Chương 8:

“Cô Diệp, có phải cô thật sự bị bệnh nặng như vậy không, vì sao cô không chịu tháo khẩu trang xuống?”

“Cô rốt cuộc có phải là Diệp Tâm không?”

Diệp Uyển chậm rãi cúi đầu, liếc nhìn Huy đang lo lắng ở bên ngoài đám đông. Cô chính là muốn làm cho Diệp Tâm thân bại danh liệt. Giống như làm ra quyết định gì đó, cô hít sâu một hơi, tháo khẩu trang xuống ở ngay trước mặt mọi người.

Cô bái lạy đạo diễn Trần một cái: “Đạo diễn Trần, xin lỗi, tôi không phải là Diệp Tâm.”

Từ Diệp Tâm – một ngôi sao bình hoa đang mong được nổi tiếng trong giới giải trí đã biến thành Diệp Uyển nhiều lần đoạt được vòng nguyệt quế ảnh hậu, đã rời khỏi màn ảnh hơn hai năm, tất cả mọi người đều bối rối. Từ sau khi Diệp Uyển rời khỏi giới diễn xuất, cô đã không còn nổi tiếng như lúc trước nữa, không ngờ bây giờ rơi xuống tình cảnh phải thay người thử vai!

“Chuyện gì xảy ra vậy? Diệp Tâm đâu?”

“Diệp Uyển, cô đã rời đi hơn hai năm, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện ở đây?”

“Vì sao cô lại muốn thử vai thay cho Diệp Tâm, chẳng lẽ cô muốn mượn cơ hội này để trở về một cách phô trương sao?”

“Chúng tôi đều biết sau khi cô rời khỏi màn ảnh, Giải trí Huy Hoàng đã ra sức nâng đỡ Diệp Tâm, còn muốn để cho cô ấy tiến vào giới điện ảnh quốc tế. Lúc này cô xuất hiện, có phải cố ý âm mưu thay thế vị trí của Diệp Tâm không?”

Thật sự có rất nhiều câu hỏi, trong giây lát Diệp Uyển không biết phải trả lời người nào trước, không biết phải trả lời như thế nào.

“Cô đã sớm bị khán giả lãng quên rồi…”

“Cho dù diễn tốt nhưng không có ai nâng đỡ cô thì cũng vô dụng thôi!”

Các nhân viên công tác ở đây đều cảm thấy mình bị lừa, trong đó có cả đạo diễn Trần. Ông ta thở dài nặng nề. Nếu trước đó, dưới tình huống Diệp Uyển nói cho ông ta biết, ông ta nhất định sẽ vui mừng tới mức ngủ không yên vì mời được cô tới diễn. Nhưng bây giờ, cô lừa gạt tất cả mọi người.

Diệp Uyển bị các phóng viên bao vây, thậm chí bị đẩy ra giữa sân khấu, không có cách nào thoát thân, lúc này chủ đầu tư của bộ phim này nghe tin chạy tới, hét lớn với Diệp Uyển ở trên sân khấu: “Cô tính là ai mà dám tự ý quyết định thử vai thay Tâm, cô cũng xứng sao?”

Giọng nói chói tai vang vọng xung quanh trường quay nhỏ, Diệp Uyển lặng lẽ chịu nhịn tất cả những điều này.

Cho dù cô dự đoán trước sẽ có tình huống như vậy, nhưng khi thật sự đối mặt, cảm giác nhục nhã này vẫn ép cho cô thở không nổi.

Lúc này, cửa lớn mở rộng, Lục Cảnh Thần bước nhanh tới.

“Thật đúng là đáng buồn…”

Giọng nói của anh trầm lắng như ly rượu, khí thế lạnh lùng cao ngạo khiến cho người ta bị thuyết phục. Thấy anh đi thẳng tới, các phóng viên vội vàng tránh sang hai bên, nhường một lối đi cho anh… Đây chính là Tổng giám đốc của Giải trí Đại Thiên, nhân vật lớn hết sức quan trọng trong giới giải trí!

Lục Cảnh Thần làm sao có thể đột nhiên xuất hiện ở đây được? Hơn nữa anh tự nhiên còn nhúng tay vào chuyện ở đây? Tất cả mọi người hiểu rõ địa vị của Đại Thiên trong giới giải trí, suy đoán Lục Cảnh Thần chắc chắn cũng cảm thấy Diệp Uyển đã phạm vào điều tối kỵ.

Diệp Uyển đúng là tự mình nhảy vào hố lửa. Từ nay về sau cô – ảnh hậu hết thời này sẽ vĩnh viễn không còn chỗ đặt chân trong giới giải trí nữa.

Trong lúc tất cả mọi người cho rằng Lục Cảnh Thần sẽ nhằm vào Diệp Uyển, lại đột nhiên phát hiện anh đứng bên cạnh Diệp Uyển, gật đầu khen ngợi: “Kỹ năng diễn xuất của cô thật sự không tệ.”

Diệp Uyển mở to mắt nhìn anh. Không ngờ anh lại xem mình biểu diễn! Hơn nữa anh còn chủ động đứng ra giúp cô… Người này là người chồng cô mới lấy đấy!

Lục Cảnh Thần thu hết cảm xúc của Diệp Uyển, quay đầu nhìn về phía đạo diễn Trần: “Đạo diễn Trần, ông thấy thế nào?”