Lời của lão phu nhân dọa Vệ ma ma sợ hãi xụi lơ trên đất, bà nhìn Hồ thị cầu cứu, nào còn dám xảo biện?!Hồ thị đứng thẳng sống lưng ở giữa phòng trắng mặt nhíu mày, chuyện đã tới nước này, nàng không dám bao che nữa, nhưng mà chuyện này có liên quan đến Bảo Yến, mà Bảo Yến lại là nô tỳ thân cận nhất của nàng!Lão phu nhân đảo mắt liếc Thẩm Hoài: “A Hứa, lập tức dẫn người đi lục soát, phải tìm khắp toàn bộ Hà Hương Viên một lần cho ta, ta không tin là không tìm được thứ gì! Hồ thị biến sắc: “Mẫu thân…”Thần sắc lão phu nhân mãnh liệt, nhìn Hồ thị: “Ngươi không muốn sao?”Hồ thị lập tức lắp bắp: “Không, dĩ nhiên không phải, chỉ là…Lão phu nhân cười lạnh một cái, rồi thở thật dài: “Rõ là lợi hại, vốn là hôm nay sẽ đuổi Hi nha đầu ra khỏi phủ, lại không ngờ bệnh của Hoằng Ca nhi lại có bí ẩn khác, ngươi không muốn cho lục soát, hay là trong lòng có quỷ?”Hồ thị vội nở nụ cười có vài phần miễn cưỡng: “Lão phu nhân, Tướng gia, ta xem Hoằng Ca nhi như con ruột, sao trong lòng lại có quỷ được? Lão phu nhân cứ kêu người lục soát ngay đi, bây giờ liền lục soát đi.

”Lão phu nhân liếc nhìn Hồ thị, khẽ hừ một tiếng: “A Hứa, ngươi đi đi.


”Hứa ma ma gật đầu, lập tức mang người đi về phía Hà Hương Viên, hành động nhỏ này của bà lập tức làm trên dưới Mẫn phủ kinh hãi xôn xao, Hứa ma ma dẫn người lục soát viện của phu nhân! Lượng tin tức trong này thật sự quá lớn!Ở Chỉ Thủy Cư, An di nương ôm Thẩm Gia Hoằng không ngừng rơi lệ, nhìn bộ dạng này của nàng, lão phu nhân có thể coi là sự khác biệt giữa mẹ ruột và mẹ kế: “Tới đây, cho ta ôm một cái, ngươi không cần lo lắng, Dương đại phu ở trong phủ đã biết nguyên nhân gây bệnh ở đâu, đương nhiên sẽ trị hết bệnh cho nó.

”An di nương đưa Thẩm Gia Hoằng cho lão phu nhân, gật đầu lia lịa, nhưng vẫn không ngừng được nước mắt.


Dù cho Thẩm Hoài sủng ái Hồ thị hơn, những những năm gần đây An di nương rất an phận thủ thường, tính tình cũng là dịu dàng hạng nhất, cũng sinh con trai lớn cho hắn, dần dà cũng chiếm được trái tim hắn, thấy An di nương như thế, Thẩm Hoài cũng không khỏi đau lòng.

Hứa ma ma rất nhanh đã mang người quay về Chỉ Thủy Cư: “Lão phu nhân! Soát ra rồi! Tìm được trong phòng của Vệ ma ma!”Trước mắt Vệ ma ma tối sầm lại, cả người ngã trên đất, Hứa ma ma đưa đồ trong tay cho lão phu nhân xem: “Đương quy, còn có một ít thảo dược nô tỳ không nhận ra, nhưng nhất định là không khác gì dây Mã Đâu Linh kia!”Trong nháy mắt, lão phu nhân giận đến biến sắc, nhìn chằm chằm Vệ ma ma, Vệ ma ma ngã trên mặt đầu, giờ phút này mồ hôi lạnh tuôn như mưa, lắc đầu như trúng tà: “Không phải nô tỳ…Không phải nô tỳ…Đều là…”“Đều là ai?” Lão phu nhân quát một tiếng chói tai: “Là ai kêu ngươi làm như thế?!”Vệ ma ma nước mắt giàn giụa, bà chạy không khỏi! Cặn thuốc đã bị xử lý nhưng Hồ thị lại để những dược liệu này ở chỗ bà, Hồ thị tính toán rõ ràng, chắc chắn sẽ không để người ta nắm được điểm yếu của nàng, đây là đã sớm quyết định bỏ xe giữ tướng!Vệ ma ma quyết tâm: “Lão phu nhân! Là phu nhân kêu nô tỳ làm như thế !”Vệ ma ma bò dậy, quỳ gối lết về phía lão phu nhân: “Phu nhân nói muốn khiến Đại tiểu thư phải lăn ra khỏi tướng phủ, cho nên mới làm Nhị thiếu gia bị bệnh, sau đó mời hòa thượng tới coi, nói là Đại tiểu thư đã khắc Nhị thiếu gia!”Vệ ma ma kêu khóc, mỗi câu mỗi chữ đều lột tr@n sự giả tạo của của Hồ thị.

Hồ thị tức giận tới run người, Thẩm Thanh Nhu quát: “Vệ ma ma! Ngươi thật to gan! Tự mình làm ác bị phát hiện, ban đầu muốn vu oan cho Vân nhi, bầy giờ lại muốn đẩy lỗi lầm lên người phu nhân?!”.