Tử Khuynh trằn trọc một đêm không ngủ được , không hiểu đầu óc cô có bị gì không mà lại chấp nhận điều kiện quái gở kia .
Qua một đêm tung hoành đầu óc ,Tử Khuynh mệt lử ,mắt thâm đen quánh lại y như hai cái túi xách Gucci đen đang treo trên bọng mắt vậy , cô còn không thèm nhấp chút nước trà hồng tiên mà mình yêu thích ,cứ vậy dập đầu 3 lạy xuống bàn mà ngủ mặc kệ đám đệ tử trố mắt không dám hó hé gì ,bởi lẽ là chúng không muốn banh xác khi động vào Thần Lão đang mệt a.
- Hôm qua rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với Lão tôn vậy nhỉ ?
- Không biết cũng đừng thêm thắc mắc! Kẻo không có đầu mà lụm !
- Chậc ! Đi tập thôi đi tập thôi !
- Khe khẽ thôi , có Hệ sư tôn đang chờ đừng để muộn !
- Đi đi !
Đám kia rút lui về hậu trường để yên Tử Khuynh ngủ ở bàn đá ,chúng cũng có lương tâm thật .
- Có chuyện gì vậy tiểu đệ !
- Chậc , chuyện gì nữa ! Lão tôn đang ngủ gục ngoài bàn đá , tụi này đang không biết là có chuyện gì đây !
Cậu kia vẫn tưởng là huynh đệ hỏi nên trả lời thẳng đến không tả nổi
- Tiểu Khuynh ngủ gục ?
Đám kia nghe từ" Tiểu Khuynh " mắt xoay lại nhìn người , bọn chúng giật bắn mình tập hợp lại hàng .
- Ai da ! Số ta đen qua vậy mà lại đụng vào bạn của Lão tôn a~
- Thảm thật rồi !? Thảm thật rồi !
- Híc!
Hoàng Vi nhìn một lượt mới hỏi
- Bà Hệ đâu ? Long đâu ?
- Dạ ..dạ sư phụ và ngài ấy nay xuống núi lấy dược liệu và thực phẩm theo tháng ạ !
- ừm ! Ngươi là Sư huynh ?
- Dạ là đệ tử ạ !
- Các người nay nghỉ một buổi đi , ra thư viện đọc sách đi ! Cấm lại gần chỗ này !
Hoàng Vi phất tay áo đi đến bàn đá ,quả nhiên là thấy Tử Khuynh đang ngủ ngon lành .
Hoàng Vi nhẹ nhàng ngồi bên cạnh không đụng chạm gì ,cô tựa cằm nghiêng sát mặt Tử Khuynh , ngón tay khẽ đưa mấy lọn tóc xòa vén ra sau mang tai , cô ngồi ngắm người ngủ trước mặt thật kĩ .Gương mặt bầu bầu búng ra sữa , mũi cao ,môi đỏ mọng ,lông mi cong vút dài ,da trắng như tuyết ngàn năm ,Hoàng Vi cô muốn nghiện người con gái này quá mức ,trước đó cũng có thích nhưng đã có mối tình nay .... Cô không thể để mất người con gái mình thương một lần nào nữa kể cả cô có chết đi thay cũng không để ai làm hại đến người này .
Cô cúi xuống nhẹ nhàng ,hương thơm nhẹ ngọt chút thanh bạc hà lưu dấu ấn tượng với Hoàng Vi đến khó quên được
Cô hôn lên môi Tử Khuynh một cái , đôi môi ấm mềm như kẹo dẻo lại có vị táo ngọt ,cô muốn ăn thật quá !
Lưu luyến mà rời bỏ đôi môi này ,Hoàng Vi cười nhu mì dùng 1 phần nội lực bế cô về phòng nghỉ ngơi, nếu để ngoài này e là cục kẹo dẻo này bị bắt mất .
Thay vì bế về phòng của Khuynh ,cô lại hướng thẳng về phòng mình mà thả người ngủ .
Hoàng Vi kéo chăn lên đắp cho Tử Khuynh lúc này Tử Khuynh miệng chọp chẹp nói mớ mấy câu
- Con bọ khốn..khiếp..mlem~~
Toàn bộ hình ảnh có 1 0 2 này được thu vào mắt Hoàng Vi không xót cảnh nào ,mặt Hoàng Vi lúc này đỏ phừng lên mà thốt
- DỄ THƯƠNG QUÁ ~~!!
Hoàng Vi chạy lại đóng khóa cửa hẳn hoi đi lên giường nằm cạnh Tử Khuynh , cảm giác quen thuộc đến nhường nào lần đầu tiên cô ngủ cũng là lần cuối cùng với Tử Khuynh làm cô lưu luyến mãi , lúc đó Tử Khuynh còn nghịch ngợm quấn lấy cô không rời, cho đến sau này Khuynh thay đổi thành ra ác cảm lớn hơn với cô , chua xót đến nhường nào .
Khi nghĩ tới cảnh Tử Khuynh và Thế Long là một đôi uyên ương cô dường như muốn đem gan ruột mình ra ,nó đau đến nóng người . Hiện tại cô có thể an tâm mà không lo ai lấy tiểu thỏ này của cô đi , nhìn dáng vẻ ngủ ngon kia ,không còn trạng thái khó chịu , lánh né thực làm cô hạnh phúc hết nổi .
Cô nhẹ nhàng vòng tay qua ôm Tử Khuynh vào lòng ,thật lạ là ..Khuynh không có phản kháng mà còn vòng tay qua ôm cô , bất ngờ này đến bất ngờ khác , cô bình tĩnh lại một chút ,cô vui đến phát khóc mất .
- Khuynh , ngủ ngon em !