Chương 4668

Nếu tên võ giả trẻ tuổi kia là một “hạt giống tốt” trong tông môn, thì quả thật sẽ được tông môn cực kỳ coi trọng.

Việc này, anh cũng không xa lạ.

Giống như lúc trước khi ở thị trấn Biển Đông, Hoàng Phủ Đao Hàn và Hướng Hạo Nam, còn có Chương Võ Trạch, bọn họ đều là những đệ tử ưu tú nhất trong tông môn.

Tài nguyên võ thuật có được và mức độ coi trọng thì khác xa so với các học trò bình thường khác.

“Ý của anh, chuyện này nếu rơi vào tai phía tông môn của anh ta, thì bọn họ sẽ toàn lực đối phó với tôi ư?”

Cao Phong gật đầu, sau đó nhìn Lê Hạo và hỏi.

“Đúng! Bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh.”

“Tôi biết thực lực của anh không tồi, nhưng anh không thể tưởng tượng được nước trong vòng tròn võ giả sâu đến cỡ nào đâu.”

“Huống chi, cho dù anh có mạnh đến cỡ nào cũng không thể một mình đấu với cả một tông môn được.”

Vẻ mặt Lê Hạo nghiêm túc, hết sức khuyên nhủ Cao Phong.

Cao Phong khẽ gật đầu, trầm ngâm vài giây.

Anh đang tự hỏi, liệu những võ giả mạnh mẽ này liệu có thể chịu đựng được sức nổ của RPG hay không.

“Chuyện này, chỉ cần anh không nói ra ngoài thì võ giả trong vòng tròn sẽ không biết được đâu.”

Cao Phong thu lại tâm tư, nhìn Lê Hạo và nói.

“Đâu thể!”

“Trong cái ngục giam tử hình này, đâu chỉ có mình tôi?”

“Anh không biết, còn có rất nhiều….Tóm lại không phải chỉ có mình tôi.”

Lê Hạo khẽ lắc đầu, có chút bất đắc dĩ.

“Ý anh là, còn có một tổ chức tới đây?”

Cao Phong khẽ cười, không nói gì.

Lê Hạo cũng không lên tiếng, hiện tại anh ta không còn tâm tư để nói giỡn nữa.”

“Vậy anh đưa tất cả bọn họ đến đây, chỉ mặt cho tôi xem.”

“Rồi tôi sẽ giết hết tất cả bọn họ, chuyện này sẽ không bị bại lộ nữa.”

Những lời Cao Phong nói, Lê Hạo cũng chỉ biết lắc đầu.

“Võ giả trong vòng tròn lớn như vậy, có bao nhiêu tông môn đưa người đến đây, tôi cũng không rõ.”

“Cho nên, chuyện này không có khả năng thực hiện được.”

Lê Hạo bất lực lắc đầu. Kỳ thực dù có biết, anh ta cũng không thể để cho Cao Phong giết chết hết những người này được.”

“Anh không biết, vậy quản ngục trưởng James có biết không?”

“Tôi nghĩ, anh ta chắc chắn sẽ biết.”

Cao Phong hơi suy tư, sau đó nhìn về phía Lê Hạo.

Lê Hạo ngập ngừng một lúc, rồi gật đầu nói: “Chuyện này, chắc hẳn anh ta sẽ biết.”

Cao Phong nghe thấy vậy, trong lòng lại bùng lên nhiều ý tưởng.

Có lẽ, anh có thể lợi dụng chuyện này để thay đổi kế hoạch của mình khiến cho nó hoàn thiện một chút.

“Tại sao các người bị đưa đến nơi này?”

Cao Phong nhìn thẳng vào Lê Hạo, trực tiếp hỏi mấu chốt của vấn đề.

“Xem như là đi rèn luyện kinh nghiệm đi.”

Lê Hạo lại ngập ngừng, sau đó ngẩng đầu lên trả lời.

“Kinh nghiệm?”

Cao Phong khẽ nhíu mày.

“Anh Phong, đừng lo lắng chuyện này. Chuyện của võ giả trong vòng tròn rất nhiều, tôi có nói anh cũng không hiểu.”

“Dù sao anh chỉ cần nhớ kĩ, nếu có thể rời khỏi nơi này, thì phải mau chóng rời đi càng sớm càng tốt.”

“Sau khi rời khỏi nơi này, phải về ngay nơi anh đang ở. Rồi từ nay về sau… Không bao giờ trở lại Tây Vực nữa.”

“Bằng không, một trăm phần trăm anh sẽ chết.”