Một đường trở lại ký túc xa, ba người Lý Hổ, Đường Uy và Trần Đông đều ở sau lưng Diệp Trần, ai cũng không có lên tiếng, nhưng sâu trong đôi mắt, tất cả đều lộ ra vẻ kính sợ nồng đậm.

"Ta biết trong lòng các ngươi có rất nhiều nghi hoặc, bây giờ cứ hỏi đi!"

Diệp Trần xoay người lại, hướng về phía ba người mỉm cười, mở miệng nói.

Ba người không khỏi liếc nhau một cái, cuối cùng vẫn là Lý Hổ lấy hết dũng khí, cẩn trọng nói:

"Vậy...Trần ca, ngươi...ngài thật chính là vị Hoa Hạ tiên nhân, Vân Châu Diệp tiên sinh trong lời kể kia sao?"

Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Thế nào? Ta nhìn không giống?"

"Không giống! Không không, ý của ta là, ta có bị đánh chết cũng không nghĩ tới, Vân Chân Diệp tiên nhân chấn toàn cầu, vậy mà lại là bạn cùng phòng ký túc xá với ta, đây quả thực...quả thực không thể tin nổi!"

Lý Hổ càng nói càng kích động, đều đã có chút nói năng lộn xộn.

Trần Đông cũng gãi đầu một cái, nói:

"Ta còn tưởng rằng Hoa Hạ tiên nhân hẳn là một lão già râu bạc đây..."

Hai mắt Đường Uy thì tỏa sáng, kích động nói:

"Trần...không, Diệp tiên nhân, ta nghe nói tiên nhân đều có khả năng thông thiên triệt địa, sẽ còn có các loại pháp thuật tiên gia, đây là sự thật sao?"

Diệp Trần mỉm cười, "Cái gì mà tiên nhân với không tiên nhân! Ta nói rồi, các ngươi mãi mãi là bạn, huynh đệ cùng phòng của ta! Các ngươi cứ xưng hô theo cách gọi cũ là được rồi "

Cùng lúc nói xong lời này, Diệp Trần chậm rãi giơ bàn tay lên, bỗng nhiên xòe ra:

Hô!

Một ngọn lửa cực nóng từ trong lòng bàn tay của Diệp Trần phát ra, đưa ký túc xá vốn u ám trong nháy mắt sáng lên, thậm chí ngay cả nhiệt độ trong căn phòng này cũng tăng lên nhanh chóng, giống như lập tức tiến vào bên trong một cái lò nung lớn.

"A!"

Ba người Lý Hổ chưa từng thấy cảnh tượng như thế, ngay lập tức thi nhau kinh hô một tiếng, không thể không liên tục lùi lại.

Cũng may Diệp Trần chỉ là phô bày một chút, sau đó lại nhanh chóng thu hồi ngọn lửa này vào trong cơ thể, bằng không toàn bộ tầng ký túc xá ở đây chỉ sợ phải bị thiêu hủy không còn.

"Cái này...thật là thủ đoạn của thần tiên a!"

Đối với ba người mà nói, cho dù là trước đó, Diệp Trần một chưởng diệt Hà Khôn Sơn, một chỉ gi ết chết Dương Chi Phàm, cũng không rung động bằng cảnh tượng trước mắt này.

Dù sao, trống rỗng gọi ra ngọn lửa, cái này đã hoàn toàn vượt khỏi tư duy của người bình thường.

"Trần ca, theo như lời kể một mình ngươi áp đảo toàn bộ Mỹ quốc, còn từng áp bác Thủ tướng Đảo quốc xin lỗi công khai, quét ngang sáu nước khu vực đông nam của Á châu! Những chuyện này cũng đều là thật sao?"

"Ta còn nghe nói, ngươi có thể dùng thân thể chống lại bom nguyên tử, lúc trước Mỹ quốc sử dụng bom hạt nhân đối phó ngươi, ngươi cũng không tổn hao một cọng tóc nào..."

"Còn có còn có, tin đồn nói, ngươi bây giờ đã là Nguyên soái trong quân đội của Hoa Hạ, không biết những tin này là thật hay giả?"

...

Sau khi ba người tỉnh táo lại, giống như đang truy hỏi một ngôi sao, thi nhau hỏi nhiều câu hỏi khác nhau.

Diệp Trần cũng không có giấu diễm, trả lời tất cả.

Ba người dường như cũng phát hiện, Diệp Trần đối với bọn hắn cũng không có loại tư thái của một người cao vị, vẫn như cũ coi bọn họ là bạn cùng phòng, huynh đệ đối đãi, đang vô cùng kích động đồng thời càng thêm vui mừng không thôi.

Trở thành huynh đệ với Diệp tiên nhân đại danh đỉnh đỉnh, cái này chỉ sợ đây là một chuyện trâu bò nhất mà cả đời này bọn họ làm được.

...

Chớp mắt một cái, lại hơn nửa tháng trôi qua, tuy rằng chuyện này đưa tới oanh động không nhỏ ở đại học Thiên Hải, thân phận của Diệp Trần cũng lần nữa trở thành đề tài bàn tán của mọi người, tuy nhiên Diệp Trần căn bản không có thời gian đi để ý, lại thêm hắn lặng sẽ sử dụng lực lượng Thần Long vệ, tất cả những chuyện này đều bị đè nén xuống, thời gian cũng dần dần trôi qua được người tạm quên đi.

Theo thời gian tiến vào mùa đông, học kỳ đầu tiên khi Diệp Trần bước chân vào giảng đường đại học cũng lập tức phải kết thúc.

Trước kỳ nghỉ, khoa dựa theo lệ cũ trước kia tổ chức một lần du lịch mùa đông, chuẩn bị tiến về Hoa Sơn dạo chơi.

Diệp Trần vốn cũng không có ý định tham gia, lại không nghĩ rằng lớp trưởng Đào Uyển Thanh vậy mà lại chủ động tìm tới cửa, "Diệp Trần! Đây là hoạt động đoàn thể của lớp, ta mặc kệ ngươi có thân phận gì, chỉ cần ngươi vẫn là sinh viên của khoa Công nghệ sinh học chúng ta thì ngươi nhất định phải tham gia!"

Nghe được lời này của Đào Uyển Thanh, Diệp Trần vốn cũng không muốn để ý tới, tuy nhiên ngay tại lúc hắn chuẩn bị quay người rời đi thì bỗng nhiên phát giác được trên người của Đào Uyển Thanh dường như mơ hồ lộ ra một cỗ khí tức quỷ dị.

"Khí tức này....cùng với Thần tử Tạp Tư Đặc của Thần giới trước đó cùng với Lão Giáo Hoàng của Giáo Đình phương Tây trước đây, dường như có chút tương tự, có lẽ cô gái này từng có tiếp xúc với người của Thần giới?"

Sau khi phát giác đực sự khác thường này, Diệp Trần lập tức cảm thấy hứng thú, rất rõ ràng, Đào Uyển Thanh cứ khăng khăng muốn mình phải tham gia du lịch mùa đông, việc này chắc chắn không có đơn giản như vậy, nói không chừng có thể là một âm mưu của Thần giới!

"Cuối cùng thì người của Thần giới cũng đã tới rồi sao? Các ngươi đã chủ động đưa tới cửa, ta cũng không thể để cho các ngươi phải thất vọng a!"

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần mỉm cười, "Được, ta đi! Tuy nhiên, ta phải mang theo bạn gái của ta cùng đi, không có vấn đề gì chứ?"

Khôi phục lại nguyên thần của Hi Nguyệt đã tới thời khắc quan trọng cách thành công tốt đẹp cũng chỉ còn có một bước, Diệp Trần tự nhiên không có khả năng bỏ mặc cô ta ở lại.

Đào Uyển Thanh vốn còn lo lắng Diệp Trần căn bản sẽ không nghe chính mình, thấy hắn vậy mà đáp ứng thì trong lòng lập tức vui mừng, vội vàng nói:

"Đương nhiên có thể! Mỗi một người đều có thể mang theo người yêu của mình, tuy nhiên ăn ở tự trả tiền."

"Tám giờ sáng ngày mai tập trung ở cửa chính trường học, không được đến muộn!"

Đào Uyển Thanh giống như sợ Diệp Trần đổi ý, sau khi nói thật nhanh thì giống như thằng móc túi thành công chạy trốn đi.

Mà Diệp Trần thấy vậy thì ngay lập tức càng thêm vững tin vào phán đoán của mình, Đào Uyển Thanh này tuyệt đối có vấn đề!

Thế là tâm niệm vừa động, một đạoh thần niệm từ mi tâm của hắn bắ n ra, âm thầm khóa chặt hành tung của Đào Uyển Thanh.

Quả nhiên!

Sau khi Đào Uyển Thanh rời đi, tới một nơi vắng vẻ không người, lấy điện thoại di động ra, bắt đầu gọi một cái số xa lạ.

Sau một lát, điện thoại kết nối, đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng nói âm trầm của một cô gái, "Tiểu mỹ nhân, chuyện đã làm như thế nào rồi?"

Đào Uyển Thanh nghe được giọng nói này thì vẻ mặt rõ ràng có chút ngưng trọng, trước tiên xác nhận hoàn cảnh xung quanh một lần mới hít sâu một hơi, hạ giọng nói:

"Diệp Trần đã đáp ứng tham gia lần du lịch mùa đông này của khoa tổ chức, không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai sẽ xuất hiện ở trên Hoa Sơn!"

"Ta đã dựa theo các ngươi nói mà làm, chuyện các ngươi đã đáp ứng ta trước đó chắc không có quên chứ?"

Đầu điện thoại bên kia, đầu tiên là truyền đến một tiếng cười yêu kiều, trong giọng nói lộ ra vẻ hưng phấn, nói:

"Yên tâm! Em gái nhỏ, chỉ cần ngươi dẫn tiểu tử họ Diệp kia tới Hoa Sơn, chị đây tự nhiên sẽ thay ngươi báo thù giúp tiểu tình nhân kia của ngươi! Ha ha ha~"

Đào Uyển Thanh tự nhiên không biết, cuộc trò chuyện của chính mình với người thần bí, toàn bộ đã được Diệp Trần nghe vào trong tai.

"Xem ra ta còn thực sự là coi thường Đào Uyển Thanh này, không nghĩ tới cô ta vậy mà có thể đáp liên quan hệ với Thần giới! Hoặc là nói, Thần giới này vì đối phó ta thật đúng là không từ thủ đoạn a, lại muốn mượn nhờ tay một phàm nhân!"

"Xem ra trên Hoa Sơn kia, giờ phút này hơn phân nửa đã bố trí xuống thiên la địa võng đi?"

P/S: Ta thích nào...chương thứ 5....Ai có kim phiếu tiết kiệp dùm sang tháng 12 cho mình xin nhé.