Chương 4643

Võ giả thanh niên hừ lạnh một tiếng, trên mặt tràn đầy cười lạnh.

“Cho dù mày tới khu Đông thì có thể làm gì?”

“Tao cũng không tin, mày chỉ là một người, còn có thể lật đổ hai ngàn người chúng tao.”

Thanh niên cười lạnh một tiếng, trong nháy mắt những phạm nhân ở khu Đông cũng phản ứng lại.

Phải, phải!

Cao Phong cho dù rất mạnh mẽ thì có thể làm gì?

Anh hiện tại chỉ có một mình, thêm Long Tuấn Hạo thì cũng chỉ có hai người.

Chỉ là hai người, còn có thể ở khu Đông lật ra sóng to gió lớn gì?

“Người Việt Nam chúng ta, có một cách nói, gọi là tiên lễ hậu binh.”

“Nếu mày không chịu tỉnh ngộ…”

Cao Phong còn chưa nói hết, nhưng biểu đạt ý tứ đã không cần nói cũng biết.

“Còn đứng khoe khoang ở đây?”

“Mày dám một mình tiến vào, chúng tao dám để cho mày vĩnh viễn không ra được.”

“Ha ha ha, tao cười chết mất, còn con mẹ nó trước lễ hậu binh, mày binh một cái thử xem.”

“Mày cho rằng khu Đông này là chợ rau, ai nghĩ tới là có thể tới?”

Các tù nhân ở khu Đông, một lần nữa cười ha ha.

Bọn họ không biết Cao Phong tiến vào khu Đông như thế nào, nhưng nhiều lắm cũng chỉ có mình anh.

Những người khác muốn vào, đó là giấc mơ của người si nói mộng.

“Vậy tôi, cho binh cho các người xem một chút.”

Cao Phong chậm rãi mở miệng, sau đó vỗ vỗ bàn tay.

“Ha ha ha! Vẫn còn chém gió ở đây, đây là khu Đông!”

“Mày nghĩ đây là xe buýt, đưa tiền là được?”

“Đến đây, mày binh một cái cho chúng tao xem!”

“Tao sẽ…”

Mọi người ở khu Đông cười ha ha, tràn đầy khinh thường nghị luận.

Nhưng mà còn chưa nói xong, âm thanh của bọn họ liền đột nhiên dừng lại.

Bởi vì họ nhìn thấy, bên ngoài của khu Đông này, bắt đầu tràn vào một nhóm người khác.

Hàng chục người, hàng trăm người, cho đến khi hàng ngàn người.

Khu Đông thoạt nhìn vốn còn rất trống trải, lúc này đột nhiên vọt vào hai ngàn người, thoạt nhìn rất chật chội.

Tất cả mọi người ở khu Đông đều ngậm miệng lại, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin được.

Bọn họ thật sự đến đây?

“Làm sao điều này có thể? Người ở khu Nam sao có thể tiến vào khu Đông chúng ta? ”

“Không, điều này tuyệt đối không có khả năng!”

Tù nhân ở khu Đông căn bản không tin vào cảnh tượng trước mắt này.

Thế nhưng, lại không thể không tin.

Mặc kệ bọn họ có tin hay không, lúc này hơn hai ngàn người ở khu Nam đều xuất hiện ở khu Đông.

“Ầm ầm!”

Khi tù nhân ở khu Nam tiến vào, tất cả mọi người ở khu Đông theo bản năng đều lui về phía sau hai bước, rút lui về trong phòng giam.

Mà võ giả trẻ tuổi lại trợn to hai mắt, vẻ mặt khiếp sợ.

“Tất cả an hem khu Nam nghe đây.”

“Hôm nay, đập vỡ cửa khu Đông, đánh người ở khu Đông, đập tan can đảm của chúng!”

Cao Phong ra lệnh một tiếng, hơn hai ngàn người ở khu Nam, đồng loạt phát ra tiếng hò hét ầm ĩ.

Mà lần này, người của khu Đông đều uể oải.

Bọn họ thật sự bị tình huống trước mắt làm cho mơ hồ.

“Đánh cho ta!”

Long Tuấn Hạo rống to một tiếng, lúc này muốn xông lên.

Phía sau hơn hai ngàn người, ai nấy đều lắc đầu xoa tay, mỗi người xách ghế trong tay lên.

“Đập!”