Bên ngoài Thanh Long sứ giả và Chu Tước sứ giả rời đi thì đồng lúc ấy bên trong hang động một chiến kịch liệt đang xảy ra.

Tâm Lan vị này thiên kiêu đấu với Bích Hoa Tiên Cung thiên kiêu cũng không có tẻ nhạt như trận chiến trước.

Dù là hai nữ tử chiến đấu nhưng độ gay cấn lại không có thua kém một phần nào so với nam nhân đại chiến.
Trùng hợp là Tâm Lan nàng vũ khí cũng lại là ám khí.

Cũng vì như thế so chiêu thức giữa hai người đều là đẩy cao mức cẩn thận để tránh dính ám khí của nhau.
Hai ám khí va chạm chỉ “keng” lên một tiếng nhỏ sau đó liền tự triệt tiêu của nhau lực lượng cùng rơi xuống.

Hai bên như đều cảm nhận được nhau mức độ lợi hại liền không có dấu bài mà thẳng tay ra chiêu.
Hai nàng đại chiến thời gian cũng kéo dài gần một nén hương, thời gian đó cũng là thời gian mấy vị cường giả dần tỉnh lại.

Bọn hắn tỉnh lại liền như có chỗ nghĩ nghĩ sau liền tập trung quan chiến.

Dù đã bước lên bậc cường giả nhưng có cơ hội quan chiến vẫn không có ai bỏ lỡ một phút nào.
Đến tận thời khắc bây giờ chỉ còn một người vẫn trong trạng thái cảm ngộ mà thôi.


Người đó đương nhiên là Tiểu Vân a.

Mọi người có thể quan chiến không để ý tới Tiểu Vân nhưng mà hồng y nữ tử nàng lại khác.

Nàng không có hứng thú với chiến đấu này, nàng từ đầu đến cuối chỉ muốn tìm ra người có thể cảm ngộ và hoàn thành lại bộ công pháp này mà thôi.
Cũng chính là vì lí do như vậy nên khi Tiểu Vân hắn vẫn đang cảm ngộ nàng liền nhấc lên trong lòng to lớn dấu hỏi chấm ? Rõ ràng là một người trẻ tuổi vì sao ngộ tính lại có thể tốt như vậy ? Thế hệ này thiên kiêu ngộ tính tốt nhất đều đã tỉnh từ trước cách đây cả canh giờ đồng hồ.

Thế mà người này lại chưa từng tỉnh lại cùng thời gian đó.
Có thể ngộ tính tốt hơn người cùng thế hệ đi nhưng mà sức chịu đựng của thần hồn cũng sẽ có giới hạn nhất định.

Giống như thế hệ thiên kiêu kia có thể cảm ngộ thêm nhưng vì thần hồn chưa đủ nên mới miễn cưỡng dừng lại cảm ngộ.
Còn như các bậc cường giả này thì thần hồn đã đạt tới một mức độ nhất định liền mới cảm ngộ lâu tới giờ phút này.

Nhưng mà khi các tiền bối đến giới hạn cũng đã dừng lại không cảm ngộ thêm gì nữa thế mà người thanh niên trẻ này lại vẫn ở trạng thái cảm ngộ chưa từng tỉnh lại.
Hồng y nữ tử nàng liền cẩn thận tỉ mỉ cảm nhận xung quanh Tiểu Vân.

Hắn xác thực là đang cảm ngộ không hề giả bộ tí nào, xung quanh thân đều là tràn ngập đạo vận liền là trạng thái cảm ngộ không sai.

Mà người này cũng chưa từng có dấu hiệu khác biệt cũng lại không thể là sai một bước dẫn vào con đường bị tâm ma quấy phá được.
Hồng y nữ tử nàng có nghĩ nghĩ lí do nhưng hoàn toàn không thể giải đáp được vì sao a.

Đây cũng là lần đầu tiên nàng gặp một trường hợp như vậy đây.
Hồng y nữ tử nàng quyết định thử cảm nhận lần cuối.

Thứ nàng cảm nhận lần cuối này không phải thứ gì khác chính là cảnh giới.

Nàng nghĩ đây là một lão quái cảnh giới cao bổn tồn tuổi xuân.

Nếu là lão quái cảnh giới cao thì cảm ngộ tới giờ phút này cũng là đúng.

Nhưng mà khi hồng y nữ tử nàng cảm nhận tới cảnh giới của Tiểu Vân nàng lại là có chút ngạc nhiên ra mặt.

Người này vậy mà không hiển lộ cảnh giới ra ngoài.
Tu tiên giới cũng có những cách để người khác không biết được cảnh giới.

Cách phổ biến nhất chính là đeo trên thân bảo vật che đi mình cảnh giới.

Hồng y nữ tử nàng thử quan sát thân hình vị này một lượt...cũng là rất cao dáo, đẹp trai, gương mặt cũng là soái...chậc chậc bậc này mị lực...
À quên chủ đề chính, hồng y nữ tử nàng quan sát ba lần cũng không có phát hiện trên thân đeo món bảo vật nào.

Kèm theo là vị này hoàn toàn không có một khí tức cảnh giới nào lộ ra, ý vị này liền là không phải dùng bảo vật che giấu cảnh giới.
Hồng y nữ tử nàng nghĩ đến trường hợp tiếp theo...chẳng nhẽ nói vị trẻ tuổi này cảnh giới cao đến mức nàng không cảm nhận nổi ? Nhưng mà như vậy cũng quá mức phi lí, ít nhất nàng cũng sẽ cảm nhận được khí tức gì a ?
Hồng y nữ tử nàng tập trung suy nghĩ thì bên ngoài trận chiến cũng là dần dẫn tới hồi kết.
Tâm Lan bên này ra chiêu thì bên kia Bích Hoa Tiên Cung nữ tử ngay lập tức phản lại.

Đường lụa đánh tới Tâm Lan liền ngay lập tức được nàng né tránh.

Nhưng quan trọng không phải đường lụa ấy mà là thứ theo sau nó.
Theo sau đường lụa chính là ba ám khí bằng kim nhỏ lao với tốc độ mắt thường không thể kịp phản ứng bắn tới Tâm Lan.

Tâm Lan nàng cũng cực kỳ nhanh nhẹn tung ra ám khí đón lấy.


Nhưng mà lần này cũng không lại có như lần trước, ám khí của Tâm Lan là một thanh phi tiêu ném tới đón lấy ba ám tiễn của vị kia.
Vốn là theo lần trước phi tiêu của nàng sẽ chặn lại ba ám tiễn kia nhưng mà lần này khác biệt phi tiêu của nàng chỉ chặn được hai ám tiễn mà thôi.

Ám tiễn thứ ba liền đi chậm hơn hai ám tiễn đầu một chút liền không bị phi tiêu cản trở mà phi thẳng tới Tâm Lan.
Tâm Lan nàng cũng không có tầm thường, nàng vừa thấy ám tiễn bay tới liền lập tức xoay người trên không trung tránh né.

Nhưng mà nàng lại không biết vì cú xoay người né ám tiễn của nàng lại khiến ám tiễn đâm thẳng tới người đứng sau.
Mà người đứng sau cũng là người thẳng hàng với Tâm Lan lúc này không ai khác chính là Tiểu Vân đang trong trạng thái cảm ngộ.
Nếu mà hồng y nữ tử nàng lúc này không phải đang mải ngắm, à mai phân tích lí do vì sao Tiểu Vân hắn có thể cảm ngộ đến thời khắc này thì nàng đã kịp phản ứng chặn lấy ám tiễn bay tới.

Nhưng mà nàng phản ứng lại có phần chậm.

Chờ nàng nghe tới âm thanh “vèo” bay tới của ám tiễn thì ám tiễn đã đến gần sát Tiểu Vân rồi a.
Ở cái thời khắc đó hồng y nữ tử nàng cảm giác mình có sử dụng chiêu thức nào cũng lại không thể kịp thời cứu lấy Tiểu Vân bị ám tiễn đâm tới.

Tu luyện võ hay tu tiên đều sẽ có thể chất hơn người bình thường nhưng mà khi ở trạng thái cảm ngộ mới thứ đều buông xuống một ám tiễn cũng sẽ có thể giết người lúc đó.