“Cô Lan Thanh, chúng tôi có trách nhiệm đưa cô đi.” Nghe vậy, Lan Thanh sửng sốt tự hỏi mình có nghe nhầm không.

“Đang nói cái gì vậy? Đưa tôi đi?”

“Vâng, xã trưởng có lệnh yêu cầu chúng tôi đưa cô đi an toàn. Không có sai sót gì, xin hãy đi theo chúng tôi.” Vài võ sĩ nhìn Nagakuma quỳ xuống, họ biết chính xác mệnh lệnh này có nghĩa là gì.

“Tôi không nghe nhầm đúng không?

Đưa tôi đi?” Lan Thanh vẻ mặt tràn đầy không tin.

“Cô Lan Thanh, xin hãy rời đi với chúng tôi, không cần phải nói thêm gì nữa.”

Vài võ sĩ gật đầu. Nói xong, bọn họ mở cửa đứng sang một bên kêu Lan Thanh đi ra. Lan Thanh vẫn còn do dự, không biết những người này là đang nói đùa hay là muốn công kích mình, nhưng không cần tìm lý do nhàm chán như vậy. Cô bước ra khỏi phòng, một vài võ sĩ đi theo sau cô, nhìn thấy vẻ mặt của bọn họ có chút đề phòng, lại càng sợ hãi.

Bọn họ không biết người phụ nữ này có quan hệ gì với Giang Ninh, nhưng người phụ nữ mà Giang Ninh nhắc tới nhất định không phải người thường. Lan Thanh hoài nghi mà đi thẳng ra khỏi nhà tù đen, không ai dám ngăn cản một chút nào.

Cho đến khi cô bước ra khỏi hội quá, Lan Thanh cảm thấy nó giống như một giấc mơ. Những gì người đàn ông kia nói hóa ra là sự thật. Những người từ hội Yamaguchi đã để cô ấy ra ngoài.

“Chúng ta đi đâu bây giờ?” Cô nhìn người võ sĩ hỏi.

“Đông Đô.” Như lời người bảo vệ, anh ta yêu cầu người bạn đồng hành canh gác cẩn thận xung quanh, không dám sơ suất. Khi Lan Thanh lên xe, vài võ sĩ lập tức đóng cửa xe sau đó cẩn thận quan sát xung quanh để đảm bảo rằng sẽ không xảy ra tai nạn. Đây là nhiệm vụ của họ. Lan Thanh càng thêm bối rối, không biết chuyện gì xảy ra những người ở hội Yamaguchi đổi ý, muốn để cô ấy rời đi. Cô ấy biết răng nhất định có liên hệ với Giang Ninh.

Từ này nhóm lên chính trên app truyện hola nhé cả nhà! Mong cả nhà tải app đọc khích lệ nhóm nhé! Chiếc xe khởi động đi về hướng Đông Đô. Không xa phía sau, một chiếc xe nhỏ màu đen chậm rãi xuất phát rồi lập tức theo sau.

“Tên này thật là xảo quyệt. Còn muốn đưa Lan Thanh đi đâu?”

Cát Mễ nhìn chằm chằm vào chiếc xe phía trước: “Anh Hùng Điền, đó là người phụ nữ vừa rồi. Tôi nói thật, có một bản thiết kế nắm tay trên người phụ nữ đói”

“Chỉ cần bắt được cô ta là có thể đổ lấy được Cực Đạo quyền phổi” Nói xong, trong mắt Hùng Điền hiện lên một tia sáng! Anh ta không quan tâm Lan Thanh là ai hay cô ấy có danh tính gì, anh ta chỉ quan tâm xem mình có lấy được Cực Đạo quyền phổ hay không.

Chỉ cần Lan Thanh có quyển Cực Đạo quyền phổ trên người, vậy thì anh ta sẽ làm được! Bắt được Lan Thanh cũng không quan trọng, giết cô ta cũng không quan trọng, chỉ cần có thể đạt được mục đích.

“Hừm, cho dù cô ấy có đi đâu, cuối cùng cũng sẽ rơi vào tay tôi!” Hùng Điền nhìn chăm chằm chiếc xe phía trước, hung dữ nói.

Ánh mắt anh lạnh lùng: “Đi!” Chiếc xe ngay lập tức tăng tốc, bám theo xe phía trước, giữ một khoảng cách nhất định. Nếu họ tìm thấy cơ hội thích hợp, họ sẽ làm được. Lan Thanh không biết phía sau có người theo dõi mình, trong lòng đang suy nghĩ chuyện gì xảy ra, Giang Ninh là ai mới có thể làm được bước này. Từ xa, Cát Mễ và xe của họ theo sau, giữ một khoảng cách.

“Các võ sĩ ở xe phía trước rất cảnh giác, xung quanh còn có người của bọn họ đang bí mật bảo vệ, không có cơ hội tốt liền xuất hiệ.” Cát Mễ nghiến răng nguyền rủa.

Đây là địa bàn của hiệp hội Yamaguchi, họ không dám làm điều đó một cách công khai. Một khi đã làm thì nhất định phải thành công, nhất định phải rời khỏi Đông Đô trong thời gian ngắn nhất có thể, nếu không cả đời sẽ khó rời đi.