Chương 198
Nhưng Lâm Phong lại nhịn không được quát mắng: “Nạp Lan Nhược Hi, tiện nhân ngươi, làm vậy thì mặt mũi của tông tộc Lâm thị ta để ở chỗ nào!”
“Làm càn!” Phía sau Nạp Lan Nhược Hi, một bà lão quát lạnh một tiếng, một khí tức Hư Thần cảnh bùng nổ.
Khí tức này khiến cả trái tim Lâm Chấn Thiên run rẩy.
Tu vi của ông ta chỉ tới Thần Hỏa Cảnh mà thôi, còn chưa bước lên cửu giai thông thánh.
Mà chỉ tu vi của một người hầu trong gia tộc Nạp Lan thôi cũng đã cao hơn ông ta.
“Lấy thân phận cao quý của tiểu thư, thật ra căn bản không cần phiền toái như vậy, tùy tiện phái một người tới, nói một câu là có thể tống cổ các ngươi!”
“Nhưng nàng lại lựa chọn tự mình tới cửa xin lỗi, thái độ thành khẩn, còn nguyện ý bồi nhiều tài nguyên cho các ngươi như vậy!”
“Kết quả lại đổi lấy quát mắng của các ngươi, quả thật là điêu dân đi ra từ thâm sơn cùng cốc!”
Bà lão kia nhịn không được mà quát.
Bà ta thật sự cảm thấy không đáng thay cho Nạp Lan Nhược Hi.
“Liễu bà bà, đừng nói nữa, chuyện này thật sự là Nhược Hi không đúng, Lâm công tử mắng một câu cũng đúng mà.” Nạp Lan Nhược Hi ngăn cản.
“A, cái gì mà thái độ thành khẩn, chỉ là khinh thường nhìn lại thôi, yên tâm, Lâm Phong ta cũng không trèo cao nổi con thiên nga trắng là ngươi.” Lâm Phong cười lạnh và nói.
“Tài nguyên bồi thường sẽ được đưa tới, Nhược Hi thật sự xin lỗi.” Nạp Lan Nhược Hi vẫn rất thành khẩn.
“Tài nguyên thì cầm đi đi, tông tộc Lâm thị ta không thiếu mấy thứ này!” Sắc mặt Lâm Chấn Thiên cũng trầm xuống, giấc mộng đẹp cả tộc biến phượng hoàng của ông ta xem như hoàn toàn rách nát.
Nạp Lan Nhược Hi thầm thở dài trong lòng.
Nàng cũng không có cách nào.
“Tiện nhân Ngươi cút cho ta, ba năm sau Lâm Phong ta... Không, một năm, chỉ cần một năm, ta nhất định sẽ tự mình bước lên gia tộc Nạp Lan để đánh bại ngươi!” Lâm Phong bỗng quát, hắn ta thật sự là không thể chịu đựng sự nhục nhã này.
Tuy từ đầu đến cuối Nạp Lan Nhược Hi không nói ra một câu nhục nhã hắn.
“Xin lỗi.” Cuối cùng Nạp Lan Nhược Hi hơi cúi người, muốn rời đi.
Mà lúc này, Tử Yên lại chắn trước người Nạp Lan Nhược Hi.
“Ngươi...” Nạp Lan Nhược Hi không rõ nguyên do.
“Xem thường Lâm Phong ca ca, cho dù là ngươi hay gia tộc Nạp Lan sau lưng ngươi, đều sẽ trả giá đắc!” Tử Yên lạnh lùng nói.
Nạp Lan Nhược Hi liếc nhìn Tử Yên một cái, trực tiếp rời đi.
“A... Đáng chết!”
Lâm Phong hận muốn phát điên, trực tiếp chạy ra khỏi đại đường.
Tuy trong lòng hắn ta không muốn thừa nhận, nhưng thật sự cũng từng ảo tưởng chuyện liên hôn với Nạp Lan Nhược Hi.
Rốt cuộc ai không muốn liên hôn với dạng thiên chi kiêu nữ này?
Ngoài miệng Lâm Phong không muốn thừa nhận, thân thể lại rất thành thật.
Hiện tại Nạp Lan Nhược Hi cự tuyệt, không thể nghi ngờ là hung hăng xé nát tia ảo tưởng cuối cùng của hắn ta.
Cho nên Lâm Phong mới xấu hổ buồn bực bạo nộ như vậy.
Không biết Lâm Phong chạy bao lâu, cuối cùng chạy tới bên một ao hồ.
Hắn ta nhịn không được trực tiếp nhảy xuống, muốn bình tĩnh một chút nên trực tiếp chìm vào đáy hồ.
Mà lúc này, hắn lại phát hiện một vật chất năm màu rực rỡ ở đáy hồ, giống như thủy ngân.
“Đây là cái gì?” Lâm Phong nhịn không được vươn ngón tay ra nhẹ nhàng chạm một cái.
Chỉ thoáng chốc, toàn bộ vật chất rực rỡ kia trực tiếp chui vào cơ thể Lâm Phong.
Trong Nháy mắt, Lâm Phong cảm nhận được vạn vật vũ trụ, vạn linh thế giới, tất cả mọi thứ hiện lên trước mắt mình.
Nhật nguyệt sao trời, vật đổi sao dời, vạn vật biến thiên, quy tắc vũ trụ.
Như mới qua một giây, lại như trôi qua một đời.
Khi Lâm Phong bừng tỉnh thì hắn ta đã ở trên bờ hồ.
“Căn nguyên thế giới...” Không biết vì sao, Lâm Phong bỗng hộc ra bốn chữ này.
Không chỉ như thế, khi Lâm Phong phục hồi tinh thần lại, hắn ta đột nhiên phát hiện, không biết từ khi nào mà đan điền trong cơ thể mình đã xuất hiện một mảnh Linh Hải cuồn cuộn mà rộng lớn.
“Đây là... Linh Hải!” Thân thể Lâm Phong hung hăng chấn động, không thể tin mà mở to hai mắt nhìn.
Đây không phải Linh Hải mà hắn ta vẫn muốn sáng lập, lại không cách nào tạo ra sao?
Ngay vào lúc Lâm Phong chấn động tâm thần, hắn phát hiện tu vi của mình bắt đầu liên tục lên cao.
Linh Hải nhất trọng thiên!
Linh Hải nhị trọng thiên!
Linh Hải tam trọng thiên...
Thần Cung nhất trọng thiên!
Thần Cung nhị trọng thiên!
Thần Cung tam trọng thiên...
Đến cuối cùng, tới chừng Chân Linh Cảnh thì tốc độ đột phá mới miễn cưỡng tạm ngừng.
Nhưng chỉ trong mấy chục cái hô hấp ngắn ngủn, tu vi của Lâm Phong đã bùng nổ lên mười tám cấp!
“Hiện tại ta là cao thủ Chân Linh Cảnh sao?” Lâm Phong cảm thấy không chân thật như đang nằm mơ.
Phải biết rằng, Nạp Lan Nhược Hi được xưng là thiên chi kiêu nữ của Đông Huyền vực, nhưng hiện tại cũng chỉ có tu vi Chân Linh ngũ trọng thiên mà thôi.
Mà hiện tại hắn đã là Chân Linh Cảnh.
Nhưng kinh hỉ mà Lâm Phong gặp được còn không ngừng lại ở đó.
Hắn ta tùy tiện thầm nghĩ trong lòng thì lập tức thấu hiểu những công pháp thần thông phức tạp nan giải đó.
Lâm Phong vội đứng dậy, thi triển một chiêu Thông Bối Quyền.
Bạch bạch bạch...
Mười tiếng vang lớn nổ tung.
“Thông Bối Quyền vang mười cái, đại viên mãn!” Lâm Phong không thể tin được.
Võ học phức tạp như vậy mà hắn ta chỉ suy nghĩ một chút là biết!
Kh ủng bố, quá kh ủng bố!
Lâm Phong không thể tin nổi, thiên tư của mình rốt cục yêu nghiệt đến mức nào.
“Xem ra đều là nhờ sức mạnh căn nguyên thế giới này, nhưng nó mơ hồ nói cho ta biết, ta chỉ mới thu hoạch được một bộ phận nhỏ của căn nguyên thế giới.”
“Căn nguyên thế giới chân chính đang chờ đợi ta đi khai quật.”
Lâm Phong như có chút ngộ đạo.
Nghĩ đến đây, trong mắt hắn ta khó nén kích động.
Đây chính là căn nguyên thế giới của Thiên Huyền đại lục!
Nếu hắn ta có được toàn bộ, chờ tương lai trưởng thành thì chẳng phải có thể trở thành chúa tể của cả Thiên Huyền đại lục này sao?
“Nếu ta có thể lấy được toàn bộ căn nguyên thế giới, đừng nói là Thiên Huyền đại lục, cho dù là Tiên Vực cao cao tại thượng, cũng không thể ngăn cản bước chân của ta!”
Dã tâm của Lâm Phong bắt đầu bành trướng.
Cảm giác này giống như khi Dương Bàn có được Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm, bay bổng lân lân không biết điểm dừng.
“Còn Nạp Lan Nhược Hi kia nữa, một năm sau, Lâm Phong ta sẽ cho ngươi một bất ngờ lớn!” Lâm Phong cười lạnh.