Chương 21 : ông cụ kỳ lạ
Bắt mình đi lấy nước cho ả rửa mặt ? chắc đầu óc của ả có vấn đề rồi nhỉ . hay là giận quá hoá rồ ? Tiền Thế Kiệt trợn mắt trắng , nhạt nhạt nói : “ lấy nước cho cô rửa mặt ? cô tưởng tôi là ai đây? Là Osin của cô à ?”
” Osin?” Isbel ngơ người .
“ à , chắc thế giới này không có khái niệm gọi là Osin ..” Tiền Thế Kiệt thầm suy nghĩ , sau đó lại nói : “ cô tưởng tôi là người hầu của cô à ?”

Isbel lộ ra ánh mắt chế giễu , cười lạnh nói : “ là người hầu hay không thì tôi không biết , tôi chỉ biết anh là con nợ của tôi . giờ anh đang thiếu tiền tôi , 1 khi chưa có tiền trả thì phải tuân theo lời tôi . vả lại , tôi bảo anh đi lấy nước là muốn rèn luyện thể lực và sự nhanh nhẹn của anh đấy , hiểu chưa ?”
Tiền Thế Kiệt xì 1 tiếng , lạnh lạnh nói : “ rèn luyện ? tôi chưa từng nghe qua kiểu rèn luyện như thế này cả ! cô đừng có tưởng tôi cái gì cũng không biết muốn nói sao thì nói à nha !”
Isbel không thèm nói thêm gì nữa , trực tiếp rút kiếm ra khỏi bao , trên môi lộ ra 1 nụ cười gian ác , quát : “ giờ muốn đi lấy nước hay muốn ăn nhát kiếm vào người đây ?”
Tiền Thế Kiệt lập tức ngậm miệng lại , quay người cầm chiếc thùng gỗ chạy ra khỏi nhà đi lấy nước .

Mẹ kiếp ! người thì xinh đẹp , nhưng sao mà hung dữ thấy sợ . hễ chút là rút kiếm ra đòi chém đòi giết . đừng tưởng tôi sợ cô, chẳng qua đàn ông không thèm chấp phụ nữ đấy thôi . hừ hừ !! Tiền Thế Kiệt vừa chạy đi lấy nước vừa thầm nghĩ trong đầu .
Nhìn thấy Tiền Thế Kiệt hối hả chạy đi , Isbel khẽ dùng tay che miệng lại thầm mỉn cười . cử chỉ lúc đó của Isbel vô cùng dịu dàng dễ thương , 1 cử chỉ có thể làm bất kỳ 1 người đàn ông nào nhìn thấy cũng phải động lòng , nếu như lúc này để cho Tiền Thế Kiệt nhìn thấy , e rằng anh ta đã phải sửng sốt cả người . thực ra cô ta cũng là 1 cô gái hiền lành tốt bụng , cộng thêm 1 vẻ đẹp có thể nói là chim sa cá lặn , tuy hơi tham tiền 1 chút , nhưng cũng không thể trách cô ta được . cha mẹ qua đời khi cô ta còn nhỏ tuổi , để lại cô ta sống cô đơn 1 mình , nếu không cứng cỏi mạnh mẽ 1 chút , e rằng đã không thể sinh tồn tới ngày hôm nay rồi .
Tiền Thế Kiệt xách chiếc thùng gỗ chạy đi tới cái giếng nước nằm ở trung tâm của khu phố . buộc sợi dây lên thùng sau đó thả xuống giếng , đựng đầy nước rồi mới kéo lại chiếc thùng gỗ lên . anh ta tháo sợi dây cột trên thùng gỗ ra , sau đó xách thùng nước đi về nhà .
Trên đường đi về , bỗng nhiên nhìn thấy 1 cụ già bị 1 đám trẻ chơi đùa ở gần đó không cẩn thận đẩy té ngã . sau khi ông già bị đẩy té ngã , đám trẻ vô cùng lo sợ bỏ chạy hết . Tiền Thế Kiệt lập tức bỏ chiếc thùng gỗ xuống , chạy tới dìu cụ già đứng dậy . nhẹ nhàng nói : “ cụ không sao chứ ?”