Tiểu Vân nhìn mọi người đột phá cũng là rất thèm a.

Hắn cũng rất rất muốn tu luyện nhưng tư chất hạn chế liền theo hệ thống con đường.

Vẫn là may có bộ giáp kia vô địch mới có thể giúp hắn giải quyết ma quân, nếu không với cấp độ hơn năm trăm của hắn hắn vẫn không đủ tự tin a.

Đối với mọi người có thể chân bước hư không là cảnh giới kinh khủng hay một kiếm kia liền không dám miêu tả sâu.

Nhưng đối với Tiểu Vân đấy là hai kỹ năng mà thôi, còn kỹ năng từ đâu đương nhiên là từ hệ thống a.
Kí chủ : Trần Vân Cấp 536
Nghề : kiếm tu, sát thủ… Mệt mỏi : 18
Danh hiệu : kẻ săn thú, người chiếm lĩnh căn mộ, công đức chi vương, kì vương.
Kinh nghiệm : 6870
Máu : 6590/6590
Mana : 7000/6300
Chủng tộc : Không xác định…
Sức mạnh : 1380 Thông minh : 230
Phản xạ : 1544 Nhanh nhẹn : 1508
Mị lực : 14800
Chiêu thức : Loạn chém…triệu hồi kiếm ( Chính là kiếm đến theo Tiểu Vân cách gọi )…bạo trảm…
Tiểu Vân nhìn bảng thuộc tính có chút im lặng.

Vẫn là chưa đủ a, phải tận lực tăng cấp mới được.

Dù sao ban nãy hắn lấy vô địch trạng thái khiến thế giới này sắp đổi mới.


Thế giới đổi mới càng sẽ xuất hiện nhiều đại lão.

Tiểu Vân hắn phải cận lực cẩn thận.
Trong mắt hắn hơn 1000 điểm sức mạnh kia hoàn toàn chưa đủ, hơn nghìn điểm như vậy vẫn là quá yếu.

Dù sao chơi trò chơi thử sức đấm ở thế giới cũ người bình thường còn lên tới được 9999 mà hắn bây giờ mới một nghìn sao so được a? Chưa nói tới đây còn là người tu luyện này nọ.

Tiểu Vân càng nghĩ càng cảm thấy tốt nhất vẫn là về tiểu viện.

Vừa không ảnh hưởng đến người khác vừa không bị ai đụng đến, đợi khi mạnh đủ hắn sẽ du hí cuộc đời.
Ba canh giờ trôi qua mọi người từ tu luyện cũng tỉnh lại trên thân ai cũng đều mang theo một cỗ sắc bén khí tức cùng tỉnh lại.

Mọi người trên mặt không khỏi nợ tới một nụ cười.

Nguy cơ được giải trừ, cảnh giới còn tịnh tiến ai mà không mừng cho được.
Trần Tân ngay lập tức mời Tiểu Vân tới doanh trại chính, cả doanh trại tối hôm đó liền mở một trầu tiệc mừng.
Sau tiệc rượu, Tiểu Vân nhìn tới Trần Tân cùng Trần Thiên nói : “Lão tổ, phụ thân thế giới sắp đại biến.”
Trần Thiên cùng Trần Tân lập tức biến sắc.

Dù sao Tiểu Vân lời nói chưa từng bao giờ không linh nghiệm, chính như câu Thiên Hạ Đại Loạn ban đầu hắn còn không tin tưởng cuối cùng thì sao ? Lại hoàn toàn ứng nghiệm không lệch chút nào a.
“Đại biến ?” Trần Tân khó hiểu hỏi lại.
Tiểu Vân hắn gật gật đầu nói : “Qua đêm mai Đông Châu sẽ tiến thăng lên một thế giới mới, ở trên thế giới kia còn có rất nhiều cường giả.

Mọi người trước hết tận lực tu luyện không cần thiết cùng bên ngoài đụng đụng.”
Từ hệ thống, Tiểu Vân hắn cũng rõ ràng.

Do hắn vị trí ở Đông Châu mà hắn lại là người trảm nguyệt mới có thể dẫn cả Đông Châu cùng phi thăng như vậy.

Chính như Bắc Châu bên kia chả liên quan gì cả.

Còn cường giả trên thế giới kia đương nhiên là hắn tự nghĩ ra được.
Với trí thông minh của hắn không cần nói cũng biết, lên thế giới mới không có cường giả mới lạ.

Chính như tu tiên mấy truyện nam chính phi thăng chả đụng cường giả suýt tèo ngay từ đầu sao ? Cho nên Tiểu Vân hắn liền tận lực dặn dò.

Hắn sau chuyện này sẽ về tiểu viện không liên quan nhưng người ở đây đều có quan hệ ruột thịt vẫn là trước nói một chút.
Trần Tân nghe xong cũng liền nghiêm túc gật đầu.

Thế giới sắp thay đổi đây là nguy cơ cũng lại thách thức.

Tiểu Vân đã bỏ ra như vậy công sức Hoàng Triều cũng phải có một lời hồi đáp.

Chính là ở thế giới này chưa tận lực phát triển được lên thế giới kia phải cố gắng tu luyện và phát triển lấy.

Tiểu Vân cũng nhìn tới bên ngoài trời cũng dần chuyển sang ngày mới liền nói : “Lão tổ a, người thượng thọ vui vẻ.

Tiểu Vân trước có việc liền về trước.”
Trần Thiên nghe tới câu chúc này tựa như được tiên nhân chỉ điểm cả người bỗng chốc ửng hồng lên, cả người cảm giác đều nhẹ nhõm khí lực có thể đánh ra đều cảm giác có thể cực lớn.
“Được.

Cái kia trở về phòng sao ?” Trần Thiên nhìn xung quanh tìm kiếm Tiểu Điệp dẫn Tiểu Vân trở về.
“Ta trở về tiểu viện.” Tiểu Vân dứt lời tiện tay xé rách lấy hư không hiên ngang rời đi.

Tần Chính dù bên dưới có chút say mềm nhưng nhìn tới như vậy tình cảnh liền ngồi dậy dụi dụi mắt.

Hẳn là hắn nhìn nhầm a?
Còn Trần Thiên với Trần Tân lại không nói gì.

Tiểu Vân bản lĩnh đúng là hai người không hiểu nổi.

Có Tiểu Vân bảo hệ hoàng triều liền yên ổn.

Nhưng mà trước đối diện với thế giới mới đi.
Một đêm này cũng lại không yên tĩnh trôi qua, mọi người bắt đầu ban tán sôi nổi về một đường kiếm kia.

Sau đường kiếm lại nói tới khoảng khắc mặt trăng tan vỡ, khoảng khắc mà có thể nói trước sau chưa từng có.

Sau đó vẫn là nói về hoàng triều lật kèo ngoạn mục.
Cuối cùng vẫn là bàn luận về thiếu niên áo trắng kia, dù diện mạo mọi người chưa thấy rõ nhưng một thân áo trắng thực lực thông thiên vẫn để mọi người ấn tượng sâu đậm.
Một đêm trôi qua, ngay sáng hôm sau Tần Chính cùng Trần Tân, Trần Thiên lập tức trở về hoàng triều.

Lần này bằng toàn bộ tốc lực liền nửa ngày đã về tới hoàng triều.

Vừa về tới nơi Trần Tân không chút chần chừ lập tức mở thượng triều.
Thượng triều lần này trước công bố tin tức đại thắng.


Dù không công bố ra nhưng ai cũng rõ ràng.

Sau công bố tin tức này lại đến tin tức khác.

Tin tức cả Đông Châu sắp đổi mới.

Nghe tới tin này có rất nhiều cảm xúc khác nhau xuất hiện trong mọi người nhưng lại chưa ai từng nói rõ được thứ gì.
Dù sao không ai rõ ràng Đông Châu sẽ là đổi mới như thế nào a ?
Lại qua một ngày trôi qua, một đêm này chính là kinh thiên biến động.

Phía Đông Đông Châu là cả một vùng biển rộng lớn vô tận, thế nhưng mà sau một đêm lại biến mất.

Đông Châu như thay đổi hoàn toàn, cả vùng Đông Châu như được nâng lên một thế giới khác hoàn toàn thuế biến.
Có thể người ngủ như Tiểu Vân không rõ ràng nhưng trong hoàng cung đa số đều thức chờ đợi lấy đều cảm nhận được.

Đông Châu cả một vùng nay thật sự phi thăng.
Đúng mười hai giờ đêm trôi qua Đông Châu đã bước tới thế giới mới, bước đến thế giới mới, cả Đông Châu như được ban phúc một lần nữa cây cối đều trở nên xanh tươi.

Người già đều cảm giác thân thể khỏe mạnh, người trẻ liền càng khỏi nói sinh lực như được tăng gấp đôi vậy.
Trần Thiên cảm nhận tới thế giới thay đổi trước cảm khái một câu sau đó cũng nhập tâm cảm nhận lấy.
Ban đầu Đông Châu thuộc Cửu Linh Giới, sau một kiếm của Tiểu Vân đã tiến nhập giới diện cao hơn.

Giới diện này mang tên Thiên Linh Giới !