Tác giả: Tô Nhàn Nịnh

Edit by Freya

Tình hình này làm Tiền tổng sửng sốt.

Tìm ông ta?

Nhưng ông ta còn chưa báo án!

“Tìm tôi? Nhưng tôi còn chưa liên hệ với mấy người.” Tiền tổng nhịn không được nói.

Nghe lời này, điều tra viên cười khẽ, “Chuyện của con trai ngài, đã làm lớn như vậy rồi. Phải bao lâu nữa ngài mới liên hệ với chúng tôi?”

“Chờ đã, lời này có ý gì??”

Tiền tổng bỗng nhiên cảm thấy không thích hợp.

Mà mẹ Tần cũng nhíu mày, theo bản năng nhìn về phía Bùi Doãn Ca, thấy bộ dạng nghiền ngẫm xem náo nhiệt của cô.

“Tiền tiên sinh, ngài còn nhớ chuyện năm ngoái của con trai ngài, ở trong sở còn lập án?”

Điều tra viên đáy mắt lộ ra trào phúng, “Lần đó không tìm được chứng cứ. Nhưng lần này, video con trai ngài bạo lực học đường đã lan truyền trên diễn đàn rồi. Tổng cộng 65 cái video, con trai ngài ngày thường ở trường học, cũng không làm được chuyện gì tốt.”


“Sao có thể!?”

Sắc mặt Tiền tổng trắng bệch, cả người cứng đờ!

“Đều lên Hot search rồi, trên đường ngài có thể tự mình xem?”

Điều tra viên nhìn đồng hồ, “Ngài là người giám hộ, bây giờ đi theo chúng tôi để phối hợp điều tra.”

Nói đến chuyện này, cũng rất kỳ quái.

Cái hot search kia trực tiếp leo lên đứng đầu. Sau đó bọn họ muốn hạ xuống, miễn cho quần chúng trở nên gay gắt, nhưng tất cả đều giống như bị BUG, không thể động vào.

Đến cả diễn đàn trường học, sau khi liên hệ với quản lý, cũng không thể gỡ xuống.

Chuyện này chắc là do Tiền Chấn Nghiệp chọc vào người không nên chọc.

Đá vào tấm sắt rồi.

Những video bị lộ ra ngoài, chỉ có người bị hại là bị mosaic, Tiền Thành Tuấn lại vô cùng rõ ràng, khiến người ta muốn phủ nhận cũng rất khó.

*Mosaic: còn đươc gọi là ghép mảnh hoặc khảm, làm mờ


“Đồng chí, chuyện này có phải có hiểu lầm gì không? Chuyện năm ngoái của con trai tôi, đã kết án rồi!”

Điều tra viên cười nhạo, đáy mắt một mảnh lạnh lẽo, “Kết án? Đến bây giờ đứa trẻ đó vẫn đang nằm bệnh viện, ngài đền chút tiền, là có thể đổi lại cả đời của nó??”

Nghe thấy lời này, đầu óc Tiền tổng quay cuồng, ánh mắt vừa lúc nhìn đến Bùi Doãn Ca.

Mắt ông ta trừng đến đỏ đậm, hung tợn nói, “Là cô làm! Đúng không!?”

“Ông đang nói bậy cái gì?”

Tần Lãng lạnh mặt, che ở trước người Bùi Doãn Ca.

“Đồng chí cảnh sát, là cô ta! Tuyệt đối là cô ta hại con tôi, cô ta hôm nay làm con tôi phải vào bệnh viện, muốn bắt thì bắt cô ta đi!”

Tiền tổng chỉ có đúng một đứa con trai, coi như bảo bối. Sao có thể để con trai ngồi tù.

Mà điều tra viên nhìn Bùi Doãn Ca, cũng nhịn không được nhíu mày.


Tiền Chấn Nghiệp điên rồi?

Một học sinh cấp ba có bản lĩnh lớn như thế, trực tiếp hack toàn mạng?

“Bạn học, là em khiến cho Tiền Thành Tuấn phải vào viện?”

Điều tra viên chọn cái còn có khả năng xảy ra để hỏi.

“Đúng vậy.”

Bùi Doãn Ca vân đạm phong khinh, môi đỏ khẽ câu.

Vết thương của Tiền Thành Tuấn không quan trọng, cùng lắm là bồi thường chút tiền.

Nhưng mà.

Lúc mọi người ở đây còn chưa hoàn hồn, ở cửa lại đột nhiên vang lên giọng nói.

“Bạn học Bùi là vì em, cho nên mới đánh người!”

Đầu ngón tay Bùi Doãn Ca khẽ nhúc nhích, đôi mắt phong tình nhìn về phía Sở Tri Hành, khuôn mặt đỏ bừng vì chạy.

“Cậu nhóc, cháu biết mình đang nói chuyện vớ vẩn gì không?”

Tiền tổng sắc mặt tối sầm.

Sở Tri Hành cắn chặt răng, trực tiếp cởϊ áσ sơ mi đồng phục trước mặt bọn họ.
Lọt vào trong tầm mắt, trên làn da trắng nõn của nam sinh, có một số vết thương xanh tím đáng sợ.

“Em không nói dối.”

Sở Tri Hành vẻ mặt kiên trì, nắm tay nắm chặt đến phát run.

Một màn này, làm sắc mặt mẹ Tần thay đổi, nhịn không được nhìn về phía Bùi Doãn Ca.