Tô Tuân âm thầm dơ ngón tay cái cho cô.

Thật sự thần nhân.

"Không phải!!" Đông Đan tức giận đến nghẹn họng phun máu, nàng đột nhiên đứng lên, cao giọng hét lớn: "Tôi muốn làm minh tinh, vào phim của cô quay."

Cô ta bây giờ giống như một con rắn nước nhảy múa điên cuồng trong gió.

Tô Đào: "Ồ."

Xong rồi sao?? Không còn gì khác sao?

Đông Đan hét xong không khí cực kỳ xấu hổ, không nói bọn họ một bàn người đều nhìn cô ta, ngay cả một bàn trưởng bối bên cạnh cũng tất cả đều thở dài nhìn qua.

"Đan Đan, phát sinh cái gì vậy?" Hứa Hải Hà đứng lên, quét một vòng người ở bàn của các cô.

Giống như ai đó đã khi dễ con gái của bà ta vậy.

Đông Đan không nói gì, lộ ra vẻ mặt bị ủy khuất.

Diệp Ngưng lo lắng nói: "Nhu Nhu?"

"Không có việc gì mẹ, chúng con đang nói chuyện phiếm, lúc nói đến vui vẻ có chút kích động."

Cô cười nhìn Đồng Đan một cái.

Đồng Đan dù sao cũng có việc cầu xin, gật gật đầu.

Hứa Hải Hà không tin, nhìn Tô Đào nhiều hơn hai lần, nhưng con gái của mình cũng không phủ nhận, bán tín bán nghi ngồi xuống, thỉnh thoảng nhìn sang bên này hai lần.

Chỉ sợ con gái của bà bị đám tiểu bối Tô gia khi dễ.

"Chị họ, em muốn vào phim chị đang quay, em yêu cầu cũng không cao, chị cho em nhân vật nữ 3 nữ 4 là được."

Tô Đào tức giận cười, cái này còn yêu cầu không cao?

"Tôi không giúp được cô." Cô cũng không phải nhà đầu tư, cô đâu có tiếng nói.

Đồng Đan quay đầu nhìn về phía Tô Lê, "Tứ ca, anh có thể giúp em đúng không? Em muốn một vai diễn."

Danh tiếng của Tô Lê lớn hơn Tô Đào rất nhiều, anh khẳng định có đường, mới đầu chỉ nghĩ đến Tô Đào trong bộ phim này mới tìm cô.

Hiện tại nghĩ lại còn không bằng cầu Tô Lê, anh vào nghề nhiều năm như vậy, hiện giờ địa vị trong giới nay không còn như xưa, người quen khẳng định so với dô nhiều hơn nhiều.

Tô Lê không nghĩ tới mình đột nhiên bị điểm danh, "Tôi cũng bất lực, bản thân tôi bây giờ cũng không có quay phim."

Anh hiện tại đích xác không có quay phim, vừa mới quay xong phim, tính toán nghỉ ngơi một thời gian.

Đồng Đan: "..."

Anh lừa gạt quỷ sao, nếu anh không có quay phim, anh vẫn là Tô Lê sao?

"Chị họ, chị giúp em đi, em thật sự muốn quay phim." Cô ta cũng muốn giống như một ngôi sao, đi đâu cũng được mọi người theo đuổi, cô ta thích cảm giác đó.

"Em họ a, tôi thật sự không giúp được cô."

Đồng Đan thấy mình đều cúi đầu cầu xin cô như vậy, cô còn không buông lỏng, sắc mặt biến đổi, "Làm sao có thể, tôi thấy chị chính là không muốn giúp, chị là nữ chính, dẫn người vào đoàn còn không dễ dàng sao?"

"Cô coi tôi là gì? Nếu cô muốn vào bộ phim này, lúc trước đoàn làm phim chọn diễn viên sao lại không đi thử vai." Đừng nói cô không có năng lực này, cho dù có cô cũng không muốn giúp cô ta, đoàn làm phim đều bắt đầu quay phim, tất cả các nhân vật đều đã định ra, phân cảnh của nữ 3 nữ 4 cũng không ít, lúc này cô đổi người lại đây là thiếu đạo đức.

Cướp bát cơm của người khác, giống như giết cha mẹ.

"Tôi đi rồi, không được chọn." Cô ta nói thẳng thắn.

Tô Đào thu lại nụ cười, "Vậy cô muốn tôi đối nghịch với đạo diễn? Vì cô mà mất phim?"

Đồng Đan bị tức không còn gì để nói.

Cô ta tức giận bất bình nhìn Tô Đào một lúc lâu, đột nhiên đứng dậy rời đi tìm mẹ cô, không biết bên tai mẹ cô nói cái gì, chỉ thấy sắc mặt Hứa Hải Hà hơi giận.

Tiếp theo lại giống như là nhớ tới cái gì đó, trên mặt lộ ra nụ cười, bưng một chén rượu vang đỏ, cùng Đồng Đan một trước một sau đi tới.

Nhìn biểu tình trên mặt Đồng Đan, Tô Đào liền cảm thấy khẳng định không có chuyện gì tốt.