Vùng núi phía Tây không tên, không tuổi, chưa có một người nào có thể chinh phục được nó.
Với địa thế hiểm trở, khí hậu khắc nghiệt, đã chôn vùi một số thi hài của người thích mạo hiểm.
Dần dà vùng núi này không có ai bén mảng đến nữa.
Hôm nay, nhóm người Ciana quyết tâm chinh phục cho bằng được ngọn núi vĩ đại này.
Không chỉ có nhóm bọn họ mà có thế lực hắc tộc đang rình rập chờ đợi tấn công.
Lại một ngày nữa trôi qua, Ciana và mọi người dần quen với khí hậu khắc nghiệt này rồi.
Tầng lớp băng mỏng đóng trên kết giới cũng đã tan.
Darius có một đêm theo dõi và ghi lại rằng mỗi lần con thú đấy gầm lớp băng sẽ đóng trong vòng 1 phút, đêm qua nó gầm 3 đợt.
-Đúng là đáng sợ ghê nhỉ, nhưng dần dà chúng ta có thể tiếp cận được nó rồi!
Vera lạc quan ăn trái táo đã lạnh cống, miệng cô thổi thổi ra luồng khói trắng.
Ciana dần quen với khí hậu nên bản thân cô cũng mặc ít lớp áo đi.
-Đừng ăn nhiều, viêm họng đấy!
Felix lấy trái táo em gái đang ăn bỏ vào miệng, đấng nam nhi thì cởi truồng tập thể dục nhễ nhại mồ hôi đang ngồi chung quanh đống lửa để ráo người.
Shasa buồn chán ngồi nghịch đống lửa để nó tóe lên vài tia.
-Chúng ta ở đây mấy ngày rồi, cũng nên di chuyển nhỉ?
-Mỗi lần di chuyển là mỗi lần tạo kết giới sao?
Darius nhìn Zyra nói.
Zyra nhún vai.
-Không lẽ cứ ở đây?
-Nơi đây có nguồn cung!
Darius lại nói.
Không hiểu sao hai chàng trai lại tỏ thái độ bất đồng với nhau.
Felix lại đứng ra hòa giải.
-Căn cứ chúng ta vẫn sẽ ở đây!
Ciana ngạc nhiên nói.
-Anh, mỗi lần tiến vào đỉnh thì vòng vèo rất xa! Chúng ta phải di chuyển gần hơn mới được!
Felix lắc đầu.
Anh lấy ra tấm bản đồ trải ra đất, mọi người đều nhìn vào.
Anh chỉ vào điểm đánh dấu chéo, một con đường rất gần đỉnh núi, nếu đi bình thường không kể trở ngại có thể mất 2 tiếng, còn nếu đi đường tắt, ước chừng khoảng 30 phút.
-Chúng ta không biết được con đường này!
Shasa vội nói.
-Thứ nhất, di chuyển gần sẽ không còn nguồn cung, việc tạo kết giới phải mất 3 ngày mới hồi phục.
Thứ hai, ở đây mà đi đường thường thì quãng đường chạy đủ chết rồi.
Felix nhẹ nhàng nói.
-Thứ ba...!anh muốn chinh phục con đường này sao?
Zyra chống cằm nhìn chằm chằm bản đồ nói.
Felix gật đầu, mọi người hít một hơi sâu, nhất thời không ai biết làm sao.
Việc chinh phục con đường này đối với bọn họ như mò kim đáy bể vậy.
Felix nhìn ra được sự lo lắng của mọi người.
Anh nói.
-Chúng ta không phải cứ theo chỉ dẫn của người trước mà làm theo mãi được, các người chưa thấy mãnh thú ra sao, nhưng sức mạnh của nó rất khổng lồ.
Nếu...
Anh chỉ mạnh xuống bản đồ.
-Chúng ta không chinh phục được con đường này, chứng tỏ chúng ta thất bại với mãnh thú ở bước đầu tiên rồi.
Cũng có thể, hắc tộc đã chiếm đóng, nhưng với những gì chúng ta học được, chiến đấu được và hai lần thất bại với hắc tộc, không lẽ lần này lại chịu bại nữa sao?
Mọi người không muốn nghe đến vấn đề nhục nhã này, nhưng Felix vẫn nhấn mạnh vì đấy là thực tế.
Anh im lặng nhìn mọi người suy nghĩ.
Thật ra không suy nghĩ gì được đâu, vì đây là cách bắt buộc rồi.
-Em thấy...!chúng ta mãi không thể thất bại được! Chúng ta được chọn từ mấy trăm người, không lẽ đội đặc biệt chỉ được cái vỏ ư, em không muốn!
Ciana chỉ tay vào tấm bản đồ, giống như lời cam kết thực hiện.
Tiếp theo là Darius, rồi Zyra và hai cô nàng còn lại.
Mọi người đều đã đồng ý và sẵn sàng lên đường.
Felix chỉ mọi người lấy một số vật dụng cần thiết.
-Chúng ta có 4 tiếng để hành động, trước khi trời tối.
Ít nhất phải đi vào 1/3 con đường đấy!
Mọi người đều đã hiểu, không hiểu sao nó lại đánh dấu chéo đầy bí ẩn.
Mặc dù không phải rừng rậm u ám, nơi đây chỉ có cây trọc lá kim, hoặc những cành cây khô quéo còi cọc, việc được đánh dấu chéo chắc chắn nơi đấy có vấn đề, chẳng hạn như có một thế lực nào đấy.
Rất nhanh mọi người để đến con đường bí ẩn kia.
Một làn sương mù dày đặc khiến họ e ngại.
Đúng là bí ẩn thật, Ciana đưa tay cảm nhận làn sương.
-Có sự can thiệp của ma pháp!
Cô nhìn Felix nói.
-Mọi người,...!có lẽ chúng ta không về trước 4 tiếng được đâu.
Nếu có phải ở lại, cũng phải chinh phục cho hết con đường!
Felix đưa ra lời cảnh cáo, sau đó bước chân đi vào.
Mọi người đi sát bên nhau, Ciana quấn dây leo buộc tay mọi người với nhau, dây leo này đố ai có thể cắt đứt được.
Khi họ đi vào, làn sương mù càng thêm dày đặc và có chút khó thở.
Bỗng nhiên một tiếng gầm man rợ chói tai vang lên, nhiệt độ hạ xuống nhanh chóng khiến mọi người tê liệt.
Darius nhanh tay tạo kết giới chống đỡ.
Đột nhiên hàng loạt ánh sáng bắn thẳng vào đám người.
Sau khi ánh sáng biến mất, đám người Ciana cũng biến mất đi.
-A....
Bịch.
Tiếng ngã cực kì nặng nề làm Ciana mở to mắt ra, cô đau đớn ngồi dậy, nhưng mà cũng không đau lắm.
Cô nhận ra mình đang ngồi trên một ai đó.
Cô vội nhảy xuống, Zyra ôm lưng ngồi dậy đầy thẫn thờ.
Ciana vội đỡ anh dậy.
-Anh ơi anh có sao không? Em xin lỗi!
Zyra xua tay ý bảo không sao.
Anh đứng dậy nhìn ngó xung quanh, nơi đây là một vùng băng giá với sương mù dày hoàn toàn không nhìn ra lối đi.
-Giống như đang bị nhốt trong một căn phòng vậy!
Zyra xua xua làn sương trước mắt.
Ciana cũng cảm nhận được.
-Em nghĩ đây là bẫy!
-Bắt buột phải vào bẫy rồi! Chỉ có đánh bại ai đó tạo ra bẫy này mới có thể thoát được.
Ciana gật đầu đồng ý, cô lo lắng nhìn về phương xa, không biết những người còn lại làm sao.
Phía bên nào đấy, Shasa và Vera cũng cảm nhận được vấn đề cấp bách.
Cả hai cô nàng ngồi xuống đất chờ đợi.
-Dây leo của Ciana chắc chắn vậy vẫn để tuột chúng ta, chứng tỏ thế lực đó quá mạnh rồi chị!
Vera buồn bực nói.
Shasa gật đầu, cũng may cô còn táo chống đói, đưa cho Vera một quả.
-Có khi nào hắc tộc không ta?
-Hắc tộc nào có luồng khí trong trẻo vầy, chắc chắn cả người bọn chúng toàn khói đen!
Shasa khinh bỉ vẫy vẫy làn khói trước mặt.
Một chiếc lông vũ đen bay cắm thẳng đến quả táo Shasa đang ăn.
Hai cô nàng lập tức đứng dậy, đưa đôi mắt cảnh giác nhìn hướng bay.
Làn sương dần hiện ra, trước mặt họ xuất hiện một con quạ ba mắt to lớn đáng sợ.
Shasa triệu hồi cây thương băng.
-Công chúa à, chúng ta phải chiến đấu đó! Chị giỏi nhất là khống chế!
-Em giỏi nhất là chiến đấu tầm xa!
Vera lắc lắc cây cung vàng trong tay.
Shasa đột nhiên lo lắng.
-Chị chưa bao giờ phối hợp với ai cả!
-Em cũng vậy,...!nhưng bắt buộc thôi chị!
Vera mím môi nắm chặt cây cung.
Shasa thôi không xàm xí nữa, cô bước lên một bước cầm chắc cây thương, cả người tỏa ra một năng lượng màu lam.
Con quạ tiếp nhận ý chí chiến đấu liền vẫy cánh, hàng loạt lông vũ bay thẳng đến chỗ họ.
Shasa vung cây thương điêu luyện chắn những lông vũ đấy.
Vera nhảy lên dùng ma pháp tạo cung tên bắn thẳng vào con quạ.
Con quạ chớp mắt thứ ba liền dịch chuyển sang chỗ khác với tốc độ nhanh chóng khiến cả hai gặp trở ngại.