tiệc mười tuổi, là bữa tiệc mười tuổi của ta sao?” 

Hắn cũng có nghe Quân Chiến Thiên nói, chờ hắn lên mười tuổi thì Quân gia sẽ tổ chức một bữa tiệc long trọng cho hắn. 

Đến lúc đó, sẽ mời rất nhiều thế lực của Hoang Thiên Tiên Vực, thế gia Hoang Cổ, Vô Thượng đại tộc vân vân tiến đến dự tiệc. 

Thậm chí thân phận danh sách Linh Hào của Quân Tiêu Dao cũng sẽ được công bố trong bữa tiệc đó. 

Buổi tiệc đó chính là lần đầu tiên vào đời của Quân Tiêu Dao. 

“Xem ra địa điểm đánh dấu và thời gian là ngẫu nhiên, cũng không có quy luật.” Quân Tiêu Dao suy tư mà nói. 

Nhưng cũng không có gì, Thần Tượng Trấn Ngục Kính và Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp đã đủ Quân Tiêu Dao tu luyện cho hiện tại. 

“Thật ra cũng hơi chờ mong buổi tiệc mười tuổi...” Khóe miệng Quân Tiêu Dao nhếch lên nụ cười nhạt. 

“Đúng rồi, sao bên Quân Trượng Kiếm còn chưa có động tĩnh, chẳng lẽ thật sự sợ à?” Quân Tiêu Dao nói thầm, còn hơi cảm thấy thất vọng. 

Cùng thời gian đó. 

Trong Quân gia, trên một linh đảo lơ lửng trong hư không. 

Thập đại danh sách của Quân gia có đãi ngộ khác với thiên kiêu tầm thường, mỗi người đều có được một dinh thự độc lập. 

Hoặc là thiên cung, hoặc là thần đảo, hoặc là động thiên phúc địa. 

Tòa linh đảo này là thuộc về danh sách Đệ Thập của Quân gia, dinh thự của Quân Trượng Kiếm. 

Trên linh đảo có một ngọn núi, tựa như một thanh Trượng Kiếm c ắm vào chân trời, tản ra kiếm khí đáng sợ như thiên uy! 

Ở dưới chân núi, Lan Thanh Nhã mặc một bộ váy xanh, đã chờ đợi ở đây mấy ngày liền. 

“Trượng Kiếm công tử còn chưa xuất quan sao?” Gương mặt Lan Thanh Nhã lộ ra biểu cảm nôn nóng, tủi thân, không cam lòng. 

Càng nhớ tới chuyện xảy ra trên đấu võ trường, Lan Thanh Nhã càng cảm giác nghẹn khuất phẫn nộ. 

Nhưng ả lại không dám đến gây chuyện với Quân Tiêu Dao và Quân Linh Lung, chỉ có thể dựa dẫm vào Quân Trượng Kiếm. 

Những lần trước đó, khi có người đắc tội Lan Thanh Nhã thì chỉ cần tìm Quân Trượng Kiếm, cuối cùng nhất định là người khác nhận lỗi. 

Cũng vì thế nên mới tạo thành tính cách kiêu căng của Lan Thanh Nhã. 

Oanh! 

Đúng lúc này, trên đỉnh núi bỗng truyền đến một dao động thật mạnh. 

Gió lốc pháp lực k hủng bố cuốn ngang qua thiên địa, giống như hình thành gió lốc. 

“Là Trượng Kiếm công tử, hắn lại đột phá!” 

Phía trên linh đảo, một vài người theo đuổi Quân Trượng Kiếm bị kinh động, ánh mắt đều nhìn lên đ ỉnh núi xa xôi kia. 

Chút tủi thân trên mặt Lan Thanh Nhã chợt biến mất, có vẻ rất phấn chấn. 

Quân Trượng Kiếm đột phá, thực lực lại tăng mạnh thêm, nói vậy có thể giúp ả trút giận. 

Không nói đến chuyện giáo huấn Quân Tiêu Dao, ít nhất cũng phải dạy cho Quân Linh Lung một bài học. 

Trên núi, một thiếu niên áo đen vác kiếm đang giẫm lên hư không để bước xuống. 

Nhìn chung, sau Linh Hải Cảnh, tới được Thần Cung Cảnh thì có thể đạp không mà đi. 

Thực hiển nhiên, thiếu niên áo đen này đã là cao thủ Thần Cung Cảnh. 

Hắn ta chừng mười ba mười bốn tuổi, tóc đen tung bay, hắc đồng thâm thúy, khí chất cả người tựa như một thanh thần kiếm trảm phá trời xanh, khiến người ta nhìn thôi đã thấy sợ hãi. 

Thiếu niên áo đen này chính là danh sách Đệ Thập của Quân gia, Quân Trượng Kiếm! 

Nghe đồn ngày hắn ta giáng sinh, tất cả bội kiếm, trường kiếm của Quân gia đều tự chủ ra khỏi vỏ, chỉ về hướng Quân Trượng Kiếm ra đời. 

Trời sinh hắn kiếm tâm trong sáng, người còn mang Bất Diệt Kiếm Thể, có thể cất chứa kiếm khí vô tận trong cơ thể, còn có thiên phú yêu nghiệt đối với công pháp võ học kiếm đạo. 

Cũng vì đủ loại thiên phú này nên Quân Trượng Kiếm mới cường thế quật khởi, trở thành một trong thập đại danh sách. 

Tuy rằng chỉ xếp ở danh sách Đệ Thập cuối cùng, nhưng vẫn không thể khinh thường. 

Phải biết là, trong toàn bộ Quân gia, thiên kiêu tuổi trẻ lên đến con số ngàn vạn, muốn có được thân phận một danh sách gian nan đến cùng cực. 

Không phải ai cũng giống như Quân Tiêu Dao, sinh ra đã đứng trên đỉnh cao, địa vị phi phàm. 

“Thanh Nhã, ngươi vẫn luôn đợi ta sao?” 

Quân Trượng Kiếm đáp xuống đất, đám người theo đuổi chung quanh đều khom người chắp tay, Quân Trượng Kiếm lại trực tiếp bỏ qua, chỉ nhìn về phía Lan Thanh Nhã. 

“Trượng Kiếm công tử!” 

Lan Thanh Nhã nặn ra vài giọt nước mắt, lộ ra vẻ mặt tủi thân, bổ nhào vào lòng Quân Trượng Kiếm. 

“Kỹ nữ này...” Những người theo đuổi khác thầm mắng trong lòng, ánh mắt lộ ra chút khinh thường. 

Cho dù đều là người theo đuổi Quân Trượng Kiếm, nhưng bọn họ cũng không ưa nổi điệu bộ này của Lan Thanh Nhã. 

Còn nói Quân Linh Lung người ta là kỹ nữ trà xanh, bản thân ả mới là kỹ nữ chân chính thì có. 

“Làm sao vậy, lại có ai chọc ngươi không vui sao?” Quân Trượng Kiếm cười khẽ. 

Hắn thật sự rất là sủng hạnh Lan Thanh Nhã, thái độ đối với ả khác với những người theo đuổi còn lại. 

“Chuyện là như thế này...” Lan Thanh Nhã kể lại đầu đuôi mọi chuyện. 

Sau đó ả chỉ lo tủi thân rơi lệ, khẽ nói: “Trượng Kiếm công tử, Thanh Nhã chỉ suy nghĩ cho mặt mũi của ngài, ai mà ngờ Quân Tiêu Dao và Quân Linh Lung kia...” 

“Ngươi nói... Ngươi đắc tội Quân Tiêu Dao?” 

Mái tóc đen che lấp đôi mắt của Quân Trượng Kiếm, làm người ta không thấy rõ vẻ mặt của hắn. 

“Đúng vậy, Trượng Kiếm công tử, ngài nhất định phải đòi lại công đạo cho Thanh Nhã...” Lan Thanh Nhã tủi khổ mà nói. 

Chát!