" Ta chỉ là người qua đường không đáng để được xem trọng , Cửu gia chỉ cần biết ta với ngươi không giống nhau là được ." Nếu đã dự định làm Cửu gia mất hết mặt mũi , Trương Sở Lăng cũng không chút khách khí nói .



Khuôn mặt hừng hục của Cửu gia giống như úp vào cái mông lạnh ngắt vậy , sắc mặt nhất thời trở nên cực kỳ khó coi, hắn thầm hạ quyết tâm ngày hôm nay nhất định không cho Trương Sở Lăng vui vẻ mà rời khỏi chỗ này , "Vậy ngươi muốn chơi cái gì đây ?"



Trương Sở Lăng nhìn sắc mặt âm trầm của Cửu gia một chút , biết hắn việc chọc giận của bản thân đã thành công , trong lòng mừng thầm, đối phương càng lo lắng, bản thân càng có lợi . Nghe được câu hỏi của Cửu gia , hắn đột nhiên lại trở nên thẹn thùng , bối rồi sờ sờ cái gáy , "Chơi cái gì đơn giản nhất nhỉ , chơi cái gì không quá phức tạp ấy !"



Nghe được Trương Sở Lăng nói, tay của Lâm Tịnh không tự chủ được nắm chặt lấy tay của Trương Sở Lăng , lòng tin của nàng với Trương Sở Lăng cũng dao động , Trương Sở Lăng thành thật như vậy thì làm sao có thể đánh bạc được , càng buồn cười chính là, bản thân vừa rồi lại có một loại tin tưởng không hiểu được đối với hắn , cũng không biết là cái loại tin tưởng này ở đâu mà ra nữa . Lúc này, Lâm Tịnh đã thành công khi ám chỉ của nàng giúp cho tâm lý của Trương Sở Lăng tỉnh táo trở lại , trên mặt của nàng lần thứ hai lại hiện lên sự lo lắng cùng sợ hãi , chỉ là lúc này tên đã lên dây không bắn không được, nàng cũng không mở miệng ngăn cản nữa .



Mắt thấy được phản ứng của hai người Trương Sở Lăng cùng Lâm Tịnh , nụ cười trên mặt Cửu gia ngày càng xáng lạn .




"Vậy chơi đổ xúc xắc đi , chúng ta đổ lớn nhỏ ?" Cửu gia hỏi.



Trương Sở Lăng nghe được đối phương muốn đổ xúc xắc , trong lòng hắn liền cười thành tiếng , nói đến năng lực phán đoán âm thanh , có ai lợi hại hơn so với mình đây ? Cái gọi là nghe xúc xắc chính là dùng lỗ tai để nhận biết điểm của xúc xắc, xúc xắc luôn luôn có sáu mặt theo thứ tự phân biệt là một hai ba bốn năm sáu , trong lúc đổ xúc xắc do những mặt này có diện tích tiếp xúc khác nhau , do đó âm thanh sinh ra khi ma sát cũng khác nhau , lúc mặt cuối cùng tiếp xúc với mặt bàn , căn cứ vào âm thanh dao động của nó trong không khí , mà đoán được điểm ở mặt tiếo xúc với mặt bàn từ đó suy la được điểm của mặt đối diện của nó . Thanh âm này rất trầm . Người bình thừong khó có thể mà phân biệt được sự khác nhau của các thanh âm này , chính là đối với Trương Sở Lăng mà nói. Loại này chênh lệch này lại thực sự phân biệt rất dễ dàng .



"Nếu Cửu gia thích đổ xúc xắc, ta sẽ bồi Cửu gia chơi đùa một chút là được , chỉ là ngươi phải nói rõ qui tắc của trò chơi , miễn cho ta không hiểu mà tạo thành hiểu lầm ." Tuy rằng trong lòng vui vẻ, nhưng trên mặt Trương Sở Lăng lại không có bất cứ biểu hiện gì , hắn thỉnh giáo với bộ dạng non nớt cực kỳ thành khẩn .



"Như vậy được rồi. Chúng ta cùng đổ xúc xắc, tính tổng điểm của 3 hạt xúc xắc. Thế nào?" Thấy phản ứng của Trương Sở Lăng , trong lòng Cửu gia vui vẻ như hoa , thân thủ của ta lợi hại như thế nào , sẽ cho ngươi vinh dự được quan sát .



Sau khi Cửu gia nói xong câu đó Trương Sở Lăng liền gật đầu , kêu phục vụ mạng khí cụ đến .



"Ngươi muốn ta cầm cái hay ngươi cầm cái ?" Cửu gia mỉm cười nhìn Trương Sở Lăng l. Khách khí mà hỏi thăm.



Trương Sở Lăng thầm mắng một câu âm hiểm, cũng không có hỏi bản thân mình có muốn kiểm tra khí cụ hay không mà đã bắt đầu đỗ xúc xắc rồi , khi dễ mình là gà con không hiểu những qui định này sao . Trong lúc nhất thời Trương Sở Lăng không khỏi xem thường Cửu gia vài lần , ngay cả điểm ấy cũng muốn chơi đùa , chẳng lẽ là muốn thua đến nỗi không dậy nổi sao?



"Chậm đã, chúng ta còn chưa có xem khí cụ , làm sao biết ngươi có gian lận hay không ?" Trương Sở Lăng đang chuẩn bị gật đầu để đối phương cầm cái trước , Lâm Tịnh vẫn trầm mặc ngồi cạnh hắn nãy giờ chọt liên tiếng .



Câu nói của Lâm Tịnh làm Cửu gia sửng sốt , hắn thầm mắng Lâm Tịnh nhiều chuyện , xấu hổ cười cười , "Ngươi xem ta đãng trí quá , người già nên trí nhớ không được tốt ngay cả những qui định như vậy cũng quên ." Nói xong câu đó, Cửu gia đem khí cụ đưa cho Trương Sở Lăng , hắn cũng không cho rằng Trương Sở Lăng cùng Lâm Tịnh có thể nhìn ra được điểm gi .



Trương Sở Lăng ha ha cười, tiếp nhận khí cụ của Cửu gia đưa qua , đưa cho Lâm Tịnh ở bên cạnh , để nàng kiểm tra hộ . Hành động của Trương Sở Lăng khiến cho Lâm Tịnh nhất thời lúng túng , nàng ghé sát vào tai Trương Sở Lăng , dùng thanh âm tương đối nhỏ nói , "Ta cũng không hiểu, ngươi hãy lam bộ dạng chăm chú một chút đi a , phải giả vờ cho giống như thật nói không chừng có thể hù doạ được đối phương a ."



Đáng lẽ bởi vì bị Lâm Tịnh bóc trần một trò nhỏ nhưu vậy khiến cho hắn xấ hổ nhưng lúc này thấy hai ngươi Trương Sở Lăng cùng Lâm Tịnh ghe đầu vào nhau thì thầm gì đó , tâm tình của hắn lập tức trở nên hào hứng hơn, hắn thấy rõ ràng động tác giả bộ của Trương Sở Lăng cùng với sự lúng túng của Lâm Tịnh .



Khi nghe được thanh âm nhỏ nhẹ của Lâm Tịnh , Trương Sở Lăng thiếu chút nữa cười thành tiếng, đồng thời trong lòng âm thầm bội phục Lâm Tịnh nhanh trí , tâm tình đối với nàng lúc này cũng có chút vui vẻ .



Vì để Lâm Tịnh an tâm, Trương Sở Lăng tiếp nhận khí cụ của Lâm Tịnh đưa đến , rồi nghiêm túc kiểm tra .




Kỳ thực với Trương Sở Lăng mà nói thì việc kiểm tra khí cụ là không cần thiết , chỉ cần để Cửu gia thua đậm hai lần , hắn là có thể tìm được một nguyên nhân để rời đi , do đó hắn mới không vạch trần tiểu thủ đoạn kia của Cửu gia . Nếu hiện tại khí cụ đã tới tay mình rồi , bản thân nếu như không kiểm tra một cách nghiêm túc thì sẽ có lỗi với một phen khổ tâm của Lâm Tịnh , nghĩ tới đây, Trương Sở Lăng tự nhiên sẽ không khách khí.



Cao thủ đổ xúc xắc kiểm tra khí cụ bằng cách phân tích trọng lượng cùng đọ nảy lên của các mặt xúc xắc , căn cứ vào đó để phán đoán được âm thanh phát ra của các mặt xúc xắc , cuối cùng là khả năng phân biệt xúc xắc này rốt cuộc có mặt gì , từ đó đoán được điểm của xúc xắc .



Xúc xắc này có gian lận hay không , để sau hãy nói , hắn trả lại xúc xắc cho Cửu gia .



"Ngươi xác nhận các mặt của xúc xắc không có bất cứ vấn đề gì chứ , bây giờ chúng ta nói về vấn đề đặc cược đi , không biết ngươi muốn đặt bao nhiêu đây ?" Cửu gia thấy Trương Sở Lăng chỉ là tùy tiện quan sát khí cụ một chút , càng khẳng định hắn chỉ là một thái điểu ( ý nói là còn gà đó mà ) , không khỏi cười gian hỏi.



"Tiền đặt cược? Cửu gia, con người của ta tương đối nghèo, dường như không có cái gì đáng để đánh cược a , ngươi xem ta lấy cái gì để đặt cược đây ?" Trương Sở Lăng hỏi rất thông minh , bởi vì ngay từ đầu hắn đã nhìn thấu ý đồ của Cửu gia đối với hắn , nếu không tuyệt đối sẽ không lừa hắn cùng đánh bạc .



Câu trả lời của Trương Sở Lăng nằm trong dự liệu của Cửu gia , hắn đầu tiên là làm bộ trầm ngâm một hồi, sau đó mới lên tiếng, "Vấn đề này có điểm khó a, ngươi không có tiền cược , việc đánh bạc của chúng ta sẽ rất khó tiến hành a ." Cửu gia vừa nói chuyện vừa quan sát sắc mặt của Trương Sở Lăng , khi thấy vẻ mặt của Trương Sở Lăng vui vẻ giống như là được giải thoát , mới tiếp tục nói, "Bất quá , thấy ngươi muốn đánh bạc như thế , chúng ta có thể cho ngươi mượn trước một trăm vạn để đánh , được không ?"



"Một trăm vạn ?" Trương Sở Lăng trầm ngâm một chút, "Chính là nếu ta thua hết , ta nói trước là ta không có tiền trả đâu a ." Trương Sở Lăng nói .



"Thua cũng không cần ngươi trả , ngươi chỉ cần giúp ta giải quyết một chuyện là được ." Cửu gia rộng lượng nói .



Một trăm vạn giúp một chuyện , lão đầu này thật đúng là không tiếc tiền bạc , hắn rốt cuộc có vấn đề gì khó khăn cầnmình phải xuất thủ đây , Trương Sở Lăng trong lòng nghi hoặc không ngớt.



Cửu gia căn bản là không lo lắng Trương Sở Lăng không đáp ứng, bởi vì hắn vẫn còn nắm lá bài tẩy là phụ thân của Lâm Tịnh , sự quan tâm của Trương Sở Lăng đối với Lâm Tịnh Cửu gia đã sớm nhìn ra , mà Cửu gia càng nhìn trúng thân thủ của Trương Sở Lăng .



Khi Lâm Tịnh nghe thấy tận một trăm vạn , trái tim kích động không ngừng đập nhanh hơn , tiền lương một tháng của nàng chỉ có hơn hai vạn , không ăn không uống tích cóp từng chút một cũng phải hơn 5 năm mới trả có được số tiền này , hơn nữa chi tiêu ở Hồng Kông lại cao nhưu vậy , phụ thân lại mỗi ngày đánh bài uống rượu , trong nhà căn bản là không có dư dả gì , do đó khi nghe được ba chữ một trăm vạn , nàng đã nghĩ tới việc mình mang trên người cái phiếu nợ một trăm vạn rồi .



Lúc này Lâm cũng không dám lên tiếng , mà là khẩn trương nhìn Trương Sở Lăng, lúc này Trương Sở Lăng ở trong mắt nàng càng trở nên thần bí hơn , hoàn toàn khác hẳn với tiểu tuần cảnh vô năng mà mình quen biết ở cục cảnh sát kia




Giống như trải qua một phen đấu tranh tâm lý , Trương Sở Lăng do dự rất lâu mới gật đầu, đáp ứng yêu cầu của Cửu gia .



Thấy Trương Sở Lăng ngay cả việc mình sẽ yêu cầu hắn làm chuyện gì cũng không có hỏi qua , trong lòng càng khẳng định Trương Sở Lăng là đồng đạo , một người bình thường làm sao có thể không hiếu kỳ với vấn đề này đây ?



Cửu gia sảng khoái mang một trăm vạn tiền mặt giao cho Trương Sở Lăng , đồng thời để Trương Sở Lăng ký vào một tờ giấy mượn tiền , Trương Sở Lăng nhìn lướt thoả tuận về lãi tức , không chút nhíu mày liền ký tên , khiến cho Lâm Tịnh gấp gáp tới độ muốn bóp chết hắn .



Thấy Trương Sở Lăng đã ký vào giấy mượn tiền , Cửu gia cười đến híp cả mắt lại .



"Ngươi xem như vậy được chưa , chúng ta đổ hai ván , mỗi một ván đặt năm mươi vạn , cho đến khi tiền của người thua sạch thì thôi , chúng ta sẽ không đổ nữa ."Cửu gia cười tủm tỉm xin ý kiến .



"Cửu gia nói những lời này không phải là đang muốn rủa ta đó chứ ? Nếu như ta không thua , ta là không phải phải tiếp tục đổ sao ?" Trông thấy bộ dạng mười phần chắc thắng của Cửu gia , Trương Sở Lăng mỉm cười hỏi.



Bộ dạng tươi cười của Cửu gia chọt cứng đờ , hắn lúc này mới ý thức được bản thân quá vênh váo đắc ý , vội vã nói , "Ân, nếu như ngươi thắng , tự nhiên có thể tiếp tục đổ , còn không ngươi cũng có thể đổi tiền , chúng ta trước hết bắt đầu đi, ngươi muốn ta làm cái hay ngươi làm cái ?"



Trương Sở Lăng nhìn thấy sắc mặt khó sử cùng sự tức giận trong mắt hắn , không khỏi nhéo nhéo cánh tay nhỏ bé trắng mịn của Lâm Tịnh , cùng nàng nhìn nhau cười, đồng thời miệng lên tiếng , "Ta cho tới bây giờ chưa có chơi đổ xúc xắc, do đó Cửu gia là cái đi , ta đặt cược là được rồi , nếu ta đoán đúng điểm của xúc xắc thì ta thắng , nếu không thì ta thua, ngươi thấy thế nào ?"



Nghe được Trương Sở Lăng đột nhiên thay đổi quy tắc trò chơi , Cửu gia đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo trên mặt của hắn liền hiện lên sự xem thường , nếu để cho Trương Sở Lăng đổ xúc xắc, hắn có thể không đoán được hoàn toàn các mặt của xúc xắc , chính là hiện tại bản thân chỉ là cầm cái mà không đoán , vậy không có nghĩa là bản thân không thể thua sao , toàn bộ Thời Gian Vui Vẻ người nào cũng biết mình có tài đổ xúc xắc xuất thần nhập hoá , ai có thể so sánh được ?



Nghĩ tới đây, Cửu gia nhìn về phía Trương Sở Lăng cùng Lâm Tịnh với ánh mắt tràn ngập sự thương hại .