--- Lời Tác Thật ---

Khửa khửa khửa, mày lỳ hả mạy Nhiễm Nam

---[0]---

Vũ trụ không biết, thời gian không biết, vị trí không biết, thế giới không biết, quốc gia không biết. Lúc này Tại một quán rượu không lớn ven đường. Quán rượu này bốn phía thông thoáng, vật liệu xây dựng, bàn ghế, đồ dùng điều có thiết kế cực kỳ kỳ lạ và trông rất hiện đại. Có những viền đèn phát ra ánh sáng cả ngày lẫn đêm tròn rất đẹp. Người đến người lui điều kỳ lạ. Ai nấy đều mặc những bộ đồ bó đủ các loại màu sắc trong rất hiện đại. Thời trang của thế giới này có vẻ rất khác biệt, thích khoe ra những đường cong dù là nam hay nữ.

Ngồi giữa quán rượu vẫn là lão già hay kể chuyện về Thần Chủ Nhiễm Nam nhưng bây giờ chỉ có mình lão ngồi đó không thấy cô gái nhỏ đi cùng đâu nữa. Lão vẫn kể chuyện như vậy nhưng nhân vật chính lại thay đổi danh tự. Lão kể.

“Uhm… Các cậu biết gì không, sau đám cưới, Tiến Sĩ Nhiễm Nam liền bắt tay vào giải quyết bọn đàn ông khốn kiếp đang đối đầu với Nữ hội...”

Một thằng nhóc đang uống rượu bên cạnh càu nhàu bất mãn “Lão già, ông đừng có ngắt quãng được không, sau đám cưới Tiến Sĩ Nhiễm Nam có làm thịt được vợ cả của ngài ấy Huỳnh Ni hay không hả?”

Lão già bưng một cốc rượu kỳ lạ có màu xanh nho lên miệng tu ùng ục một hơi rồi mới nói “Khà khà… Đã quá. Người trẻ tuổi đúng là không biết kiềm chế a. Từ từ rồi ta sẽ kể thôi, trước tiên cứ nghe lão kể linh tinh chuyện khác đã. Món ngon để ăn cuối chứ”

---[1]---

Sau khi Hồng Nhan chết và được thông báo cho Nữ hội, mấy chị em trong hội liền sợ hãi. Bọn họ sợ không còn cô thì liệu anh em vệ sĩ có còn chịu giúp họ nữa hay không? Không có mấy anh đẹp trai dễ mến mà mạnh mẽ này họ cảm thấy mình đứng trước giông bão hãi hùng ngoài kia sẽ không có cơ hội sống sót. Bọn đàn ông thúi kia vẫn còn tập hợp lại đó nhằm vào Nữ hội mà công kích đó a.

Nữ hội là tâm huyết của Hồng Nhan nên dĩ nhiên Nhiễm Nam sẽ không bỏ mặt. Hắn cũng thay đổi lệnh của mình. Các vệ sĩ khi ra ngoài điều phải dịch dung, công cụ cải trang hắn sẽ cung cấp bảo đảm khó ai nhận ra mặt thật. Trừ khi bất đắc dĩ, còn bình thường mọi người sẽ hạn chế sử dụng Ẩn Tinh Vật.

Hôm nay hắn tập hợp tất cả chị em Nữ hội lại ban bố quyết định của mình. Ai phản đối có thể cút khỏi Nữ hội, để lại tất cả tài sản sở hữu được từ hội rồi cứ cửa lớn mà cút ra. Các chị em chia thành hai phe. Một phe ủng hộ Hồng Nhan khi xưa tuy không thích Nhiễm Nam làm chủ nhưng cũng chịu nghe theo hắn. Một phe theo phó Hội chủ phản đối hắn nhưng mà trước thực lực tuyệt đối không có tác dụng gì.

Bọn họ cũng không muốn bỏ tất cả mà đi nên đành cúi đầu ở lại. Nhiễm Nam bây giờ xưa đâu bằng nay. Cấp hắn không cao chứ thực lực tổng hợp đã rất kinh rồi. Mấy kẻ khi xưa còn làm khó được hắn chứ mà giờ gặp lại, đứng yên cho chúng đánh mấy ngày cũng không xi nhê gì, trừ khi chúng có thủ đoạn phi thường. Vì vậy Nữ hội không ai dám cãi. Cãi hắn là hắn cho đi bụi ngay. Bên ngoài lũ đàn ông rẻ rách kẻ thù kia còn đang rình rập kia kìa, dám rời Nữ hội không? Dám rời khỏi sự che chở của Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu không?

“Đây là Thiện, phu nhân của Nguyễn Văn Chiến, người quản lý của Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu. Từ hôm nay cô ấy sẽ là Hội chủ. Có chị em nào ý kiến gì không” Nhiễm Nam ngữ khí không cho làm trái nói vang vang. Nữ hội không ai dám hó hé.

“Tôi quyết định từ hôm nay Nữ hội với bên ngoài vẫn tên là Nữ hội nhưng nội bộ chúng ta sẽ lấy tên là Tình Báo hội. Tôn chỉ hoạt động chính sẽ thay đổi. Bình thường tôi không quản mọi người muốn đi trừng phạt mấy kẻ đàn ông khốn kiếp ngoài kia. Nhưng mà hoạt động chính về sau của chúng ta sẽ là tình báo. Mục tiêu nhằm ngay vào giới tội phạm cho tôi. Ngày mai mọi người sẽ theo tôi tu luyện công pháp thích hợp, cải thiện thực lực. Có ai phản đối gì không?”

“Tốt, không ai lên tiếng. Vậy Tình Báo hội và Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu chính thức kết minh...”

Cứ thế Nhiễm Nam đưa Nữ hội vào con đường tu tiên. Đa số chị em điều là dị nhân cấp thấp chủm nên xung đột tạo ra với thuộc tính linh lực sau khi tu luyện không mạnh. Nhiễm Nam ước ra vài thứ thuốc, kết hợp với tính năng hỗ trợ chữa trị của mệnh lực truyền vào đan điền mọi người là dễ dàng giải quyết. Toàn bộ mọi người trong Nữ hội bắt đầu yên lặng tu luyện trong Thời Không Giới.

Thời Không Giới cũng lại chia ra một phần không gian ngăn cách bằng tường không gian dành cho các chị em. Mỗi tổ chức sở hữu một hành tinh mini riêng đầy đủ phong cảnh đẹp đẽ cho riêng mình. Ba khu vực Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu và Tình Báo hội, Tổ Chức Sát Thủ “Thích Thì Làm :)” điều thông nhau khiến mấy chị em trố mắt ra với quy mô của thế giới Thời Không Giới này. Thật thần kỳ a.

Hiện tại Nhiễm Nam là mệnh tu cấp kha khá. Thời Không Giới cũng đã mở rộng rất nhiều. Hành tinh dưới chân cũng to ra gấp mấy lần. Không gian chung quanh đủ chỗ cho nhóm Nhiễm Nam tưởng tượng tạo ra các hành tinh nho nhỏ khác. Mặt trời giả trên cao cũng to hơn lên, vẫn như trước tỏa ra ánh sáng nhưng không có nhiệt độ.

Bọn đàn ông rẻ rách tìm không được Nữ hội để trả thù nên cũng bắt đầu tự mâu thuẫn lẫn nhau rồi giải tán. Tương lai cũng bị chị em Nữ hội lần lượt tìm tới đánh cho tởn tới kiếp sau.

---[2]---

Chân Tâm đã tỉnh lại một thời gian. Sau khi tìm không thấy Huỳnh Ni và Nhiễm Nam. Thằng nhóc này buồn rầu ũ rũ mấy ngày. Cả Hoa Nhi cũng không khuyên nhủ được hắn. Dày vò cô trên giường mấy hôm để an ủi. Hắn bắt đầu thử vận dụng Hỗn Nguyên Hấp Sinh Đại Pháp xem thứ công pháp này sẽ mang đến niềm vui nào cho hắn.

Đầu tiên là thử nghiệm thuộc tính linh lực mới. Chân Tâm đứng trong một mảnh rừng cao su vắng vẻ, hai tay đưa về trước, lòng bàn tay hướng ra ngoài.

Một tay tỏa ra linh lực màu xám nâu nhàn nhạt, một viên cầu năng lượng được hình thành. Từng chiếc gai nhọn chớp sáng mờ ảo từ khắp nơi trên quả cầu chỉa ra các hướng, quanh chúng có từng luồng năng lượng tỏa ra xung quanh như những nhịp điệu. Một chiếc lá vô tình bay ngang qua nó cách một mét thôi cũng bỗng bị tan rã nát thành điểm nhỏ biến mất.

Một tay khác cũng tụ ra một có màu sắc tương tự nhưng không có gai nhọn mà có một vòng xoáy ở trung tâm. Không khí, thậm chí lá khô gần cạnh cũng bị hấp bay lên tụ lại quanh nó. Vì ảnh hưởng của quả cầu bên kia nên mấy cái lá này cũng nhanh chóng bị rã ra biến mất.

Chân Tâm thử hai thủ đoạn mới tổng hợp ra được.

Tay phải là chiêu thức từ Chư Phật Tụ Linh Nguyên dùng để tạo ra quả cầu lửa, cầu băng hay cầu điện nhưng dưới sự pha trộn cả ba loại thuộc tính này do Hỗn Nguyên Hấp Sinh Đại Pháp diễn hóa ra nên nó biến thành màu nâu và và hiệu ứng khá kỳ dị khó phòng.

Vù vù. Ầm… Rặt rặt…

Quả cầu gai được thằng nhóc ném ra thật nhanh. Trên đường nó bay, cây cối, mặt đất, không khí bị thứ gì đó phân rã giống như bị axit vô hình ăn mòn vậy. Lấy quả cầu linh lực làm trung tâm, một lực trường vô hình to như một cái bồn nước ăn mòn mọi thứ nó chạm phải.

Đến cuối đường đi có một cây cao su chắn ngang. Quả cầu bay đến rồi đi xuyên qua như không có cản trở nào. Giữa thân cây bị biến mất, phần thân trên ngã ầm ầm xuống đất. Quả cầu gai tiếp tụ bay đi, càng đi càng xa, càng đi càng to dần ra. Không quá 10 giây đã to ra gấp rưỡi, tốc độ ăn mòn vật cản cũng nhanh lên.

Chân Tâm đã giảm bớt tốc độ bắn đi của quả cầu nên hắn chạy nhanh lên trước chặn đầu quả cầu này một cách dễ dàng. Tay trái dẫn theo quả cầu có vòng xoáy, quả cầu to như trái cam sành này được hắn đưa lên trước mặt, chặn lại quả cầu gai.

Hai quả cầu va chạm lẫn nhau. Không gian vang lên tiếng động xè xè kỳ lạ. Một quả cầu thì ăn mòn mọi thứ, phân rã thành vật chất năng lượng gia trì lên tự thân để càng ngày càng mạnh. Một quả cầu lại hấp thụ lực lượng tấn công đến rồi phân tán qua hướng khác, vòng xoáy tạo ra lực hút kéo cho quả cầu gai bị hít dính chặt vào. Hai thứ liên tục triệt tiêu lẫn nhau. Quả cầu gai làm suy yếu quả cầu xoáy để tự thân mạnh lên. Quả cầu xoáy lại hút ngược lại năng lượng của quả cầu gai để phân tán ra. Không quá 10 giây, quả cầu xoáy đã biến mất. Quả cầu gai cũng bị thu nhỏ lại như viên bi rồi tiếp tục bay tới. Do đã quá yếu nên hấp thu ngoại lực cũng yếu đi nên cuối cùng biến mất trước khi chạm người Chân Tâm.

“Hừm, gần như ngang nhau.” Chân Tâm lầm bầm. Tuy hiện tại lực sát thương không lớn nhưng mà hiệu ứng lại làm hắn cực kỳ hài lòng. Hắn hiện tại mới chỉ là linh tu cấp 4 cấp 5 mà thôi. Một khi lên cấp cao sẽ khủng bố cỡ nào. Hơn nữa loại hiệu quả này rất dễ dàng vượt cấp chiếm thượng phong.

Chuyện tiếp theo Chân Tâm làm chính là sau ba năm ngủ say chính là sử dụng lại khả năng triệu hồi sinh linh của Sổ Khống trong đan điền hắn.

Kẻ đầu tiên triệu hồi ra là một sinh linh khá giống con người nhưng da lại có vảy như cá, lỗ tai dài nhọn. Mắt có ba tròng xanh, đỏ và đen. Cơ bắp cứng cáp. Là một tên thể tu cấp 5 yếu ớt. Dưới khả năng mới của Chân Tâm lại còn bị hắn đánh lén nên rất nhanh hồn về thiên giới. Toàn thân tên xấu số này bị mấy điểm đen li ti như hạt cát, hàng ngàn hàng triệu điểm bám đầy lên người. Chỉ vài giây, cơ thể máu thịt của hắn rã ra như nước rồi trong tích tắc bị mấy điểm đen hấp thụ. Thi cốt vô tồn.

Các điểm đen sau khi phân giải kẻ được triệu hồi liền nhanh chóng nhập vào đan điền của Chân Tâm, biến mất không còn giấu vết. Cảm giác ấm áp thư thích từ bụng tỏa ra khiến thằng nhóc rên rỉ thoải mái. Nội thị kiểm tra Linh Châu bên trong không gian Linh Tâm ở đan điền của mình thì thấy Linh Châu không có chút tiến triển nào. Xem ra hấp thụ mấy tên thể tu này không có tác dụng gì lắm thì phải.

Chân Tâm lắc đầu, chuyện này để sau tìm hiểu vậy. Sau đó hắn liên tục triệu hồi thêm hai kẻ xấu số linh tu khác để đánh lén và hấp thụ máu thịt và năng lượng linh lực của chúng. Mỗi tên phí mất mấy tiếng để chuyển hóa trong đan điền rồi nhập năng lượng thuần mới vào Linh Châu. Cảm nhận rõ ràng năng lượng của bản thân hắn tăng lên cả chất lẫn lượng, Chân Tâm vười vui không ngậm được mồm.

Có Hỗn Nguyên Hấp Sinh Đại Pháp và Sổ Khống hỗ trợ tu luyện như thế này. Món Hạt Châu Tụ Linh mà sư phụ Sư Duyên của hắn tặng cho không cần thiết nữa nên thằng nhóc Chân Tâm cũng vứt cho Hoa Nhi sử dụng. Cử chỉ này về sau mém chút nữa khiến hắn chết chắc khi làm nhiễu việc cứu mạng hắn của Sư Duyên.

Tuy rằng Sổ Khống có thể triệu hồi cưỡng chế với các sinh vật ở khắp nơi trong vũ trụ và mỗi cá thể được triệu hồi có một thời gian ngắn ở lại trái đất. Khi các sinh vật này chết hoặc bị tống trở về thế giới cũ thì “slot” sẽ được hồi lại. Mỗi lượt có hai slot với thực lực hiện tại của Chân Tâm. Nhưng mà giữa các lượt cũng có thời gian làm nguội nhất định. Hiện tại mỗi tuần hắn mới thi pháp triệu hồi được một lượt.

Đến nay hắn đã hấp thu hơn ba tên linh tu đến từ thế giới khác. Linh tu đã nhảy lên cấp 6. Cứ với đà này, không bao lâu Chân Tâm sẽ có thể đuổi kịp Nhiễm Nam mà thôi. Thậm chí vượt lên hắn, cho tên mập hít khói. Còn hơn thế nữa. Sổ Khống gần đây có dấu hiệu rất kỳ lạ. Thi thoảng có luồng sóng năng lượng khó hiểu từ bên trong truyền ra. Sử dụng càng nhiều, luồng sóng này cành mạnh lên. Năng lượng của nó có chút giống với lực lượng linh hồn. Chân Tâm không hiểu ra sao nhưng có lẽ không lâu nữa bảo bối này sẽ có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Không biết sẽ mang cho hắn đại hỉ gì đây.

“Hừm, muốn tìm được Ni xem ra mình phải tìm thêm giúp đỡ mới được. Không biết ở Tây Ninh này có bao nhiêu thế lực xã hội đen nhỉ?” Chân Tâm trầm ngâm suy nghĩ. Không lâu sau hắn đã tìm đến tàn dư của Tổ Chức Sát Thủ Bàn Tay Đen. Từ từ thâu tóm bọn này thành lập lại một Bàn Tay Đen khác còn mạnh mẽ hơn tiền thân gấp vô số lần.

---[3]---

Nhiễm Nam bàn bạc lại với cả nhóm rồi quyết định. Huỳnh Ni, Meow Meow, Nhã Hân hay Tiểu Ly về sau khi ra ngoài điều phải có vệ sĩ cải trang đi theo bảo vệ phòng trường hợp bất trắc. Huỳnh Ni cũng bỏ học đại học, cô để cho robot giả dạng đi học thay mình.

Đối nội xong xuôi. Tên mập bắt đầu công cuộc trả thù của mình. Liên lạc với đại tá Khá để hỏi về việc tình báo cụ thể của hai thế lực kẻ thù nhưng không được như ý. Ông nói với hắn, muốn nhờ Ngũ Đại Quốc Vệ điều tra tình báo chi tiết phải có điều kiện. Nhiễm Nam muốn sử dụng quyền lợi này phải đạt được cấp thành viên ít nhất cấp C và phải trả bằng điểm cống hiến cho Ngũ Đại Quốc Vệ.

Điểm này thu thập được thông qua việc làm các nhiệm vụ mà tổ chức đưa ra hoặc có cống hiến đặc biệt nào đó. Tình báo càng cao cấp, càng khó đạt thì phí trả càng cao và yêu cầu cấp thành viên càng cao. Cỡ như điều tra chi tiết về Hội chủ của Đông Nam Hội chẳng hạn, tình báo này yêu cầu Nhiễm Nam phải là thành viên cấp A mới được.

Mà nó cũng không có sẵn mà phải đợi tổ chức tìm hiểu rồi mới trả lời sau. Vì vậy trước mắt Nhiễm Nam dự định tìm hiểu xem mấy cái nhiệm vụ mà Ngũ Đại Quốc Vệ đăng tải trong trang mạng nội bộ. Cấp bậc hắn hiện tại còn thấp, chỉ có thể tiếp xúc với mấy cái nhiệm vụ đơn giản mà thôi.

Ánh mắt Nhiễm Nam mơ hồ bật lên đoạn phim hắn và Hồng Nhan mây mưa trong môi trường không trọng lực ngoài trái đất lúc trước. Bàn tay nắm chặt.

“Hồng Nhan, em yên tâm, anh sẽ giết sạch bọn chúng từ tên nhỏ nhất tới tên trùm sau cùng. Anh hứa với mẹ con em”

“Được rồi. Chọn hết vậy” Nhiễm Nam thì thầm, tắt đoạn phim 18+ đi, hắn bấm xác nhận nhận tất cả các nhiệm vụ dành cho cấp D, cấp thành viên hiện tại của mình.

“Nhiệm vụ, ta đến đây...” Nhiễm Nam hét lớn, tinh thần phấn chấn, chuẩn bị lên đường thực hiện nhiệm vụ linh động đầu tiên của tổ chức. Ngũ Đại Quốc Vệ chia nhiệm vụ làm hai loại. Loại bắt buộc là thành viên nào cũng phải tham gia mỗi tháng, tùy khả năng của thành viên đó mà giao. Nhiệm vụ linh động thì treo trên bảng nhiệm vụ cho các thành viên tùy ý lựa chọn thực hiện. Cử động nhận hết một loạt nhiệm vụ của hắn ngay lập tức khiến Hắc Vệ chú ý. Bà ta nghiền ngẫm cười. Tên nhóc này có vẻ thú vị đây.

---[4]---

“Phản đối, lão già mau kể tiếp chuyện đám cưới của Tiến Sĩ Nhiễm Nam với Huỳnh Ni đi, cuối cùng thì ngài ấy có thịt được cô ấy không, ông mà kể linh tinh nữa tôi thọc tiết ông à” Một thanh niên choai choai la hét. Tuy hắn cũng mặc đồ bó nhưng mà tóc tai lại nhuộm thành bảy sắc cầu vồng.

“!!!” Lão giả kể chuyện trừng mắt lên. Cả quán rượu mọi người có cảm giác như một luồng khí lạnh quét qua thân thể. Ai nấy rùng mình một cái. Những người nhìn về phía lão giả bất giác cảm thấy lão như một cái lỗ đen lạnh lẽo hút hết sinh khí xung quanh vậy, uy áp bỗng lan tràn khiến cả bọn nổi da gà.

“Hừ, người trẻ tuổi, manh chiếu mới a, thấy chiếu cũ ta có vẻ già yếu quá phải không?”

Tên vừa to mồm vừa rồi co đầu rụt cổ lại, sợ sệt nói “Xin… xin lỗi, lão tiên sinh kể tiếp đi ạ...”

“Hừ, được rồi, các cậu đã muốn biết đêm động phòng hoa chúc của Huỳnh Ni với Nhiễm Nam thế nào thì ta sẽ kể cho các cậu biết. Ta rất ghét đoạn câu chuyện này nhưng mà các ngươi tò mò như vậy ta cũng kể cho các ngươi thỏa mãn tò mò. Hừ… Mau, khao ta loại rượu Bào mắt nhất ở đây cho ta thì sẽ được nghe tiếp...”

---[5]---

Nhiễm Nam và Huỳnh Ni trong phòng hoa chúc đêm tân hôn cùng ngồi bên nhau đếm tiền cưới. Trong đám cưới Hắc Vận cũng biến thành một chàng trai đẹp mã vô cùng tận, hắn cũng nhét vào thùng tiền một cái thiệp. Nhiễm Nam cầm trên tay tò mò không biết cái tên khốn kiếp này thì mừng cưới cái gì đây? Nhìn bề ngoài thì có vẻ bên trong không phải là tiền rồi.

“Hắc Vận là ai vậy anh” Huỳnh Ni tò mò hỏi. Dù rằng Nhiễm Nam đã giới thiệu tên này cho cả nhóm rồi nhưng chỉ gọi nó là con chó ngoài hành tinh mà thôi chứ không giới thiệu tên nên Huỳnh Ni không biết được.

“Là cái tên ngoài hành tinh ấy”

“Cái gì? Là nó hả?”

“Ừ, không biết hắn đi cái gì trong này nữa”

“Mở ra xem” Huỳnh Ni hối thúc.

“Uh” Nhiễm Nam gật đầu, xé thiệp ra. Bên trong là tấm hình một cô bé cực kỳ dễ thương. Mặc một bộ váy xinh xắn vô cùng.

“Oa, xinh gái quá. Đứa bé này là ai thế” Huỳnh Ni chụp lấy tấm hình, hai mắt tỏa sáng nhìn. Đứa bé trong hình tầm 15 đến 16 tuổi mà thôi. Nhìn rất ngây thơ và đáng yêu. Cô nhìn không chớp mắt nên không để ý thấy mặt Nhiễm Nam đã đen như cái đít nồi.

Tên Hắc Vận này muốn chết đây mà. Coi bộ hắn còn cay việc mình khống chế Hồn Ước với hắn đây mà. Dám gửi hình chụp bộ dáng “Ngọc Nga” lúc trước tham gia thi đi đám cưới hắn. Giằng mặt tên mập hắn hay gì? Mé.

“Kệ nó đi em, hi hi” Nhiễm Nam cười ái muội nhìn Huỳnh Ni. Nói đến cô lại đỏ mặt rụt cổ lại khiến tên này chịu không nổi. Hắn liền nhàu lên, vung tay hất thùng tiền xuống đất. Huỳnh Ni bị đè bên dưới. Nhiễm Nam nằm đè lên trên, hai tay chống giường. Mặt đối mặt nhau. Hai người giây lát im lặng cảm nhận nhịp tim lẫn nhau.

Váy trên người Huỳnh Ni bị hắn lột ra. “Khô mực” lẫn “bánh cake” cũng bị hắn nhẹ nhàng cởi khỏi người cô. Hôm nay cô cố ý không mặc Tuyệt Biến Tố Y mà chỉ mặc quần áo bình thường để giờ phút này hai người hưởng được thú vui cởi đồ của nhau. Thân hình gợi cảm đẹp không vết xước của tiên nữ Huỳnh Ni xuất hiện nơi chốn trần thế. Da dẻ sáng bóng như mộng như ảo khiến Nhiễm Nam hít một hơi khí lạnh.

“Ni… Anh yêu em” Nhiễm Nam dịu dàng nói.

“Em.. Cũng yêu anh” Ni chớp chớp đôi mắt to tròn của mình, ngại ngùng nhìn Nhiễm Nam. Đêm nay, cô sẽ chính thức là của hắn. Hai người sẽ mãi bên nhau.

Nhiễm Nam cởi quần áo trên người ra. Hai cơ thể hòa vào tự nhiên, ôm ấp lẫn nhau. Nâng đùi Ni lên, hai chân cô mở rộng.

Trụ cột của Nhiễm Nam liếm vào cánh bướm màu hồng tươi của Ni. Thịt chạm vào thịt, cô giật bắn một cái như có điện giật. Nhiễm Nam bắt đầu rướn người lên trước.

“Ưm uhmmm” Ni cảm thấy ngọt ngào mà kích thích, lẫn chút lo lắng mà mong đợi. Uốn éo mông và đùi. Cô nâng cao chân lên hơn nữa. Nhiễm Nam bắt đầu nhét tiểu đệ vào trong. Vật lạ nóng hổi chui vào kẽ hở nhỏ bé khít rịt khiến cả hai người sung sướng run hết cả người.

Đi vào trong cô bé 1 centimet. Tiểu đệ của Nhiễm Nam như nở to hơn nữa khiến hai mép môi đào bị đẩy rộng ra như cái kén bị xé toạc để nhộng hóa thành bướm. Nhiễm Nam vừa hồi hộp vừa chầm chậm nhét tiểu đệ vào sâu thêm chút nữa. Vẫn chưa thấy gì? Lần này lời nguyền tự dưng biến mất rồi sao?

Nhiễm Nam nhích tới, đầu rùa ở bên trong va chạm với một lớp màn quý giá như vàng của Huỳnh Ni. Cả hai nhìn vào ánh mắt lẫn nhau vừa hồi hộp vừa cảm thấy linh hồn như được nối lại với nhau. Nhiệt độ từ tiểu đệ truyền vào trong Ni, ẩm ướt ấm áp trong cô bao trọn áp chặt gậy như ý to tướng như ngựa của hắn. Vẫn chưa thấy lời nguyền hoạt động.

Huỳnh Ni hít sâu một hơi, en thẹn nhìn vào mắt Nhiễm Nam rồi gật đầu nhè nhẹ.

Nhiễm Nam hít sâu một hơi. Toàn thân đẩy tới, dùng tốc độ nhanh nhất đẩy tiểu đệ vào sâu tận cùng bên trong.

Kịch….

Huỳnh Ni nhắm mắt chờ đợi cú đâm mở đầu cho đêm tân hôn từ Nhiễm Nam. Môi cô hé ra rên rỉ khi cảm nhận thấy cơn đau nhè nhẹ từ hạ thân truyền tới. Ở bên trong cô, màn mỏng quý giá căng ra như muốn đứt khi Nhiễm Nam đẩy tới.

“Ahn… Ah...aa ???” Huỳnh Ni mở nhẹ mắt ra khó hiểu nhìn Nhiễm Nam. Bên trong cô vẫn căng thẳng nhưng sao Nhiễm Nam không đẩy tới nữa nhỉ? Hắn lúc này trơ ra đó như tượng, không chút nhúc nhích.

Nhiễm Nam hiện tại đang vô cùng hoảng sợ, nỗi sợ hãi cực độ trước nay chưa từng có. Cả người hắn cứng đơ ra, một luồng áp lực kỳ lạ từ đâu ép lên người hắn từ bốn phương tám hướng. Vận dụng toàn bộ mệnh lực trong người cũng không thể làm ra nổi một cử động nào. Mồ hôi hắn tuông như mưa nếu có thể tuôn ra được. Cả lỗ chân lông trên người cũng bị lực lượng vô hình ép chặt.

Linh hồn cũng định thân tại chổ, trừ suy nghĩ trong đầu ra, không làm cách nào thoát ly ra ngoài để nói chuyện Huỳnh Ni. Hắn có cảm giác như mình sắp chết tới nơi vậy.

“Khốn kiếp, đừng hòng ngăn cản ta với Huỳnh Ni kết hợp lẫn nhau. Xem đây” Trong lòng hắn hò hét.

Mô tả thì lâu nhưng thực tế chưa qua được một giây. Nhiễm Nam vận dụng Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2 gia tăng cường độ phản kháng. Áp lực kỳ lạ nhanh chóng bị đẩy lùi yếu bớt. Nhiễm Nam tiếp tục đẩy tiểu đệ đi vào sâu hơn.

“Ư… đau đau...” Huỳnh Ni rên rỉ tiếp tục.

Tách…

Nhiễm Nam dồn hết sức đẩy mạnh vào, phá tung màn nhỏ huyền diệu của người yêu.

Một phần tỷ giây sau, khi mà màn mỏng của thần nữ Huỳnh Ni căng đến mức cao nhất, chỉ thêm 1 phần tỷ tỷ tỷ milimet nữa thôi là sẽ rách và tiểu đệ không bị cản trở đi thẳng vào “tử cấm thành”. Nhiễm Nam trợn mắt lên. Da thịt, xương sọ, xương sườn, xương chi, lục phủ ngũ tạng, thậm chí cả trái tim, Mệnh Tâm, Mệnh Cầu, Hồn Tâm, Linh Hồn của hắn với tốc độ không ai kịp phản ứng bỗng nổ nát ra như bong bóng xà phòng. Từng tế bào một tan biến như tro bụi. Một màn máu đỏ bung ra rồi rất nhanh biến mất.

Trong ánh mắt kinh hãi của Ni. Nhiễm Nam bỗng chốc biến thành tro bụi không một tiếng động. Chỉ còn lại một mảnh xương sọ và ít thịt nội tạng cùng Mệnh Châu ảm đạm đang bám vào Sổ Ước lơ lửng trước mặt cô, lập lòe phát sáng do năng lượng sáng đỏ pha trắng từ Sổ Ước duy trì. Phía bên dưới từ trong cô bé của Ni bay ra một viên trứng và một con tinh trùng nhỏ xíu chỉ có nhìn kính hiển vi mới thấy rõ được năng lượng của Sổ Ước kéo ra.

Bao Tay Trữ Vật và thần khí không phải chủ thể bị công kích nên vẫn nguyên vẹn rơi lịch bịch xuống giường. Luồng năng lượng cực kỳ tinh chuẩn, theo một cái suy nghĩ liền chỉ tấn công vào máu thịt của sinh vật đối tượng bị công kích mà ở đây là Nhiễm Nam. Thế là bi kịch xảy ra vô thanh vô tức trước mặt Ni.

Không khí khủng bố quỷ dị lan tràn khiến Huỳnh Ni sợ tới mức mém ngất. Trơ mắt nhìn Nhiễm Nam biến mất mà tuyệt vọng không biết làm sao. Lệ châu bất giác tuôn xối xả, miệng cô lắp bắp.

“Hu hu hu… Nam… Lời nguyền… Lời nguyền...”

Tại một không gian không biết mà trắng xóa nào đó. Dù rằng nhìn đến đâu cũng chỉ thấy toàn màu trắng nhưng nó không phải là ánh sáng cho nên nếu cách quá xa không gian này, không ai có thể nhìn thấy được nơi đây. Không gian này cực kỳ khổng lồ, không hành tinh nào, không hệ mặt trời nào, không thiên hà nào, không nhóm thiên hà nào hay quần thể tập họp nhiều nhóm thiên hà nào có thể to hơn nó.

Giữa không gian bao la đó, một sinh vật khổng lồ to lớn choáng gần một phần năm diện tích đang lẳng lặng trôi nổi ở trung tâm. Hình dáng nó giống như một con nòng nọc màu trắng vậy. Ở đỉnh đầu nòng nọc có ba đường kẻ ngang nhìn như hai con mắt nhắm nghiền và cái miệng vậy.

Bên cạnh nó, “zoom” lại cận cảnh gấp không biết bao nhiêu tỷ lần có thể thấy được một linh hồn giống hệt hình dạng loài người đang ngủ say bên cạnh. Bất ngờ khuôn mặt của linh hồn này lại giống hệt Huỳnh Ni như hai giọt nước. Hai thực thể kỳ lạ một sinh vật khổng lồ và một linh hồn con người cứ vậy trôi nổi ở không gian lạ lẫm này.

Ngay khi Nhiễm Nam đẩy tiểu đệ vào trong người Ni, mi mắt của linh hồn dạng con nòng nọc khổng lồ giật giật hai cái. Cảm nhận thấy quyết tâm của Nhiễm Nam. Từ người nó một tia năng lượng vô hình nhỏ bé bắn ra xuyên không gian với tốc độ nhanh hơn cả ánh sáng vô số lần đáp hạ lên người cu cậu. Áp lực nghẹt thở cảnh cáo khiến hắn phải trơ ra như gỗ.

Châu chấu đá xe, Nhiễm Nam liều mạng phản kháng rồi đẩy mạnh tiểu đệ vào để lấy cái ngàn vàng của người yêu. Con nòng nọc tựa như muốn thức tỉnh dậy. Dưới cảm giác giận dữ yếu ớt của nó. Nhiễm Nam cách xa không biết bao nhiêu thiên hà, bao nhiêu thế giới liền hóa thành tro bụi, nổ nát thành bụi máu trong nháy mắt. Huỳnh Ni cuối cùng vẫn bảo toàn toàn thân. Vách tường phòng gần đó cũng bỗng bị nổ ra một lỗ hổng xuyên từ trong ra ngoài.

Sổ Ước tự động hộ chủ, tiêu hao hơn một nửa năng lượng của chính nó mới giữ lại được cho tên mập này vài gram thịt, một con tinh trùng và một mảnh xương sọ mà thôi.

Linh hồn tàn tạ Nhiễm Nam chỉ còn nhỏ như một con kiến nằm gục ở trong không gian Hồn Tâm nát bấy. Phần còn lại này của Hồn Tâm chính là mảnh sọ nho nhỏ đang bay lơ lửng được Sổ Ước hút lại bám lên bìa sách.

Đau… đau vô cùng đau. Cái cảm giác dù cả cơ thể đã nát thành cám mà cơn đau vẫn như có thật truyền thông qua dây thần kinh ảo truyền về linh hồn khiến Nhiễm Nam chịu không nổi, thế nhưng Sổ Ước lại truyền lực lượng không cho hắn ngất đi. Có thể nghĩ cơn đau hắn phải chịu lúc này lớn đến cỡ nào. Linh hồn há to mồm ra không phát ra được tiếng. Quằn quại gào thét trong im lặng. Tột cùng đau đớn chỉ đến thế mà thôi.

“???” Trong không gian trắng xóa vắng lặng vang lên tiếng nói nghi hoặc yếu ớt “Hình như có kẻ muốn phá vỡ sự toàn vẹn của cô ta thì phải?”

Con nòng nọc khổng lồ hai mắt vẫn nhắm, miệng như nói mớ, phát ra âm thanh kỳ lạ. Sau thời gian dài dằng dặc ngủ say trị thương, Nòng nọc khổng lồ cuối cùng bị quấy rầy khiến nó gần như tỉnh dậy. Từ giấc ngủ sâu trở về giấc ngủ nông. Muốn thức tỉnh dậy sau ngần ấy năm.

Con nòng nọc linh hồn khổng lồ lần nữa phân ra một tia lực lượng cực nhỏ, xuyên không đánh đến Nhiễm Nam. Trước đó có Sổ Ước hao tổn vô cùng tận năng lượng để cứu hắn một mạng. Đến cả cơ thể cũng không còn. Lần này nếu chịu thêm một đòn nữa. Nhiễm Nam vô pháp tồn tại tiếp được trong trời đất này.

Một ý nghĩ người thường là nhanh cỡ nào?

Một ý nghĩ của thiên tài toán học tính toán phép tính là nhanh cỡ nào?

Một ý nghĩ của thiên tài tu luyện linh hồn là nhanh cỡ nào?

Một ý nghĩ của con nòng nọc khổng lồ vô song này là nhanh cỡ nào?

Tốc độ của tia năng lượng do nó ra tay còn nhanh gấp mấy lần như thế. Khoảng cách giữa hai bên có thể xem như xa vô tận nhưng với tốc độ này thì chỉ không đến một phần vài tỷ giây đã đánh đến. Tích tắc sau, năng lượng bùng nổ cực mạnh, một tia nho nhỏ cũng đủ hủy diệt cả hệ mặt trời. Thế nhưng nó lại toàn bộ gom lại chỉ tác động lên mỗi miếng thịt và mảnh sọ còn lại duy nhất của Nhiễm Nam.

Huỳnh Ni vẫn chưa hiểu ra chuyện gì thì bỗng nhiên Sổ Ước lẫn những gì còn lại trước mắt cô biến mất như chưa bao giờ tồn tại. Trong căn phòng hoa chúc của cô. Chú rể vì chơi liều mà bị trừng phạt biến mất khỏi thế gian này chỉ để lại cô dâu bơ vơ lạnh lẽo, không mảnh vải ngơ ngác trên giường hồng.

Ngoài kia trăng treo cao, sao lấp lánh, mây nhè nhẹ bay. Mặc cho có chuyện động trời gì xảy ra, dòng đời vẫn cứ trôi...

“Không… Nhiễm Nam” Tiếng hét thê lương vang vọng cả thiên địa kéo dài như mãi mãi. Huỳnh Ni nhào tới chộp vào không trung trống rỗng mà không biết làm gì hơn, cứ lặp đi lặp lại như vậy mãi...

--- Lời Tác Giả ---

Hết chương. He he he. =]]

Phù đã xong nửa đầu quyển 2. Tác off một tuần để nghĩ xem nên viết thế nào cho nửa sau quyển 2 để phù hợp. Nhân tiện cũng viết ngoại truyện số 4 luôn, mời các đh đón xem

Quyển 1: Khởi Đầu.

Quyển 2: Quách Gia, Biển Lớn.

Quyển 3: Trái Đất Tân Kỳ.

Sổ ước Chương 1xx: 10508vinguoiyeu.