Mặt trời lặn.. mặt trăng lên.. đường phố ngập tràn ánh đèn lung linh lấp lánh. tại một quán cafe quen thuộc của Thu và Duy.. Thu đang đứng đợi Duy. nhưng khá lâu. nên Thu đi dạo mát và bất chợt thấy duy nc với 1 người lạ nào đó trong một con hẻm tối, không biết sao lúc đó nhỏ lại lập tức lấp vào bên cạnh nghe lén. bất chợt nhỏ bịt miệng lại mắt to tròn rất ngạc nhiên như thể không tin vào những gì mình đang nghe được. Cuộc trò chuyện của hai người đó sao lại có vẽ bí ẩn khiến nhỏ phải ra vẻ sợ hãi vậy. chân Thu bất đầu run rẩy không thể nhấc khỏi chỗ đó được.
-"Không được! mình phải quay lại chỗ hẹn" - THu run rẩy bước đi và va phải thanh gỗ và
"Cạch"..
-Ai đó? - Duy giật mình chạy lại chỗ đó như sợ bị người khác nghe thấy cuộc trò chuyện này nhưng khi ra tới đó chỉ thấy một con mèo đứng ngay đó. Duy thở phào nhẹ nhõm.
Trong tiệm sát con hẻm. Thu đã nhanh chân lấp vào tiệm bánh đó. cố gắng định thần lại và bước nhanh về chỗ hẹn mà hai hàng nước mắt đã chảy từ bao giờ.
-Em đợi lâu không? - Duy hớn hở chạy lại
-Không ạ! - Thu mỉm cười thật tươi
Thu nắm tay Duy cùng nhau vô quán. cô không còn biết có thể nắm đôi bàn tay này được bao lâu nữa...
Cuộc đời cũng lắm trái ngang.. không ai biết được ngày mai sẽ có chuyện gì xảy ra cả
Hiện giờ trong lớp học không khí khá là căng thẳng. Con nhỏ bon chen nhiều chuyện nhất đang ngồi lu thu một góc. làm không khí trong lớp yên ắng lạ thường, Thu thì cứ như người mất hồn. hết nhìn ra ngoài cửa sổ lại nhìn vô chiếc vòng đó. Từ khi biết Thu thì nó đã thấy nhỏ đeo cái vòng đó rồi..
Nó đinh ninh là có chuyện gì không ổn liền lại gần Thu và nói
-Mày giấu tụi tao chuyện gì phải không? - Nó nhìn Thu với ánh mắt dò xét. Thu cũng nhìn lại nó rồi thở dài rồi đưa cho nó cái vòng đó. chiếc vòng màu tím được đan bằng nhiều sợi giây nhìn khá dễ thương. nhiều chỗ đan lệch còn sai nữa, chắc ai đã cố gắng đan để tặng nó đây..

-Ở vùng ngoại ô phía Nam, nơi ít người sống, có một cô bé mới chuyển tới đó không lâu, vì công việc của ba. cô bé đó khá là nhút nhát và không có bạn chơi nên thường bị bạn bè ăn hiếp.. những lúc cô bị bắt nạt thường có một chàng trai với mái tóc đen cứng dựng đứng lên đeo cái tạp dề vác theo một cái cây gỗ nhỏ tới bảo vệ cô bé đó. từ khuôn mặt đẫm nước mắt là nước mắt. cô bé đó đã nhìn cậu ấy mỉm cười rạng rỡ. ngày qua ngày cô bé luôn chơi cùng cậu con trai đó. hai người rất yêu quý nhau. chàng trai đó đã cố gắng làm tặng cô bé chiếc vòng tay, tuy nó khác thô sơ và không đẹp. nhưng đó là thứ mà cô bé coi như thứ quan trọng với mình... - Thu ngừng lại
Nói tới đây là nó biết cô bé đó là Thu.. nhưng chàng trai ấy là ai mà khiến con bạn mình trở thành thế này..
Thu lấy hơi và tiếp tục
- Nhưng đột nhiên. cậu ấy biến mất không một dấu vết.. không một lời từ biệt.. không một gì hết.. cô bé đó rất buồn và hoang mang. cảm thấy tuyệt vọng. và cứ thế mọi thứ trôi qua từng ngày. cô bé cố gắng để quên đi những thứ không phải của mình . bao nhiêu lăm sau đó, cô bé mít ướt ngày nào giờ đây đã khác xưa và thật bất ngờ cứ như là duyên số. cô gặp lại được chàng trai đó. cô nghĩ thứ không phải của mình này thì mình sẽ cố gắng làm để nó thành của mình. cô đã rất cố gắng để được bên cậu ấy.. nhưng hình như cậu ấy không nhận ra cô. những ngày thắng hạnh phúc tưởng trừng không bao giờ ngừng lại khi cô nghe được một tin. một tin mà làm cả cuộc đời cô thay đổi. sẽ không thể nào trở lại như xưa được nữa. cha cô bé đó đã giết đi người mẹ yêu quý của cậu ấy..mãi mãi. đã cướp đi tuổi thơ tươi đẹp của cậu ấy.. đã cướp đi tương lai tươi sáng của cậu.. - hai hàng nước mắt nóng hổi cứ tuôn rôi trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của Thu.
Nó nhìn con bạn mình mà không biết phải làm gì cho nhỏ. nó có vẻ hiểu ra được vấn đề gì đó. Theo như những gì nó biết. chiếc vòng này có 2 cái. vậy cái kia ai giữ? đâu nó như muốn nổ tung vì mọi chuyện ngày càng rắc rối mà nó không biết giải quyết sao..!?

Cứ ngồi đây thì không thể giải quyết được vấn đề gì?
Thu đứng dậy kéo nó và Ánh đi ra ngoài
-Dù có chăm học tới mấy thì cũng phải có lúc nào đó thay đổi chính mình. Cúp cua thôi - Thu nhìn hai con bạn cười
-Chị hai nhà ta mà nói vậy thì ta phải xả xì-trét chứ? - nó nhìn Ánh cười ranh mãnh
Ánh thở dài rồi mỉm cười nhìn hai đứa bạn
-Tới luôn - 3 đứa khoác vai nhau đi thẳng ra khỏi cổng trường
nguyên ngày hôm đó tụi nó đi chơi đủ thứ. nào là tàu lượn. đạp vịt. bắn súng. tự sướng còn đu quay nữa chứ.. đã khá lâu rồi tụi nó không cười nhiều như vậy? lâu rồi tụi nó không vô tư và không phải suy nghĩ những chuyện rắc rối vậy..?
-Nè! - Thu đưa cho hai đứa bạn hai cái móc khoá hình chibi một con nhóc mặt ngầu rất dễ thương. 3 cái y chang nhau mỗi đứa một cái
-Cho tao à? - nó và Ánh lên tiếng
-Kỷ vật đó. mất tao giết tụi mày? - Thu hăm doạ
-Dạ! em sẽ giữ cẩn thận ạ - Ánh và nó cười tinh quái
Thu nhìn hai đứa bạn im lặng mỉm cười và lên tiếng
-Chúng ta..mãi mãi là bạn nhé?
-Mày bị sao v? tất nhiên rồi - Ánh nói ngay không suy nghĩ
-Tụi mình sẽ là bạn mãi mãi. cho dù mày lấy ck xinh con thì vẫn vậy - Nó cười

Thu mỉm cười hạnh phúc.. nhưng có được đến lúc đó không
Ngày hôm nay trôi qua rất nhanh chóng, đường phố đã ngập tràn ánh đèn đủ màu sắc.. nó và Ánh tạm biệt Thu xong thì vẫn tiếp tục dạo phố
-Mày sao rồi?
-Sao là sao?
-Với a Minh đó?
-Hết rồi
Nó nhìn Ánh buồn rầu thở dài. Ánh chẳng phải người dễ từ bỏ vậy đâu. chắc a Minh đã kiên quyết lắm đang chán nản thì đột nhiên có tin nhắn tới.. nó với cái điện thoại và mở ra
-"Có chuyện gì xảy ra thì mày hãy đưa lại chiếc vòng đó cho anh Duy nha.. tao yêu mày với Ánh nhiều lắm"
-Gì vậy? - Ánh đọc tin nhắn
-Chiếc vòng - nó lục trong cặp ra thì thấy chiếc vòng đã ở đó từ bao giờ
-Ơ? cái này của a Duy.. ủa? mà hình như không phải - Ánh nhìn kỹ chiếc vòng
-Mày mới nói gì cơ? - Nó dồn dập
-Thì hôm trước tao tình cờ thấy cái vòng này trên tay a Duy mà cái đó màu xanh đậm cơ?
Giờ thì nó đã hiểu chuyện gì đang diễn ra.. từ khi nhỏ quen Duy thì đã thấy nó lạ thế nào rồi. cô bé đó là Thu và cậu con trai đó là Duy.. quá khứ...không lẽ. nó giật mình khi nghĩ sẽ có chuyện gì xảy ra liền cầm ngay cái điện thoại gọi cho Thu.. nhưng đã thuê bao...
Nó gọi cho hắn và Phong..

-chuyện gì z đồ ngốc - hắn chọc nó
-Làm ơn.. làm ơn.. tìm Thu giùm tui.. hức - Nó mếu máo khóc
Hắn đã biết được độ nghiêm trọng của nó hiện giờ qua cách nói chuyện của nó nên không chọc nữa
-Được - hắn cúp máy và cùng Phong bắt đầu tìm kiếm
-Thật ra.. chuyện gì vậy? - tuy Ánh không hiểu gì nhưng thấy vẻ mặt hốt hoảng của nó lên rất lo lắng
-Thu.. có thể Duy sẽ trả thù.. - Nó không biết bắt đầu từ đâu
-Mày nói gì vậy? - Ánh hớt hải
-Thu.. có thể.. chết đó - nó khóc oà lên
Ánh giật mình.. chuyện gì đây? cái quái gì vậy. nhưng nó đã bình tĩnh lại và kéo Ánh đi tìm nhỏ...
-"Mày đừng sao nhá.. nếu không.. nếu không tao không tha ày đâu.. đồ ngốc.."