Cổ Trần bóp cổ đối phương nhấc ra khỏi hố, hai mắt lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào Thạch Nhân Kiệt bị nhấc lên.

- Ngươi nói, ta không dám giết ngươi?Hắn hỏi gằn từng chữ một, sát khí ngút trời, khiến Thạch Nhân Kiệt lạnh cả người rốt cuộc trong mắt Thạch Nhân Kiệt xuất hiên sự sợ hãi.

- Ngươi, đừng giết! Thạch Nhân Kiệt sợ, há mồm chật vật phun ra mấy chữ.

Nhưng đáng tiếc, hắn còn chưa nói xong đã bị Cổ Trần dùng Cốt Kiếm cắt ngang cổ.

Chỉ nghe “phụt”, một dòng máu bắn ngang, đầu Thạch Nhân Kiệt bị Cổ Trần cắt bỏ như thế.

Đông! Một cái đầu lăn trên mặt đất, hai mắt trợn trừng, sống mũi sụp đổ, chết không nhắm mắt.


Thạch Nhân Kiệt, một vị Luyện Khí cường giả trẻ tuổi đến từ Thạch Linh tộc, cứ như vậy bị Cổ Trần cắt mất đầu, chết thảm ở chỗ này.

- Phốc! Bên này, Cổ Trần bỗng nhiên phun ra một ngụm máu, lục phủ ngũ tạng giống như bị lửa đốt, nóng rát đau đớn.

Chiến thắng mới vừa rồi của hắn thật ra vô cùng hung hiểm, Thạch Nhân Kiệt có thực lực cường đại là chuyện không thể nghi ngờ, may mà thân thể Cổ Trần đạt được sự đột phá trước khi đối chiến với hắn.

Chiến khí của đối phương xâm nhập vào bên trong cơ thể, không ngừng phá hoại khiến lục phủ ngũ tạng của Cổ Trần bị thương, Cổ Trần chỉ có thể gắng áp chế, cuối cùng chém giết được đối phương.

Bây giờ đối phương đã chết, hắn thả lỏng tinh thần, trực tiếp phun ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt.

- Quả nhiên cấp độ Luyện Khí cảnh không dễ đối phó.

Cổ Trần lẩm bẩm, trong lòng vẫn còn hơi sợ hãi.

Hắn nhìn thi thể không đầu của Thạch Nhân Kiệt, ngoại trừ đầu ra, toàn bộ thân thể của đối phương là một lớp nham thạch màu nâu xanh, giống như được điêu khắc từ đá.

- Đặc sắc, thật sự đặc sắc quá!Ngay tại lúc Cổ Trần muốn lục lọi tìm kiếm, bất chợt một thanh âm thanh thúy truyền đến, trong thanh âm có sự lạnh lùng cùng kiêu ngạo.

- Có người?Đồng tử Cổ Trần co rụt lại, quá sợ hãi.

Hắn không ngờ gần đó còn có người, phải chăng nãy giờ người này vẫn ẩn nấp đâu đó, âm thầm quan sát hắn cùng Thạch Nhân Kiệt đại chiến sinh tử?- Người nào?Cổ Trần bỗng nhiên quay người, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một nữ tử mặc áo đỏ chậm rãi đi tới, trên dưới toàn thân tràn ngập một cỗ khí tức mãnh liệt nóng rực.


Không khí chung quanh nàng ta vặn vẹo, giống như bị nhiệt độ cao thiêu đốt, khiến người nhìn phải chấn kinh.

- Rống!.

.

Lúc này, Bạch Hổ đang nằm rạp trên mặt đất bỗng nhiên gầm lên, hai con mắt nhìn chòng chọc vào nữ tử áo đỏ thần bí kia, gầm từng tiếng cảnh cáo về phía nàng, tỏ vẻ khẩn trương kì lạ.

Nó có bản năng của động vật, cảm thấy người tới cực kỳ nguy hiểm, bất an gầm nhẹ.

Đáng tiếc nó đã bị Thạch Nhân Kiệt đánh trọng thương, gục ở chỗ này không đứng dậy được, máu me nhuộm đỏ lông tóc, thoạt nhìn rất khủng bố.

- Ngươi là ai?Sắc mặt Cổ Trần nghiêm lại, cảnh giác nhìn người tới.

Nữ tử trẻ tuổi trước mắt là ai, toàn thân tỏa ra cảm giác áp bách mãnh liệt, mang đến cho hắn một cảm giác cực kỳ bất an cùng nguy hiểm.

Nàng này rất nguy hiểm!Nữ tử áo đỏ kia tỏ ra hào hứng đánh giá Cổ Trần, trong mắt lộ ra một tia hứng thú, bộ dáng giống như phát hiện ta một châu lục mới vậy.

- Thật thú vị, chỉ là Tôi Thể thập trọng lại có thể vượt cấp chém giết Luyện Khí cửu trọng Thạch Nhân Kiệt, hơn nữa còn là Nhân tộc thấp kém?Trong mắt nữ tử áo đỏ lóe sáng, hứng thú đối với Cổ Trần càng sâu, nàng rất muốn biết tiểu tử Nhân tộc này đã làm được như thế nào.

Vốn dĩ nàng bị mùi thuốc hấp dẫn mới tới gần đây, không ngờ lại được nhìn thấy một trận đại chiến kinh người.

Quan trọng là, hai kẻ bên trong cuộc đại chiến, một là Nhân tộc Tôi Thể thập trọng, một là Thạch Linh tộc Luyện Khí cửu trọng, sau trận đại chiến, kẻ tử trận lại là thanh niên Thạch Nhân Kiệt của Thạch Linh tộc.


Không thể không nói kết quả này khiến cho nàng thật bất ngờ, càng thêm hứng thú với Cổ Trần.

- Ngươi rất không tệ, có thể lấy Tôi Thể thập trọng cảnh giới giết chết Luyện Khí cửu trọng Thạch Nhân Kiệt, thật sự có tiềm lực.

Nữ tử áo đỏ mở miệng nói ra mấy lời này với Cổ Trần.

Nàng kiêu căng nói tiếp:- Ngươi có tư cách trở thành Chiến Nô của ta, ta quyết định thu ngươi làm Chiến Nô đầu tiên.

Sao nào, phải chăng ngươi cảm thấy rất vinh hạnh, rất kích động?- Não tàn!Cổ Trần đen mặt, phun ra hai chữ.

Hai chữ này vừa thốt ra, hiện trường trở nên yên ắng, nụ cười của nữ tử áo đỏ đông cứng lại, ánh mắt lóe lên một tia ngạc nhiên, chưa bao giờ nghĩ tới tiểu tử này lại dám! Vô lễ như vậy?- Ngươi nói cái gì?Nữ tử áo đỏ lạnh mặt hỏi.

Nàng vẫn không thể tin, một kẻ thuộc chủng tộc cấp thấp nhất lại dám nhục mạ nàng?- Ta nói, ngươi, não tàn.

Cổ Trần gằn từng tiến một, nói rõ suy nghĩ của mình.

.