Edit by AShu ^_^.

________________

Ở trong Tử Thần Điện không phân biệt được ngày đêm, Tô Đường cũng không biết bị lăn lộn bao lâu, chỉ cảm thấy hiện tại toàn thân đều đau, nơi nào cũng đau, đặc biệt là dạ dày, nàng cảm thấy chính mình muốn đói ngất đi rồi.

Sau đó, nàng liền thật sự ngất đi rồi.

Nàng ngất vừa khéo Moka còn chưa tìm ma thú theo lời Ma Vương đâu, người liền ngã trên mặt đất không nhúc nhích.

Tử Thần vẻ mặt tối tăm đi đến bên người nàng, nhấc chân liền đạp nàng, hắn đá cũng không dùng sức, nhưng hắn rốt cuộc là Tử Thần, một cái đá này của hắn nếu đối phương đang giả bộ hôn mê, chắc chắn sẽ tỉnh lại. Nhưng mà, cái nữ nhân xấu xí kia không những không có nửa điểm động tĩnh, ngược lại an tĩnh mà giống như đã chết vậy.

Moka thấy sắc mặt đại nhân không tốt, lập tức tiến lên kiểm tra, sau đó nhíu mày nói: "Đại nhân, giống như bệnh trạng tối hôm qua." Hắn nói, đột nhiên lại nghĩ tới cái gì, ngẩng đầu nói: "Đại nhân, Persephone đại nhân tựa hồ cũng có bệnh trạng như vậy, đến giờ thì ngủ say, đến giờ thì tỉnh lại."


Hắn càng nói càng kinh hãi, ngay cả thanh âm đều yếu đi vài phần.

"Thỉnh đại nhân trừng phạt."

Tử Thần lúc trước có nói, Sophia chỉ là tế phẩm, tùy thời tùy chỗ đều có thể làm thịt tế phẩm, nhưng Persephone thì khác, nàng tuy rằng là một con mèo, hơn nữa nhìn như một con mèo đen bình thường, nhưng chỉ cần Tử Thần đại nhân thích, địa vị kia của nàng ở toàn bộ Minh giới, liền chỉ đứng sau Tử Thần đại nhân.

Cho nên, lấy tế phẩm Sophia này đánh đồng với nàng, đó là vũ nhục nàng.

Tô Đường may là hôn mê, nếu là tỉnh lại, tâm thái khẳng định muốn nổ mạnh.

Bất quá nàng hiện tại tâm tình cũng thực không xong, nàng mới từ trong cơ thể tiểu hắc miêu thức tỉnh, cả người còn có chút hoảng hốt, chỉ miễn cưỡng từ ánh mắt nhỏ xíu nhìn xung quanh, sau đó liền thấy Tử Thần mặt âm trầm đang đạp chính mình.


Tô Đường hít thở không thông, một cái đá kia của hắn, nàng là một nhân loại bình thường có thể thừa nhận sao?

Cmn, tính gϊếŧ nàng sao!

"Miêu ô!"

Tô Đường thực đau lòng thân thể Sophia, đừng có bị đá trúng xương cốt gì đó, kết quả mới vừa quằn quại, liền thiếu chút nữa từ trong túi Tử Thần rớt ra.

Nàng sợ tới mức lông đen đều xù lên, nguyên tưởng rằng sẽ tiếp xúc thân mật với mặt đất, cũng may nửa đường được người tiếp được.

Tử Thần rất không cao hứng, lần thứ hai, nữ nhân xấu xí đáng chết kia, rốt cuộc điểm nào hấp dẫn nàng? Hoặc là nói, rốt cuộc điểm nào hấp dẫn tất cả hung thú ở Minh giới của hắn.

"Trên người nàng ta còn có chút việc không điều tra rõ, ta tạm thời sẽ không động nàng ta. Bất quá......" Hắn rũ mắt, rõ ràng khi ôm nàng thật cẩn thận, nhưng thanh âm lại lạnh băng khiến người cảm thấy lạnh lẽo, "Persephone, ngươi nếu tới gần nàng ta, ta hiện tại liền lấy mạng nàng ta."


Tử Thần tuy rằng đặt tên cho nàng, nhưng lại ít khi gọi tên nàng, đại bộ phận đều là gọi đồ vật ngu ngốc hay đồ ngốc. Như vậy cả tên lẫn họ, thông thường mà hắn nói là thể hiện hắn đang tức giận.

Tô Đường cũng rất tức giận a, nhưng vì mạng nhỏ, một chút tức giận cũng chỉ có thể chịu đựng, thậm chí vì lấy lòng hắn, nàng còn không thể không vươn đầu lưỡi nhỏ phấn nộn, như lấy lòng mà liếm liếm tay hắn.

"Miêu ô."

Nàng ngọt ngào kêu một tiếng, Tử Thần cư nhiên câu môi cười.

Hắn vốn là lớn lên tuấn mỹ, mà một nụ cười này, đem hơi thở âm lãnh trên người đều xua tan không ít.

"Như vậy mới ngoan." Liên tiếp bị làm cho tức giận, Tử Thần gần đây cũng là một chút liền xù lông, nhưng kỳ dị, vật nhỏ này chỉ cần hơi chút nằm yên lộ ra bụng nhỏ, hoặc là liếm liếm hắn, hắn liền sẽ cảm thấy mỹ mãn, tính tình gì đó cũng coi như không có.
Từ trước cũng không phải không phỉ nhổ chính mình, hắn đường đường là Tử Thần, liền dễ bị nịnh như vậy sao?

Nhưng sau khi nghĩ lại, con nhỏ mà chính mình dưỡng, đương nhiên là sủng sủng chứ.

Tiểu hắc miêu vừa tỉnh, toàn bộ lực chú ý của Tử Thần đều chuyển qua người nàng, "Đồ vật ngu ngốc, ngươi còn có hai ngày, không đúng, nói đúng ra là còn có một ngày nửa thọ mệnh. Hiện tại suy xét rõ ràng chưa? Rốt cuộc bắt ai làm chất dinh dưỡng cho ngươi?"

Tô Đường vừa tỉnh tới liền gặp phải lựa chọn đáng sợ như thế, toàn bộ mèo đều không tốt.

Liền không thể để nàng an an tĩnh tĩnh mà đi tìm chết sao?

Tô Đường lần đầu tiên bắt đầu muốn tự bóc áo choàng, xuyên qua nhiều thế giới như vậy nàng đúc kết được, loại đồ vật áo choàng này, che là che không được, đến cuối cùng vẫn là muốn rớt. Nếu có chút giá trị lợi dụng, hoặc là có thể kiếm chút nước mắt còn chưa tính, nhưng hôm nay trước mắt là sống chết, mệnh cũng chưa, áo choàng che tốt như vậy thì có ích lợi gì a?!
"Miêu ô!"

Truyện được edit bởi AShu089/ Đọc truyện trên truyenwk.com AShu089 và wordpress: https://nhameo089.wordpress.com/ để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦

Cho nên ngươi mau nhìn xem, nhưng đừng đem thân thể Sophia của ta đá hỏng rồi, nàng về sau vẫn có thể dùng!

Tử Thần mới vừa giương lên nụ cười nháy mắt biến mất, "Được, Moka, đem nàng ném cho hung thú đi, tùy tiện con nào cũng đều được."

Nữ nhân xấu xí này có lẽ hiểu một ít ngự thú thuật, bất quá hiện tại bộ dáng hôn mê bất tỉnh, hắn cũng không tin, những con hung thú đó còn nguyện ý nghe nàng.

Moka tốc độ rất nhanh, đem người nhặt lên rồi ném tới trước mặt Chó Ba Đầu Địa Ngục.

Sau đó, vả mặt tới phi thường cực nhanh. Chó Ba Đầu Địa Ngục chẳng những ' ôn nhu ' mà vươn đầu lưỡi liếm liếm nàng, cư nhiên còn mưu toan dùng thân thể cao lớn của chính mình sưởi ấm cho nàng.
Biểu tình của Tử Thần đều muốn nứt ra, chỉ có Tô Đường, cao hứng thiếu chút nữa muốn đi lên vỗ vỗ cái đầu to lớn của tụi nó.

Thật ngoan, uổng công ngày thường coi tụi nó là bạn tốt a.

Đương nhiên, nếu không duỗi đầu lưỡi nói, nàng sẽ càng cao hứng.

Bất quá Tô Đường vẫn là cao hứng quá sớm, nàng đã quên nơi này ngoại trừ Chó Ba Đầu Địa Ngục, nơi này còn có bảy tám con hung thú khác nhau, chúng nó tề tụ một đường, đặc biệt là sau khi nhìn thấy ánh mắt cao hứng của nàng, một đám tất cả đều vọt tới trước mặt Chó Ba Đầu Địa Ngục, bắt đầu cuộc chiến tranh đoạt.

Bạn tốt tựa hồ thật cao hứng với hành động của Chó Ba Đầu, chúng nó cũng không thể kém hơn Chó Ba Đầu, nếu bạn tốt thích thân thể này, chúng nó liền bảo hộ giùm nàng.

Một màn kỳ dị như thế, Tử Thần thấy cũng nhíu mày.
Chúng nó đây là...... Phát điên cái gì a?

Đúng vậy, ở trong mắt Tử Thần, đám hung thú này vừa mới còn ngoan ngoãn phục tùng với nhân loại kia, hiện tại liền biến thành tranh nhau cắn xé.

Sắc mặt của Tô Đường cũng không thể nào đẹp được, Chó Ba Đầu thì coi như thôi đi, những hung thú khác còn chạy tới xem náo nhiệt gì, đây là muốn đem nàng phanh thây sao?!

"Miêu!"

Kéo thân hình ốm yếu, Tô Đường vừa tức vừa bất đắc dĩ, đừng nhìn hung danh của các hung thú bên ngoài, nhưng chúng nó chính là một đám ngốc to con a.

Thân hình nho nhỏ, phát ra thanh âm mỏng manh, tất cả hung thú đều ngừng lại.

Chúng nó tuy rằng không rõ bạn tốt vì cái gì sẽ có hai cái thân thể, bất quá bạn tốt không cao hứng, vậy....thì thôi vậy.

Đúng vậy, thì thôi vậy.

Chúng nó đều ngoan ngoãn ngồi xổm phía sau Sophia, vừa ngoan ngoãn vừa nghe lời.
Tô Đường cảm thấy, cứ bị Tử Thần chơi đùa như vậy, không tới ba ngày, nàng khẳng định đi đời a. Nguyên bản nàng còn nghĩ lợi dụng tiểu hắc miêu, từ từ lộ cái thân phận Sophia này, nhưng ai biết Tử Thần không ấn lẽ thường ra bài. Lại nói tiếp, ngay từ đầu do dự không chịu tự bạo, là bởi vì năm đó vì mạng sống của tiểu hắc miêu, chính là làm rất nhiều chuyện không biết xấu hổ, hiện tại ngẫm lại, nàng cũng rất muốn che mặt.

Lịch sử đen tối kia, tuyệt đối là lịch sử đen tối!

Nhưng hôm nay...... Lịch sử đen tối thì lịch sử đen tối đi, có thể bảo trì được mạng sống là tốt rồi.

"Miêu ô."

Nàng tự sa ngã vươn móng vuốt nhỏ màu đen, chỉ chỉ chính mình, lại chỉ chỉ Sophia bị chơi hư trên mặt đất, sau đó lại duỗi ra móng vuốt, nhẹ nhàng viết xuống một chữ vào lòng bàn tay Tử Thần.
Lời tác giả: Cảm ơn sầu riêng vị bánh bao nhỏ tiểu khả ái đánh thưởng, ái ngươi nha

________________

( tấu chương xong )

Đã beta

Edit by AShu