Chân trước Diệp Trần vừa đi, từng đạo khí tức cường hoành đột nhiên xuất hiện ở trên không trung ngàn mét của phòng trọ:

"Ha ha! Xem ra các vị đều là bị thiên địa dị tượng vừa rồi hấp dẫn tới a?"

"Thiên địa biến, dị tượng sinh! Lại thêm mùi thơm của đan dược ở xung quanh, nơi này cách đây không lâu, nhất định có bảo đan xuất thế!"

"Kỳ lạ! Làm sao vừa đuổi tới nơi này thì lại đột nhiên bị đoạn mất manh mối? Hơn nữa xung quanh cũng không có phát hiện được sự tồn tại của khí tức đặc biệt cường đại nào?"

"Xem ra vị cao nhân này, chẳng những có đan thuật siêu quần, công phu ẩn nấp cũng thuộc dạng nhất lưu a!"

"Đáng tiếc! Không thể nhìn thấy tận mắt cảnh tượng bảo đan xuất thế, thực sự thật là đáng tiếc!"

...

Ngay vào lúc một đám cường giả thi nhau tiếc hận, Diệp Trần lúc này đã đi tới một nơi lầu các vàng son lộng lẫy mang phong cách cổ xưa.

Trên cửa biển là ba chữ to có kim khoang lóng lánh "Thiên Tàng các!"

Nơi này chính là phòng đấu giá lớn nhất trong toàn bộ Vân Đan thành.

Diệp Trần cất bước vào trong đó, một nữ tử trẻ tuổi ăn mặc theo phong cách quyến rũ cười tiến lên đón, "Tiên sinh là muốn mua đồ hay là bán đồ? Thiên Tàng các chúng ta chính là phòng đấu giá lớn nhất Vân Đan thành, đan dược, pháp bảo, công pháp bí tịch và các loại thiên tài địa bảo cái gì cần có đều có! Đồng thời cũng thu mua các loại bảo bối..."

Không đợi nữ tử quyến rũ này nói xong, Diệp Trần trực tiếp lấy ba viên Hóa Anh đan vừa luyện chế ra ngoài, "Ta tới bán đan dược!"

Nữ tử quyến rũ này lập tức sững sờ, vẻ mặt nhiệt tình lập tức giảm đi rất nhiều, thậm chí còn mơ hồ hiện ra vẻ khinh thường.

Phải biết, ở Vân Đan thành thì đan dược chính là không bao giờ thiếu, cho nên so sánh với những tinh vực khác ở xung quanh, giá cả đan dược ít nhất cũng thấp hơn không chỉ gấp mấy lần.

Dù sao, Luyện đan sư trong Vân Đan thành thực sự nhiều lắm, nguồn cung sớm đã lớn hơn cầu, trừ khi là đan dược cấp cao hoặc là đan dược hoàn mỹ mà vạn người không có được một, bằng không mà nói, đấu giá ở trong phòng đấu giá này căn bản không người hỏi thăm.

Hơn nữa, nàng ta thấy Diệp Trần còn trẻ tuổi cũng không giống đại sư đan đạo thì lại có thể lấy ra đan dược cao cấp gì?

"Tiểu tiên sinh, nếu như ngươi muốn bán đan dược, Thiên Tàng các ta thế nhưng là có quy củ, ít nhất cũng phải là đan dược tam phẩm trở lên, hơn nữa còn phải từ giám định sư chuyên nghiệp của chúng ta tới làm ra đánh giá mới có tư cách tiến vào đấu giá, sau đó chúng ta mới có thể đấu giá cho ngài!"

Diệp Trần tự nhiên cũng nhìn ra vẻ kinh thường trong mắt của đối phương, tuy nhiên hắn cũng không có để ở trong lòng, ai bảo hắn nghịch thiên quá chứ.

Hóa Anh đan tứ phẩm ở Vân Đan tinh tuyệt đối được tính là đan dược cấp cao, huống chi còn là Hóa Anh đan phẩm cấp hoàn mỹ chứ?

"Được, vậy trước tiên giám định đi!"

"Diệp Trần nhàn nhạt đáp lại một câu."

Nữ tử quyến rũ thấy Diệp Trần lại còn chưa có ý định từ bỏ thì lông mày hiện lên vẻ không kiên nhẫn, tuy nhiên cho dù đối phương là tên ăn mày, tới đây thì cũng vẫn là khách nhân, nàng ta tự nhiên không dám thất lễ quá phận, chỉ biết rõ là lãng phí thời gian, trong lòng không khỏi có chút khó chịu.

Chẳng mấy chốc, dưới sự dẫn dắt của nữ tử quyến rũ này, Diệp Trần đi vào bên trong một chỗ Thiên điện.

Đợi khoảng mười mấy phút thì nữ tử quyến rũ lại xuất hiện một lần nữa ở trước mắt Diệp Trần, bên cạnh còn có thêm một ông lão tóc xám mặc áo bào xanh, một mặt vẻ ngạo nhiên, "Chính là ngươi muốn đấu giá đan dược?"

Ông lão mặc áo bào xanh liếc mắt nhìn Diệp Trần thì vẻ mặt không kiên nhẫn càng đậm, rõ ràng giống với nữ tử quyến rũ kia, thấy thấy quá thực chính là lãng phí thời gian.

Diệp Trần nhẹ gật đầu, cầm trong tay hai bình đan ngọc chứa đan dược đưa tới.

Ba viên Hóa Anh đan là tách đi ra cất ở hai bình nhỏ khác nhau, hai viên đan dược phẩm cấp tinh phẩm đặt ở một cái bình nhỏ, viên đan dược phẩm cấp hoàn mỹ kia thì đặt một mình vào một cái bình nhỏ.

Ông lão mặc áo bào xanh không nhịn được từ trong tay Diệp Trần nhận lấy bình ngọc, thuận tay mở bình ngọc chứa đan dược tinh phẩm.

Hô!

Bình ngọc vừa mở ra thì lập tức một cỗ đan hương nồng đậm trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ đại điện.

Ông lão áo bào xanh trước đó còn một mặt không nhịn được thì vẻ mặt lập tức thay đổi, lập tức lấy ra hai viên đan dược tinh phẩm kia, sau khi khẽ đảo quan sát cẩn thận thì hai mắt không thể không tỏa sáng, mặt mùi đầy vẻ kích động, nói:

"Hóa Anh đan tứ phẩm! Hơn nữa phẩm chất này chắc là phẩm cấp tinh phẩm a?"

Lời vừa nói ra, không chỉ nữi tử quyến rũ bên cạnh kia cũng thay đổi sắc mặt, những người khác ở bên trong đại điện cũng thi nhau ném ánh mắt tới.

"Hóa Anh đan phẩm cấp tinh phẩm! Cho dù là Luyện đan sư tứ phẩm bình thường cũng rất khó luyện chế ra được đi?"

"Nghe nói Hóa Anh đan phẩm cấp tinh phẩm này có thể để cho tu sĩ cảnh giới Kim Đan đỉnh phong có sáu thành xác suất tấn thăng cảnh giới Nguyên Anh a!"

"Không sai! Đối với những tu sĩ cảnh giới Kim Đan sống tới mấy trăm tuổi kia mà nói, Hóa Anh đan thế nhưng là đan dược trân quý hơn so với bất luận đan dược nào! Nhớ rõ một năm trước, Thiên Tàng các xuất hiện qua một viên Hóa Anh đan phẩm cấp tinh phẩm, cuối cùng trọn vẹn đập tới giá cao một trăm vạn linh thạch!"

...

Nghe được tiếng bàn tán của mọi người, ngay cả Diệp Trần cũng có chút hơi kinh ngạc.

Mới chỉ là Hóa Anh đan phẩm cấp tinh phẩm thôi thế mà có thể đạp tới trăm vạn linh thạch?

Xem ra ta vẫn còn đánh giá thấp giá trị của viên đan dược này a!

Còn về phần nữ tử quyến rũ ở bên cạnh ông lão mặc áo bào xanh kia cũng sớm đã kích động không được, lập tức mệnh lệnh người bên dưới dâng trà, thái độ đối với Diệp Trần cũng xảy ra bước ngoặt lớn một trăm tám mươi độ.

Dù sao thì đây chính là vụ làm ăn lớn tới trăm vạn a!

"Diệp tiên sinh đúng không? Không biết hai viên Hóa Anh đan này là xuất từ dưới tay vị đại sư nào?"

Sau khi ông lão áo bào xanh nhiệt tình nói chuyện với Diệp Trần được vài câu thì thận trọng mở miệng hỏi.

Mọi người ở xung quanh nghe được câu hỏi này cũng thi nhau dựng lỗ tai lên.

Dù sao, phóng tầm mắt toàn bộ Vân Đan thành, thế nhưng luyện chế ra được Hóa Anh đan có phẩm cấp tinh phẩm cũng không có nhiều, mà mỗi một vị đều chắc chắn là nhân vật cấp đại sư!

Diệp Trần không thể không chau mày, hắn chỉ muốn dùng đan dược đổi lấy linh thạch cũng không muốn lại phức tạp, "Chuyện này thì ngươi không cần hỏi! Cứ nói cho ta, đan dược của ta có đủ tư cách để đấu giá ở chỗ các ngươi hay không?"

Ông lão áo bào xanh kia thấy Diệp Trần có chút không thích cũng không dám lại tiếp tục đi hỏi mà vội vàng nói:. Chính chủ, 𝙧ủ bạn đọc ch𝘶ng ++ TRÙ 𝖬TRUYỆN﹒ⅤN ++

"Đủ đủ đủ! Đương nhiên đủ tư cách!"

Nói đến đây, ông lão mặc áo bào xanh dừng lại một chút lại nói tiếp:

"Diệp tiên sinh, là như vậy, dựa theo phép tắc của Thiên Tàng các chúng ta, ngài có thể có hai loại lựa chọn!"

"Thứ nhất, ngài có thể trực tiếp bán đan dược cho Thiên Tàng các chúng ta, chnugs ta sẽ dựa theo giá thị trường tới mua!"

"Thứ hai, ngài cũng có thể lựa chọn đấu giá trên hội đấu giá của chúng ta, tuy nhiên một khi đấu giá thành công, Thiên Tàng các chúng ta muốn thu lấy tiền thuế là hai phần trăm!"

"Không biết ngài nghiêng về loại lựa chọn nào đây?"

Diệp Trần hơi suy nghĩ một chút, "Ta chọn lựa chọn thứ hai!"

Căn cứ theo phản ứng của mọi người xung quanh thì đan dược trong tay của hắn chắc là rất được hoan nghênh, nếu như dựa theo giá thị trường bàn cho Thiên Tàng các thì rất có khả năng sẽ thua lỗ lớn!

Ông lão áo bào xanh dường như sớm đã ngờ tới, Diệp Trần sẽ lựa chọn loại thứ hai, mỉm cười, nói:

"Đã như vậy, ta đây để cho người của chúng ta đi sắp xếp! Vừa vặn tối hôm nay chúng ta cũng muốn tổ chức một buổi hội đấu giá, Diệp tiên sinh trước tiên có thể dời bước đến phòng khách quý của chúng ta..."

Không đợi ông lão mặc áo bào xanh nói xong, Diệp Trần khoát tay áo, "Không vội! Nơi này còn có một viên đan dược chưa có giám định đâu!"

Diệp Trần chỉ chỉ vào một cái bình ngọc khác trong tay ông lão áo bào xanh, chậm rãi mở miệng nói.