edit by WING
***
- Ngươi....!
Những tiểu lâu la đại biểu Triệu Vũ kia, nhìn thấy Chu Phụng lại dám chặn cướp, lập tức không vui.

Mặc dù đối mặt với một đệ tử nội môn Dẫn Khí cảnh, những lâu la này vẫn vô cùng kiêu ngạo.

Đơn giản là nhìn ra, Chu Phụng chỉ là Dẫn Khí cảnh.

So sánh với chủ tử của bọn họ, kém không phải một chút nửa điểm.

Càng đừng nói, gần đây trong nội môn Triệu Vũ đã xông ra thanh danh không nhỏ.

Đệ tử nội môn bình thường, nghe được cái tên Triệu Vũ này, sẽ tránh được xung đột.

Bởi vì đều là đệ tử nội môn, đệ tử nội môn bình thường và đệ tử nội môn tinh anh, chênh lệch quá lớn.

Muốn có được lâu hơn, cần phải xem món ăn trên đĩa như thế nào, tình huống không đúng thì trực tiếp chịu thua.

Điều này là hoàn toàn bình thường, chờ đến sau này mạnh lên, trở lại trả thù.

- Cút!
Chu Phụng cũng lười nói nhảm, trực tiếp dùng hành động thực tế chứng minh suy nghĩ của mình.

Một đạo tàn ảnh lướt qua, mấy cái lâu la ở đây toàn bộ đều bị đá bay.

Những cặn bã này ngay cả Dẫn Khí cảnh cũng không có, đương nhiên không phải là đối thủ của hắn.

- Suy nghĩ thế nào rồi?
Sau khi đá bay những lâu la này, trên mặt Chu Phụng lộ ra biểu tình không kiên nhẫn.


Mỗi lần, khi gọi linh lực, hắn luôn cảm thấy có rất nhiều cảm xúc tiêu cực xông lên.

Vì vậy, bây giờ hắn, đã không có khuôn mặt tốt như vừa rồi.

Linh lực màu đen chậm rãi tuôn ra song quyền hiện tại.

Một cỗ khí thế khiến người ta hít thở không thông, trực tiếp đè lên người Tiền Thương.

- Chúng ta đồng ý! Sau này việc làm ăn của nhà chúng ta dựa vào vị công tử này!
Tiền Thươngvẫn chưa đưa ra câu trả lời, sau cửa hàng lại truyền ra một tiếng nói.

- Có vẻ như giọng nói của một người phụ nữ?
Sau khi nghe được thanh âm này, Chu Phụng hơi bình tĩnh lại.

- Tên ta là Chu Phụng! Khổ Trúc Phong! Ngày sau có vấn đề trực tiếp phái người đến Khổ Trúc Phong tìm ta là được!
Chu Phụng bỏ lại những lời này, liền xoay người rời đi.

Nếu mọi thứ diễn ra tốt đẹp, một chút nữa Tiền Thương sẽ gửi phí bảo vệ cho hắn.

Đồng thời, Chu Phụng cũng phải thực hiện nhiệm vụ của mình, che chở cho cửa hàng của Tiền Thương.

Bên ngoài cửa hàng có thể treo một tấm biển, biển hiệu có thể được viết trực tiếp tên của Chu Phụng và ngọn núi nơi.

Đối với việc này, trong phường thị đã sớm hình thành một quy tắc ngầm.

Dù sao, môi trường sinh thái này đã được hình thành từ lâu, rất nhiều thứ cần được làm theo.

Ý thức được mình hình như có gì đó không ổn, Chu Phụng vội vàng rời khỏi phường thị.


Bởi vì hắn mới nhận ra nhược điểm của việc tu hành Thôn Ma Công.

Mỗi lần vận hành linh lực, các loại cảm xúc tiêu cực liền dâng lên trong lòng.

Dựa theo tính cách của hắn, vừa rồi tuyệt đối sẽ không thiếu kiên nhẫn như vậy.

Ngay cả vào thời điểm đó, hắn muốn trực tiếp làm điều đó với Tiền Thương lão bản.

Quả nhiên, ma công chính là ma công, tiến cảnh nhanh mười phần, tác dụng phụ cũng rất rõ ràng.

Nếu như tiếp tục tu luyện, Nói không chừng hắn sẽ trở nên điên cuồng như đại sư huynh.

- Nhưng bây giờ ta không có giải pháp! Vậy.....!
Nhưng hiện tại Chu Phụng căn bản là không có bất kỳ giải pháp nào.

Tu luyện Thôn Ma Công tạo thành tác dụng phụ, trừ phi hắn đình chỉ tu luyện, hoặc là trực tiếp phế bỏ tu vi của mình.

Nhưng điều đó như là tự sát trực tiếp.

Trong Tam Cổ môn không có tu vi, tương đương với tự sát.

Vì vậy, Chu Phụng dâng lên một ý tưởng.

Nếu tác dụng phụ rõ ràng như vậy, như vậy còn cố kỵ cái rắm a!
Nhận thấy tác dụng phụ nghiêm trọng của Thôn Ma Công, không chỉ không để cho hắn dừng ý nghĩ tu hành.

Thậm chí còn trực tiếp kích thích hắn, tác dụng phụ này thế nào cũng sẽ có, đơn giản liền buông tha cố kỵ, một cỗ xông lên.

Hiện tại cảnh giới của hắn thấp, thực lực cũng thấp, muốn tìm giải pháp hầu như không có khả năng.


Như vậy nói không chừng đợi đến khi hắn đến Linh Đài cảnh, sẽ có giải pháp đâu?
Thôn Ma Công tác dụng phụ lớn như vậy, như vậy Đại trưởng lão ứng phó như thế nào?
Điều này chắc chắn có phương pháp đối phó, sợ hãi rụt rè chỉ có thể chờ chết.

Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, Chu Phụng trực tiếp dự định ngày mai bắt đầu kế hoạch săn bắn.

.......!
Ngay khi Chu Phụng chuẩn bị phóng thích bản thân, Tiền Thương cũng trở lại phía sau cửa hàng.

- Con gái à! Ngươi vừa lên tiếng, có phải vì người nọ rất có tiềm lực?
Lúc này Tiền Thương trên mặt cực kỳ đau đớn, nhưng nếu thật sự có thể tìm được một chỗ dựa đáng tin cậy, như vậy còn không tính là quá thiệt thòi.

Lý do tại sao Tiền Thương nghĩ như vậy, hoàn toàn vì con gái của mình.

Con gái của hắn tên là Tiền Thiến Thiến, từ cái tên này liền có thể nghe ra, Tiền Thương thủ tài nô đến cỡ nào.

Ngay cả tên đặt cho con gái cũng là tiền và tiền.

Một thủ tài nô như vậy, thế nhưng nỡ xuất huyết lớn như vậy, hoàn toàn là bởi vì nữ nhi đề nghị.

Tiền Thiến Thiến trời sinh hai mắt mù, nhưng cảm giác lại vô cùng nhạy bén.

Có thể dự đoán một chút mối nguy hiểm, một khi có điều gì đó không ổn sẽ đổ mồ hôi toàn thân, tim đập điên cuồng.

Đồng thời, Tiền Thiến Thiến còn có một con chuột nhỏ, con chuột nhỏ này có thể phát hiện ra một chút người giả heo ăn hổ, còn có thể tìm kiếm một ít bảo vật.

Chính là bởi vì năng lực đặc thù này và con chuột nhỏ kia, hai cha con Tiền Thương mới có thể từ bên ngoài chạy nạn đến trong phường thị Tam Cổ môn.

Thậm chí có thể mở cửa hàng trong ma môn như vậy.

Hiện tại Tiền Thương là hy vọng, Tiền Thiến Thiến là bởi vì tiểu bảo thử phát hiện Chu Phụng là người giả heo ăn hổ.

Mới để cho hắn lựa chọn Chu Phụng làm chỗ dựa vững chắc.


Bằng không, ta sợ rằng hắn vẫn còn xuất huyết một lần.

Chỉ thấy một cô gái có khuôn mặt xinh đẹp ngồi trên một chiếc ghế đu, đôi mắt còn bịt kín một tấm vải.

Trên tay còn nhẹ nhàng vuốt ve con chuột bạch này.

- Vừa rồi nếu ta không lên tiếng! Cha, cha, cha ngươi đang gặp nguy hiểm! Ta có thể cảm nhận được sát ý của người nọ!
- Hơn nữa Tiểu Bạch vừa rồi cũng vô cùng nôn nóng bất an! Thiếu chút nữa đều muốn chạy trốn!
Tiễn Thiến Thiến ngữ khí bình thản, không chút hoang mang giải thích.

- Tê ~~~Không thể nào! Người nọ dám giết người ở phường thị? Không thể giết người trong phường thị, chính là quy củ của Tam Cổ môn!
- Hơn nữa chỉ vì điều này liền bạo khởi giết người?
Nghe con gái mình giải thích, trên trán Tiền Thương toát ra một tia mồ hôi lạnh.

Bởi vì hắn vừa đóng lại cửa đi đến tử lộ.

Thực sự là quá nguy hiểm!
So sánh với Đông Thổ, nơi này quả nhiên là thiên đường tà ma.

- Quy tắc của Tam Cổ môn chỉ là hạn chế người ngoài, cũng không phải dùng để hạn chế đệ tử của mình!
- Hơn nữa người này còn là Khổ Trúc Phong, trong thời gian tới, chúng ta hẳn là có thể an ổn một đoạn thời gian!
Ngữ khí Tiền Thiến Thiến vẫn vô cùng bình tĩnh như trước, hiển nhiên đối với Khổ Trúc Phong có hiểu biết.

- Khổ Trúc Phong? Có gì đặc biệt không?
Tiền Thương cũng không hiểu rõ các đỉnh Tam Cổ môn, cho nên trực tiếp phát ra nghi vấn.

- Rất đặc biệt! Nghe nói người trên Khổ Trúc Phong đều là người điên, hơn nữa còn là cuồng chiến đấu, các đệ tử nội môn khác của Tam Cổ môn bình thường không dám trêu chọc người của Khổ Trúc Phong!
- Hơn nữa Chu Phụng công tử dường như có chút không giống với đệ tử Khổ Trúc Phong ta biết được!
- Có thể đầu tư một cách thích hợp!
Tiền Thiến Thiến căn cứ vào trực giác của mình, đưa ra một đề nghị.

- Có thể thử đầu tư?
Tiền Thương nghe được những lời này sau đó, không khỏi nhớ tới chuyện đã trải qua khi chạy tới Tam Cổ môn..