Hồng Yên Lâu cực kỳ cẩn thận, vì sợ ma đạo và yêu quốc sẽ có thể gây hại gì liền sắp xếp ma đạo và yêu quốc hai chỗ nghỉ xa nhau.

Và đương nhiên hai chỗ nghỉ đó cũng xa với đại lâu mà Hồng Yên Lâu chuẩn bị đón khách.
Một buổi tối vốn chỉ ngắn ngủi trôi qua nếu không có biến cố gì nhưng mà Tiểu Vân và Tiểu Điệp cũng không thể yên ổn nghỉ ngơi.

Hai người như bình thường trở về đại lâu trước ghé thăm tầng hai ăn uống xong trở về.

Trở về Tiểu Điệp lại chăm chú tu luyện Tiểu Vân hắn liền mở không gian hệ thống ra xem một chút.
Đột nhiên Tiểu Vân hắn ánh mắt thay đổi nhìn sang phía cửa phòng.

Cửa phòng vẫn như cũ đóng lại không một người đi qua không một tiếng động.

Nhưng mà Tiểu Vân hắn vẫn nhìn chằm chằm nơi đó ba giây thời gian.

Ba giây thời gian trôi qua nhanh như chớp nhưng mà dưới ánh mắt của Tiểu Vân nhìn tới thì áp lực lại nặng nề như ba thế kỉ.
“Không chịu hiện thân sao ?” Tiểu Vân hắn nhìn tới nơi đó tự nói một tiếng.

Câu nói rơi xuống Tiểu Điệp lập tức từ tu luyện tỉnh lại.

Mặc dù nàng rõ ràng bản lĩnh của mình đến đâu.

Nếu như có cường địch nàng sẽ không giúp được Tiểu Vân ngược lại còn vướng víu nhưng mà phòng mình có người tới nàng cũng không thể tiếp tục tu luyện được.
Cùng lúc Tiểu Điệp từ tu luyện tỉnh lại ở nơi cửa phòng đó cũng hiện ra một người.

Người này không ai khác chính là nữ ma đầu Huyết Ma kia.


Nàng khác hoàn toàn với vẻ bá đạo lúc sáng bây giờ nàng mặc một bộ dân phục bình thường như bao nữ tử khác.

Nếu chỉ nhìn qua cũng không ai biết nàng là nữ ma đầu đã tắm trong biển máu người.
Mà chi tiết quan trọng nhất chính là trên trán nàng lấm tấm vài giọt mồ hôi.

Mồ hôi này cũng không phải vì nàng vội vàng tới đây mà gây ra.

Tu tiên giả a, chỉ đi một đoạn đường thôi có gì nhọc sức đâu ? Mồ hôi này chính là ba giây vừa nãy ánh mắt Tiểu Vân nhìn tới.
Nàng vốn chỉ định tới nơi đây thăm dò người này.

Theo nàng nghĩ người này cũng hẳn là một thiên kiêu của tu tiên giới nhưng có thể tu luyện nhanh hơn đạt đến kết đan kì trước mới không tham gia chi tranh.

Nếu thăm dò được sâu vào tu tiên giới thì đối với ma đạo giúp ích rất nhiều.
Nhưng nàng có nghĩ vạn lần cũng không ngờ tới được.

Nàng vừa đến đây liền đã bị phát giác ngay lập tức.

Dưới cái ánh mắt kia nàng thậm chí nhỏ bé đến cùng cực.

Nàng cảm giác ánh mắt ban nãy nếu như nhìn thêm đủ để đè chết nàng.
Ba giây thời gian bên ngoài trôi qua nhưng với nàng như đã là cả thế kỷ.

Mồ hôi trên trán lấm tấm không biểu hiện rõ nhưng nàng đã cảm giác được sống lưng nàng ban nãy lạnh buốt.

Đó chính là linh cảm báo hiệu nàng sắp đối mặt với cái chết.
Huyết Ma nàng cười cười nhìn tới Tiểu Vân nói : “Ta không mời mà đền còn mời công tử lượng thứ.”

Tiểu Vân hắn đối với lời nói này cũng chưa có nói gì.

Nhưng trái với Tiểu Vân thì Tiểu Điệp nàng lại lo lắng hơn bao giờ hết.

Huyết Ma người này quá mức nguy hiểm.

Tiểu Điệp nàng đúng là chưa tiếp xúc với tu tiên giới nhưng sư tôn nàng tu tiên giới đỉnh cao cường giả đương nhiên biết rất nhiều chuyện.
Huyết Ma chính là người mà khiến người khác nghe tên đã thấy sợ.

Chưa dừng ở đó, sư tôn nàng còn từng ăn thiệt một lần dưới tay Huyết Ma.

Phải biết a, sư tôn nàng là cường giả đỉnh cao mà vẫn còn ăn thiệt dưới tay người này là đủ hiểu.
Thế mà bây giờ Huyết Ma lại tìm đến tận đây.

Mà quan trọng là Huyết Ma ẩn thân tới đây cực kỳ tốt, đến sư tôn nàng còn không nhận ra được sự khác biệt.

Nếu không phải Tiểu Vân ca phát hiện chính nàng cũng không biết mình đang bị người ta nhìn lén.
Ở cùng với Tiểu Vân, Tiểu Điệp nàng có thể thoải mái tu luyện.

Thiên Đạo trúc cơ sự tình nàng cũng không có giấu diếm.

Nàng tu luyện biểu hiện Thiên Đạo trúc cơ khẳng định là Tiểu Vân ca đương nhiên biết nàng tư chất nhưng mà Tiểu Vân ca biết cũng không có gì đáng nói.

Quan trọng là bí mật này nàng không muốn người ngoài biết nhất là nữ ma đầu này.
Nhìn thêm Huyết Ma người này vài giây Tiểu Vân hắn mới trả lời : “Lượng thứ thì cũng không phải không được nhưng mà Huyết Ma cô nương vì sao lại đến đây a ?”

Tiểu Vân hắn cảm giác mình và tiểu muội cũng không có cái gì nổi bật.

Nếu có cũng chính là hắn chen ngang một câu vào cuộc nói chuyện giữa Huyết Ma và Huyết Liên Tử mà thôi.

Nhưng mà chỉ chen ngang một câu cũng không đến mức đến tận đây thăm dò đâu a ?
Nếu như thăm dò thì cũng là phải thăm dò mấy thiên kiêu kia sao lại thăm dò hắn ?
Còn Huyết Ma nàng nghe Tiểu Vân nói không thể không cười thầm trong lòng.

Từ lúc nàng bước vào tu ma thì hai từ “cô nương” này đã không còn trong cách nói chuyện của nàng với người khác nữa rồi.

Giữa nàng và những người kia chỉ có ba từ được nói đến nhiều nhất là “nữ ma đầu” mà thôi.
Nghĩ đến câu hỏi của Tiểu Vân, Huyết Ma nàng vội đáp : “Cũng không phải chuyện gì to tát, ta đến đây là muốn bàn với công tử một việc.”
“Ồ!” Tiểu Vân hắn nghe xong chỉ thốt ra một từ duy nhất này.

Nếu là bàn việc cũng không nên là tìm đến hắn đâu a ? Hắn rõ ràng chỉ là người xem thiên kiêu chi chiến như bao người khác mà thôi.

Nếu có bàn việc cũng là tìm những tu tiên lão già có tên tuổi, tìm đến hắn làm cái gì ?
Nhưng mà nghe giọng điệu của Huyết Ma Tiểu Vân hắn vẫn có chút hứng thú.

Từ giường đứng dậy, Tiểu Vân hắn cười cười chỉ tay ra bàn nói : “Có việc gì cần bàn ngồi đây lại nói.”
Tiểu Vân hắn chỉ đơn giản là đứng dậy nhưng mà chợt khiến Huyết Ma áp lực tăng vọt.

Tiểu Vân hắn ngồi ở giường không sao nhưng đứng dậy như thế khiến áp lực đổ về nàng như một ngọn núi đè xuống.

Nếu không phải Huyết Ma nàng giữ được bình tĩnh đã không tự chủ lùi xuống vài bước rồi.
Theo Tiểu Vân chỉ tay Huyết Ma nàng cũng ngồi xuống bàn mới bắt đầu nói : “Ta có một việc muốn giao dịch với công tử.

Đương nhiên khi việc này thành công công tử sẽ nhận lại không ít lợi ích.”
“Cũng được, Huyết Ma cô nương ngươi nói tiếp đi.” Tiểu Vân hắn mặc dù biết ma đạo đáng sợ.


Ma và tiên trước nay chưa từng có thể sống chung nhưng đó là ma và tiên a, hắn có tu tiên sao ? Không ! Hắn theo con đường khác a.

Thế nên ma và tiên liên quan gì hắn đâu ?
Ma đạo đáng sợ thì sao ? Cái này chỉ là quan hệ hợp tác, hai bên cùng có lợi.

Nếu như không được thì lại bỏ hợp tác cũng không ảnh hưởng gì đến hắn.

Mà lời đồn ma đạo đáng sợ cũng là từ tu tiên giới đồn, đâu thể nghe từ một phía được a ?
Huyết Ma nàng cười cười nói thêm : “Công tử đừng gọi ta Huyết Ma cô nương.

Huyết Ma vốn là tên để giết người nếu như thêm hai từ cô nương vào lại mất đi sự đáng sợ.”
Tiểu Vân hắn nghe đến đây cũng có chút câm nín.

Thật sự có đáng sợ sao ? Hắn tưởng người này lấy tên đó chỉ để cho ngầu ngầu thêm một chút thôi đây.
“Nếu công tử không chê liền gọi tới tên thật của ta, Thiên Anh.” Huyết Ma nàng nói xong lời này cũng không biết vì sao tự nhiên cầm chén nước lên uống không dám nói gì thêm.
Tiểu Vân hắn nghe xong cũng chỉ gật đầu đáp : “Tên này không phải rõ là hay sao vì sao còn đi lấy Huyết Ma a ? Thiên Anh cô nương gọi ta Tiểu Vân liền tốt.”
Nghe Tiểu Vân nói vậy Thiên Anh nàng mới gật đầu, bỏ chén nước xuống nói tiếp : “Giao dịch này của ta không những công tử không tốn sức ngược lại lợi ích rất nhiều.”
Thiên Anh lời nói này để Tiểu Vân có rất nhiều hứng thú liền nói : “Thiên Anh cô nương còn mời nói tiếp.”
“Ngày mai Thiên Kiêu chi chiến còn xin công tử đừng ra tay.

Chỉ cần công tử không ra tay như vậy bí mật của người tiểu muội này cũng sẽ không lộ ra ngoài.”
Nghe Thiên Anh nói như vậy Tiểu Vân hắn lại chỉ cười trừ một tiếng.

Tính toán cũng thật là kỹ.

Giới thiệu tên các thứ để lấy lòng hảo cảm nhưng cuối cùng vẫn muốn lợi về mình.
Tiểu Vân hắn nhìn tới Thiên Anh đơn giản đáp : “Bí mật của tiểu muội ta nếu như không muốn bị lộ ra ngoài không phải còn cách đơn giản hơn sao ?”
Câu nói này như khiến Thiên Anh nàng cảm nhận được mùi nguy hiểm liền vội hỏi lại : “Công tử muốn nói cách nào a ?”
“Người chết sẽ không nói được ra bí mật gì.”