Linh Vận vừa nói, vừa tự mình rót một chén rượu, dâng đến trước mặt Đại sư huynh.

Đại sư huynh ngay lập tức hết sức vui mừng, vội vàng nhận lấy bằng hai tay, cười nói:

"Linh Vận sư muội khách khí! Ngươi và ta đã là đồng môn, trong nhà ngươi gặp nạn, ta làm Đại sư huynh tự nhiên không thể không quản không để ý tới!"

Không nghĩ tới, Đại sư huynh vừa mới nói xong lời này:

Đông đông đông!

Một tên thuộc hạ của phủ thành chủ vội vã từ bên ngoài lao vào, "Thành chủ đại nhân, không xong! Người Tà Quang tông lại tới!"

"Cái gì!"

Sau khi sắc mặt của tất cả mọi người ngoài Diệp Trần thay đổi lớn, thi nhau từ chỗ ngồi đứng lên.

Ngay sau đó, một giọng nói âm trầm đột nhiên từ bên ngoài truyền đến, "Linh Sơn! Lão bằng hữu tới mà ngươi còn không nhanh ra ngoài nghênh đón một chút?"

Ầm!

Bàn tay Thành chủ Hắc Nham thành vỗ trên bàn, vẻ mặt rất ngưng trọng, nói:

"Đây là giọng nói của Mặc Hóa Phong tông chủ Tà Quang tông, không nghĩ tới ngay cả hắn cũng tới, xem ra lần này tới không phỉa chuyện tốt lành gì a!"

Lúc này, Địa sư huynh đứng dậy, cười nhạt một tiếng nói:

"Thành chủ không sao! Bọn họ tới thật đúng lúc, ta đang định muốn đi gặp Tà Quang tông này một lần, giờ thì đỡ phải đi tìm bọn họ!"

Nói xong lời này, Đại sư huynh đi đầu, chậm rãi đi ra bên ngoài.

Người của Hắc Nham thành thấy thế thì lập tức thi nhau chắc chắn:

"Vị Liễu công tử này chính là thủ tịch đại đệ tử của tông chủ Phi Tuyết tông, tương lai là người thừa kế chức vị tông chủ của Phi Tuyết tông, có hắn ra mặt, nghĩ tới Tà Quang tông kia cũng không dám làm càn!"

"Phi Tuyết tông thế nhưng là thế lưc nhất lưu của tinh vực Cự Môn chúng ta, một cái Tà Quang tông nho nhỏ thì làm sao có thể làm nên trò trống gì?"

"Vẫn lai may mắn mà có đại tiểu thư kịp thời mời Liễu công tử tới, lần này xem Tà Quang tông kia còn phách lối như thế nào!"

...

Mọi người đi theo bên cạnh Đại sư huynh kia, đi ra ngoài vừa, vừa đi vừa bắt đầu hưng phấn nghị luận, mọi người đều vênh váo tự đắc, giống như là thắng lợi đã nắm trắc trong lòng bàn tay.

"Diệp Trần ca ca, hay là chúng ta cũng đi ra nhìn một chút đi?"

Sau khi đội tất cả mọi người đều đứng dậy, Linh Khê cũng không thể không nháy nháy mắt, hướng về phía Diệp Trần ở bên cạnh mở miệng nói.

"Ta thì không..."

Diệp Trần cảm thấy tẻ nhạt không thú vị, vốn là muốn từ chối, lại đột nhiên cảm ứng ở bên ngoài phủ thành chủ có một cỗ khí tức khá không tệ thì lập tức khẽ chau mày.

"Xem ra Tà Quang tông kia cũng là có chuẩn bị mà đến, hai bên bọn họ bên nào có thể cười đến cuối cùng, thật đúng là còn chưa biết! Sống chết của người bên ngoài, ta tự nhiên lười nhắc để ý, thế nhưng tiểu nha đầu này là thật tâm đối đãi với ta, ta nhất định phải bảo hộ nàng ta an toàn mới được!"

Vừa nghĩ đến đây, lời nói của Diệp Trần đến miệng thì đã mạnh mẽ thi trở về, hướng về phía Linh Khê nhẹ gật đầu, "Được a, ta cũng đi nhìn xem!"

...

Chẳng mấy chốc, mọi người đi ra phủ thành chủ, lúc này bên ngoài phủ thành chủ có một đám người tụ tập, đại đa số đều có khí tức cảnh giới Kim Đan, còn có mấy vị có khi tức hùng hầu, có lẽ là cao thủ cảnh giới Nguyên Anh.

Hơn nữa ở trên thân những người này đều lộ ra một cỗ tà khí, vừa nhìn thì đã biết không phải là hạng người thiện lương gì.

"Khặc khặc! Linh Sơn, vị đại mỹ nữ bên cạnh ngươi chắc hẳn là vị thiên kim bảo bối của ngươi tên là Linh Vận Linh đại tiểu thư danh xưng đệ nhất mỹ nữ Hắc Nham thành a? Hôm nay được gặp mặt, quả nhiên là danh bất hư truyền a!"

Nói chuyện là một người đàn ông trung niên trên người mặc trường bào màu đen, vừa nói chuyện, ánh mắt gian tà không chút kiêng kỵ đánh giá trên dáng người nổi bật của Linh Vận kia, mặt mũi đầy vẻ dâm uế.

Linh Sơn thành chủ Hắc Nham thành nghe được điều này thì lập tức giận tím mặt, "Mặc Hóa Phong! Ngươi rất to gan, cũng dám ngang nhiên đến Hắc Nham thành ta, ngươi là muốn đi tìm cái chết sao?"

Hóa ra người đàn ông trung niên này chính là Mặc Hóa Phong tông chủ Tà Quang tông!

Mặc Hóa Phong cười kiệt kiệt một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ đùa cợt, nói:

"Thôi đi! Linh Sơn, chỉ bằng chút nhân mã này của Hắc Nham thành các ngươi cũng muốn đối nghịch với Tà Quang tông chúng ta, ngươi cũng không nhìn một chút chính mình có bao nhiêu cân lượng sao?"

"Bổn tông chủ hôm nay đặt xuống lời nói ở chỗ này, hoặc là giao ra mười vạn khối Linh thạch thượng phẩm, bằng không Bổn tông chủ hôm nay sẽ tiêu diệt Hắc Nham thành các ngươi!"

Oanh!

Mặc Hóa Phong vừa nói ra lời này, toàn bộ các cao thủ của Hắc Nham thành, từng tên cao thủ ngay lập tức đều xù lông.

Mười vạn khối Linh thạch thượng phẩm!

Hắc Nham thành cùng lắm chỉ là một cái thế lực nhị lưu, mà ở chỗ hoang vắng, coi như tập trung Linh thạch trong toàn bộ thành chỉ sợ cũng không có nổi mười vạn khối Linh thạch thượng phẩm a!

Tà Quang tông này thật đúng là càng ngày càng không kiêng kỵ chút nào!

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người thi nhau nhìn về phía Đại sư huynh.

"Ha ha!"

Đại sư huynh cảm nhận được ánh mắt chờ đợi của người Hắc Nham thành, lập tức mỉm cười, chậm rãi đi lên phía trước, "Mặc tông chủ đúng không? Khẩu khí của ngươi thật đúng là lớn a!"

Mặc Hóa Phong thấy thanh niên anh tuấn có khí chất bất phàm trước mắt này thì không thể không khẽ chau mày, "Ngươi là ai? Có phải muốn nhúng tay vào việc riêng giữa Tà Quang tông và Hắc Nham thành sao?"

Đại sư huynh cười nhạt một tiếng, "Việc riêng hai phe các ngươi bản công tử đương nhiên sẽ không nhúng tay, thế nhưng Tà Quang tông các ngươi ỷ thế hiếp người như thế, Phi Tuyết tông ta cũng không thể mặc kệ!"

"Cái gì? Phi Tuyết tông!"

Người của Tà Quang tông nghe được điều này thì tất cả lập tức đều vì thế mà kinh ngạc.

Phải biết, Phi Tuyết tông là thế lực nhất lưu trên tinh vực Cự Môn, trong môn càng là có Hóa Thần thiên quân tọa trấn, cũng không phải chỉ là một cái Tà Quang tông là có thể trêu chọc được.

"Hừ!"

Tuy nhiên sau khi Mặc Hóa Phong hơi kinh hãi thì lập tức hừ lạnh một tiếng nói:

"Tiểu tử, ta thấy tuổi ngươi không lớn lắm, nhiều nhất cũng chính là đệ tử đời thứ ba của Phi Tuyết tông a? Chẳng lẽ ngươi còn có thể đại biểu toàn bộ Phi Tuyết tông hay sao?"

"Ha ha ha!"

Lời nói của Mặc Hóa Phong rơi xuống thì đám người Linh Sơn nhất thời thi nhau cười to, "Mặc Hóa Phong, dựng thẳng lỗ tai của ngươi lên nghe kỹ cho ta! Vị này tên là Liễu Vân Phi chính là thủ tịch đại đệ tử của Phi Tuyết tông! Ngươi nói hắn có thể đại biểu cho Phi Tuyết tông hay không? Ha ha!"

"Cái gì!"

"Hắn chính là Liễu Vân Phi vị thiên tài tuyệt đỉnh của Phi Tuyết tông? Nghe nói hắn hắn hai mươi lăm tuổi đã đột phá cảnh giới Nguyên Anh, thực lực sâu không lường được!"

"Hơn nữa còn là đại dệ tử mà tông chủ Phi Tuyết tông đắc ý nhất, nhân tuyển có một không hai cho vị trí tông chủ Phi Tuyết tông đời sau!"

Các cao thủ của Tà Quang tông nghe được tên tuổi của Liễu Vân Phi thì ngay lập tức thi nhau thay đổi sắc mặt, bắt đầu thấp giọng bàn tán.

Nghe được tiếng nghị luận của mọi người, Liễu Vân Phi lập tức càng thêm đắc ý, lạnh lùng liếc qua đám người Tà Quang tông, thản nhiên nói:

"Cho các ngươi thời gian mười hơi thở, nhanh nhanh rời khỏi Hắc Nham thành! Bằng không đừng trách bản công tử không khách khí!"

Liễu Vân Phi nhìn xuống đám người Tà Quang tông giống như nhìn xuống một đàn kiến hôi, trong giọng nói bình thẩn lại lộ ra một cỗ uy nghiêm không thể nghi ngờ.

Người của Hắc Nham thành thấy Liễu Vân Phi nói ra như vậy thì tinh thần tất cả ngay lập tức đều rung động, ngay cả bên trong đôi mắt đẹp của Linh Vận cũng hiện ra vẻ sùng bái.

Không hổ là thủ tịch đại đệ tử của Phu Tuyết tông, cách nói chuyện chính là không giống!

Người của Tà Quang tông thì mọi người đều có vẻ mặt khó coi, thi nhau nhìn về phía tông chủ Mặc Hóa Phong.

Không nghĩ tới, Mặc Hóa Phong kia dường như cũng không có qua để Liễu Vân Phi vào trong lòng, hai mắt khẽ híp một cái, nói:

"Liễu công tử làm như thế khó tránh khỏi có chút quá bá đạo a?"

"Ừm?"

Liễu Vân Phi lập tức nhướng mày, hiển nhiên không nghĩ tới, Mực Hóa Phong này cũng dám làm trái ý mình!

"Muốn chết!"

Liễu Vân Phi hiển nhiên nổi cơn tức giận, trực tiếp lấy hai ngón tay làm kiếm, cánh vừa đồng thời hạ xuống:

Oanh!

Một đạo kiếm mang màu xanh dài đến vài trăm mét ở trên không trung bay xẹt qua tọa thành một đường vòng cung duyên dáng, sau đó hướng Mặc Hóa Phong hung hăng đánh xuống!