Khương Thủy Nhu thấy Phương Vỹ Huyền đã đánh chết Ma Đạo, thở phào nhẹ nhõm một hơi, sắc mặt dịu đi không ít.

Nhưng rất nhanh, cô ấy lại nhớ tới một chuyện quan trọng.

Lam Nhiên, vẫn còn ở trong tay Ma Đạo!

Bây giờ Ma Đạo đã biến mất không còn, vậy chẳng phải là Lam Nhiên…

Nghĩ đến đây, sắc mặt Khương Thủy Nhu trắng bệch, lảo đảo đứng dậy, kêu lớn với Phương Vỹ Huyền: “Anh Đạo Thiên…”

Phương Vỹ Huyền nghe thấy tiếng gọi, xoay người nhìn về phía Khương Thủy Nhu.

“Lam, Lam Nhiên vẫn còn ở trong tay của gã…” Hai mắt Khương Thủy Nhu đỏ lên, rưng rưng nói.

“Lam Nhiên ở trong tay gã ta?” Phương Vỹ Huyền chau mày.

Đúng vào lúc này, phía sau Phương Vỹ Huyền, những mảnh vụn màu trắng đã bay đi lúc trước, tự cháy ở trong không trung, bốc cháy thành từng làn khói đen.

Đám khói đen này tụ lại ở trong không trung tạo thành một hình người.

Mà trên phần đầu của hình người màu đen, vẫn là một đôi mắt hai màu xám trắng.

Lúc này, hình người màu đen này há to mồm ra, trong miệng xuất hiện một vật hình tròn đen bóng, thẳng tắp mà đứng ở sau lưng Phương Vỹ Huyền.

Có võ giả nhìn thấy hình người màu đen này, sợ hãi đến nỗi bọn họ không dám phát ra tiếng.

Liễu Tiên San ở trong đám người vừa quay đầu, đúng lúc trông thấy một màn này.

“Phương Vỹ Huyền, cẩn thận!”

Liễu Tiên San hét lớn.

Thật ra Phương Vỹ Huyền đã sớm cảm nhận được hơi thở thay đổi phía sau.

Nghe thấy lời của Liễu Tiên San, anh xoay người.

“Ầm!”

Đúng vào lúc này, thứ hình tròn đen bóng ở trong miệng của hình người màu đen, đột nhiên phun ra một thứ năng lượng ẩn chứa uy năng cực hạn!

Phương Vỹ Huyền đứng tại chỗ, cả người phát ra ánh sáng màu vàng.

Cùng lúc đó, phần lưng của anh, lại xuất hiện một ảo ảnh rồng vàng!

Một hơi thở thần thánh, từ trên người Phương Vỹ Huyền tản ra!

“Sao có thể?”

Bóng đen hình người đột nhiên run lên, gần như tán loạn!

“Ầm ầm!”

Năng lượng đυ.ng vào trên người Phương Vỹ Huyền, phát ra một tiếng vang lớn.

Nhưng nó không hề tạo được chút tổn hại nào cho Phương Vỹ Huyền, hoàn toàn bị chân khí màu vàng ở trên người Phương Vỹ Huyền ngăn lại!

Phương Vỹ Huyền chống lại nguồn năng lượng này, mạnh mẽ xông tới trước bóng đen hình người.

“Cũng quá ham đánh, xem ra cần phải tìm được bản tôn, thì mới có thể ấn chết hoàn toàn.” Phương Vỹ Huyền lạnh nhạt nói, đồng thời hai tay đẩy về phía trước một chưởng!

“Rầm!”

Bóng đen hình người ầm ầm tán loạn, tản ra thành từng làn khói đen, bay ra khắp xung quanh.

“Sao có thể!? Con người lại dung hợp hoàn hảo với căn nguyên của rồng thần ư?” Trong lòng Ma Đạo hoảng hốt.

Căn nguyên của rồng thần, là căn nguyên có lực lượng dùng để khống chế thần thánh, yêu cầu đối với vật chứa cực kỳ cao.

Theo lý thuyết, thân thể của con người, sẽ hoàn toàn không có khả năng dung hợp hoàn mỹ với căn nguyên của rồng thần được!

Phân thân Thiên Đạo của gã, chính là luyện chế dựa theo yêu cầu của căn nguyên rồng thần, có thể dung hợp với căn nguyên của rồng thần ở mức độ lớn nhất, nhưng cũng khó có thể đạt tới trạng thái hoàn mỹ.

Ngay cả luyện chế phân thân, cũng không thể đạt tới được yêu cầu của căn nguyên rồng thần, càng đừng nói đến cơ thể con người!

Nhưng vừa rồi ảo ảnh hiện ra sau lưng Phương Vỹ Huyền, rõ ràng chính là ảo ảnh của rồng thần!

Điều này đã chứng tỏ, Phương Vỹ Huyền thật sự dung hợp hoàn mỹ với căn nguyên của rồng thần! Nếu không thì kể cả có thể sử dụng sức mạnh của rồng thần, cũng chưa chắc đã có khả năng xuất hiện được rồng thần!

“Đáng chết! Đáng chết!”

Ma Đạo biết, bất kể là như thế nào, thì bây giờ gã cũng phải chạy trốn.

Tấn công trực tiếp, gã không có khả năng là đối thủ của Phương Vỹ Huyền!

Sức mạnh thần thánh vốn dĩ đã khắc chế hết tất cả thuật pháp Ma Đạo của gã, càng đừng nói đến thân thể của Phương Vỹ Huyền cũng đã mạnh mẽ đến cực hạn.

Nếu như còn không chạy trốn, chỉ sợ phân thân của Ma Đạo cũng sẽ bị hủy mất!

Hai ba tháng gần đây tới nay, gã đã liên tục bị hủy hai phân thân rồi, gặp tổn thất rất lớn!

Phải biết rằng, mỗi một phân thân, cũng đều hao tốn thời gian gần mười năm của gã đó!

Nếu phân thân Ma Đạo bị hủy, như vậy phân thân mà gã có thể sử dụng cũng sẽ chẳng còn lại mấy cái!

Nhất định phải chạy trốn!

Mang đứa nhỏ toàn linh thể kia về, luyện chế cô bé thành phân thân nhân đạo!

Dùng toàn linh thể làm vật chứa để chế tạo phân thân, thực lực chắc chắn sẽ không giống như bình thường!

Đến lúc đó, gã sẽ lại tìm Phương Vỹ Huyền báo thù!

Nghĩ như vậy, Ma Đạo hóa thành khói đen, nhanh chóng nhắm về những hướng khác nhau mà bỏ chạy.

Nhiều khói đen như vậy, chỉ cần chạy được một làn, là gã có thể giữ được căn nguyên của mình.

Phương Vỹ Huyền nhìn khói đen bay đi đầy trời, ánh mắt híp lại.

Tưởng như vậy là có thể chạy thoát sao?

Trên mặt Phương Vỹ Huyền lộ ra nụ cười lạnh, phóng ra sức mạnh thần thức.

Tốc độ lan rộng của sức mạnh thần thức, vượt xa tốc độ chạy trốn của Ma Đạo.

Trong vài giây, thần thức của Phương Vỹ Huyền, đã bao phủ toàn bộ trong phạm vi một kilomet.

Mỗi một làn khói đen, đều không trốn được nổi thần thức của anh.

Ngay sau đó, Phương Vỹ Huyền đọc pháp quyết ở trong lòng.

Mấy chục làn khói đen đang phiêu tán, lập tức bị thần thức trấn áp, cuối cùng không thể nhúc nhích!

Phương Vỹ Huyền bay tới giữa không trung, dùng thần thức truyền âm cho Ma Đạo: “Tao có thể cho một cơ hội, nhưng phải thả đứa nhỏ kia ra đây.”

Nghe thấy lời của Phương Vỹ Huyền, trong lòng Ma Đạo chấn động thật mạnh.

Toàn linh thể là thu hoạch lớn nhất trong chuyến này của gã, cũng là hy vọng tương lai của gã, sao có thể giao ra được?

“Nếu không giao ra, tao sẽ từ từ thiêu chết.”

Giọng điệu của Phương Vỹ Huyền lạnh băng, lúc nói chuyện, vươn một ngón tay ra.

Một ánh sáng vàng xẹt qua không trung, chân khí màu vàng chạm vào Ma Đạo hóa thành một làn khói đen, lập tức bốc cháy.

Trong lòng Ma Đạo hoảng hốt, đầu óc nhanh chóng xoay tròn, nghĩ làm sao để chạy thoát.

Nhưng mỗi một làn khói đen mà gã hóa thành, đều bị thần thức của Phương Vỹ Huyền trấn áp, không thể nhúc nhích được chút nào!

Mà nếu như gã muốn sử dụng thuật pháp, ít nhất cũng phải làm cho đám khói đen này tụ lại với nhau tạo thành hình người, mới có thể làm được!

Nói cách khác, với gã bây giờ, không có khả năng chạy thoát!

Trong lòng Ma Đạo bắt đầu trở nên hoảng sợ.

Phương Vỹ Huyền đang tiêu diệt khói đen mà gã hóa thành, một làn tiếp một làn.

Cứ tiếp tục như vậy, sẽ nhanh chóng tiêu diệt đến làn khói cuối cùng mất!

Nhưng dù có như thế nào, thì cũng không thể giao toàn linh thể ra được!

“Chỉ có thể liên lạc với bản tôn, để người đó vận dụng thuật không gian, cưỡng ép cứu mình ra!” Ma Đạo kiên quyết nói.

Làm như vậy nhất định sẽ có nguy hiểm.

Đó là sẽ bị Phương Vỹ Huyền phát hiện vị trí bản tôn của gã.

Phân thân có thể bị hủy không ngừng, nhưng mà bản tôn chỉ có một, nếu như chết đi, vậy thì tất cả cũng sẽ hoàn toàn xong đời!

Nhưng mà lúc này Ma Đạo không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể mạo hiểm làm như vậy.

Ma Đạo lập tức dùng bí pháp, liên hệ với bản tôn.



Cùng lúc đó, đầu cực bắc.

Khắp nơi một màu trắng xóa, trong dãy núi tuyết nối liền không dứt, một ngọn núi tuyết ở trong chỗ sâu nhất.

Ngọn núi tuyết này cao gần hai ngàn mét, mà chỗ sườn núi khoảng trên dưới một ngàn mét, có một cái cửa động đường kính khoảng hai mét.

So với ngọn núi tuyết cực lớn, thì cái cửa động này có vẻ rất nhỏ, khó mà nhìn thấy được.

Trong cửa động hoàn toàn tối đen, không nhìn thấy ánh sáng.

Lúc này, chỗ sâu nhất trong cửa động, một đôi mắt màu xám trắng, đột nhiên mở ra!

“Phân thân Ma Đạo đang cầu cứu với mình!”

“Ầm!”

Một giây sau, trong cửa động xuất hiện một ánh sáng trắng.

Dưới ánh sáng trắng chiếu vào, có thể nhìn thấy một bóng người dựa ngồi ở trên tường.

Đây là một người toàn thân quấn băng gạc, chỉ lộ ra một đôi mắt màu xám trắng!

Đây là bản tôn của rất nhiều phân thân!

Hai tay bản tôn chuyển động ở không trung, trước mắt lập tức xuất hiện một hình ảnh, chính là hình ảnh mà lúc này Ma Đạo có thể nhìn thấy.

Nhìn thấy Phương Vỹ Huyền, trong lòng bản tôn chấn động.

Lại là người này!

Người này đã liên tục phá huỷ phân thân Quỷ Đạo và Thiên Đạo của gã, bây giờ lại còn muốn ra tay với phân thân Ma Đạo của gã nữa!

“Đáng chết!”

Lúc nhìn thấy hình ảnh, ký ức của bản tôn với phân thân Ma Đạo cũng đồng thời liên thông.

Bản tôn lập tức biết chuyện đã xảy ra trước đó, gồm chuyện suýt nữa là có thể có được truyền thừa, và cả cuộc trò chuyện với Phương Vỹ Huyền sau đó.

“A… Đáng chết!”

Bản tôn lửa giận ngập trời, giờ phút này chỉ muốn gϊếŧ chết Phương Vỹ Huyền!

Nhưng gã nhanh chóng bình tĩnh lại.

Bây giờ toàn linh thể đang ở trong tay gã, gã chỉ cần truyền tống cả phân thân Ma Đạo với toàn linh thể cùng về là được.

Muốn báo thù Phương Vỹ Huyền, chờ sau khi luyện chế toàn linh thể thành phân thân Nhân Đạo cũng không muộn.

Nghĩ như vậy, bản tôn lập tức sử dụng bí pháp truyền tống!

Gã vươn hai tay, vẽ một pháp quyết cực kỳ phức tạp ở giữa không trung.

Rồi sau đó gã ngồi xổm người xuống, vẽ trên mặt đất một ký hiệu hình tròn, trong đó có rất nhiều đường vẽ phức tạp.



“Vẫn không giao người ra?”

Phương Vỹ Huyền dùng thần thức truyền âm cho Ma Đạo.

Ma Đạo vẫn không hề đáp lại, khí thế lợn chết không sợ nước sôi.

“Được thôi, vậy thì…”

Phương Vỹ Huyền đột nhiên cảm nhận được không trung phía trước, xuất hiện một hơi thở kỳ lạ.

Hơi thở này khá là bí ẩn.

Phương Vỹ Huyền biết, đây rất có thể chính là hơi thở mà Ma Đạo liên hệ với bản tôn của gã!

Ngẫm nghĩ, Phương Vỹ Huyền nhắm mắt lại, ngón trỏ với ngón giữa phóng tới trên trán.

Lúc mở mắt ra lần nữa, hai mắt anh nổi lên hồng mang, trong đồng tử xuất hiện ký hiệu màu trắng.

Lúc này, trong tầm nhìn của Phương Vỹ Huyền, anh có thể nhìn thấy một đường nhỏ dài, từ một làn khói đen phía trước, kéo dài đến một nơi cực kỳ xa.

Quả nhiên là đang kết nối với bản tôn của gã.