Ngày đầu tiên khai giảng, học viên toàn học viện tập hợp ở sân thể dục, đơn giản là dạy bảo, cổ vũ học kỳ mới học tập cho tốt, nỗ lực tiến tới linh tinh.

Nam Cung Ly, Bách Lý Tô, Tiểu Huyền Ngọc ra hậu viện, vừa lúc nhìn thấy đám người bốn điện phong vân, so với nói là trùng hợp, Nam Cung Ly càng cảm thấy là bọn họ cố ý chờ ở đây.

“Nam Cung đồng học đã lâu không gặp!” Lam Hạo Vũ tùy tính náo nhiệt trước sau như một, nhìn thấy Nam Cung Ly, ánh mắt sáng ngời, hô.

“Có việc?” Nam Cung Ly nhướng mày, đi thẳng vào vấn đề, nàng nhưng không muốn theo chân bọn họ chơi đoán tâm tư.

Lại nói bình thường những người này cũng không quen thuộc với nàng, hiện tại cố tình chờ ở nơi này, quá quỷ dị.

“Như thế nào ngươi vẫn là thái độ này, trách không được ngay cả phế vật kia cũng không cần ngươi.

” Tư Đồ Khiếu cười lạnh, vẻ mặt âm dương quái khí, giọng điệu toàn là châm chọc.

Mỗi lần chỉ cần vừa nghe người nam nhân này mở miệng nàng đã muốn xù lông, nghe lời khinh bỉ trần trụi kia, chỉ cảm thấy trong lòng trầm xuống tích tụ một ngụm ác khí.

Hơ, đây là muốn đánh người sao?Mọi người vốn chờ Nam Cung Ly nhanh mồm dẻo miệng mà trào phúng trở về, kết quả lại thấy nữ nhân kia từng bước tới gần, đi đến chỗ Tư Đồ Khiếu.

Tiểu Huyền Ngọc ở một bên chớp chớp mắt, đầy mặt vẻ tò mò, không biết nhị tỷ nhà mình lại muốn làm gì, nhưng mà từ khí thế cả người nàng phát ra, giống như người nào đó muốn xui xẻo.

Không chiếm được trả lời, Tư Đồ Khiếu hơi hơi cảm thấy không thích ứng, lại thấy ánh mắt Nam Cung Ly nhìn thẳng hắn, đôi mắt thanh triệt có ý cười không biết tên, từng bước tới gần mình, theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt, tay đặt bên cạnh người nắm chặt thành quyền, lòng bàn tay mướt mồ hôi, khó được khẩn trương.

Gần, Tư Đồ Khiếu thậm chí có thể ngửi được dược hương nhàn nhạt bay ra từ trên người nàng, ở khi hai người cách nhau một nắm tay, Nam Cung Ly rốt cuộc ngừng lại.

“Thái Tử điện hạ năm lần bảy lượt quản việc tư của ta, cố ý khiến cho bổn tiểu thư chú ý, ta đoán, ngươi là luyến mộ bổn tiểu thư đi!” Môi đỏ tinh xảo no đủ hé mở, Nam Cung Ly nhìn người trước mắt, tà mị mà lại nghiền ngẫm nói.

Ngón tay ngọc lạnh lẽo nâng cằm của nam nhân, lòng bàn tay nhẹ nhàng hoạt động, ánh mắt nheo lại, lại khó nén ánh sao trong đó, khí thế cả người mở rộng ra, giọng điệu ngả ngớn nghiền ngẫm giống như đang trêu đùa một sủng vật không ngoan.


Tư Đồ Khiếu vốn còn đắm chìm ở thị giác đánh sâu vào trước mắt cùng với xúc cảm lạnh lẽo không thể tưởng tượng ở cằm kia, nghe được lời này, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại, tức giận đến nháy mắt mặt đỏ lên, lồng ngực mênh mông lửa giận.

“Đánh rắm, nữ nhân ngươi này, Tư Đồ Khiếu ta thích ai cũng sẽ không thích ngươi.

” Tư Đồ Khiếu rống to, giống như muốn vội vàng phản bác lời của Nam Cung Ly.

Ha, thích nàng, hắn tình nguyện đâm đầu chết, nữ nhân này, quả thực quá không biết xấu hổ.

Mấy người xem náo nhiệt chung quanh đã ở vào trạng thái hóa đá, lại một lần đổi mới nhận thức đối với Nam Cung Ly, loại lời nói luyến mộ gì đó này, há có thể thuận miệng nói bậy, huống hồ nàng còn là một nữ hài tử.

“À, như thế nào ta cảm thấy hiện tại ngươi càng như là tức muốn hộc máu?” Nam Cung Ly nhướng mày, không nhanh không chậm mà phản bác, ý cười trong mắt lại càng thêm lạnh băng, khoảnh khắc ngưng kết thành băng: “Đáng tiếc, loại ngựa giống giống ngươi này, cho dù là cho không, bổn tiểu thư cũng chướng mắt, bởi vì, quá ghê tởm!”Cúi người, cố ý nói từng chữ ở bên tai hắn, phun hô hấp ái muội, Tư Đồ Khiếu vốn còn có chút trầm mê lập tức như ngũ lôi oanh đỉnh, một tiếng sét đánh, thứ gì đó tan nát.

Phì……Bách Lý Tô ở một bên không chút khách khí mà cười ra tiếng, một bộ hồng bào, cười đến yêu nghiệt khuynh thành, vẻ mặt thiếu đánh.

“Tiện nhân, dám nhục nhã bổn Thái Tử như thế!” Tư Đồ Khiếu rống to, vung chưởng lập tức đánh tới trên mặt Nam Cung Ly.

Đáng giận, hắn lại có một ngày bị một nữ nhân hình dung là ngựa giống.

Nam Cung Ly duỗi tay ra, trực tiếp nắm cổ tay hắn, Tư Đồ Khiếu vốn cao lớn đĩnh bạt, thoạt nhìn rất có lực lượng lại bị khống chế tránh thoát không ra, lúc này Tư Đồ Khiếu nghiễm nhiên biến thành cừu con, ở trước mặt Nam Cung Ly không có một chút uy hiếp.

“Chỉ bằng chút lực lượng này của ngươi, rác rưởi!” Nam Cung Ly tiếp tục nhục nhã, ngẫm lại những gì thân thể này phải thừa nhận trước kia, nàng ước gì tất cả đều trả lại một lần ở trên người hắn, Thái Tử chó má gì, thật mẹ nó chọc người phiền.

Cảm nhận được lực đạo cổ tay truyền đến cùng với cả người bị cố định không thể nhúc nhích, Tư Đồ Khiếu tức giận đến mặt đều đen, trong lòng mãnh liệt không cam lòng, nữ nhân này, sớm muộn gì có một ngày hắn sẽ làm nàng bị chết minh bạch.

Đám người Lam Hạo Vũ ở một bên lại xem đến kinh hãi, Nam Cung Ly này, thế nhưng lại thăng cấp, Linh Giả cấp năm, loại tốc độ này, quá quỷ dị đi.

“Ngựa giống là ngựa gì?” Tiểu Huyền Ngọc ở một bên vẫn cân nhắc câu nói nhị tỷ nói kia, như thế nào hắn không nghe nói qua ngựa giống?“Phì, Ngọc Nhi chỉ cần nhớ kỹ là cầm thú loạn phát tình là được.


” Bách Lý Tô phì cười, ý vị thâm trường mà giải thích nói.

Mấy người Lam Hạo Vũ mặt đầy hắc tuyến, khóe miệng run rẩy không thôi, Bách Lý Tô này, cố ý dạy hư tiểu hài tử.

Mặt Tư Đồ Khiếu lại trầm xuống một cấp bậc, hàm răng cắn đến ‘ken két’ kêu vang, một thân lệ khí cuồng táo.

“Về sau tốt nhất đừng lắc lư ở trước mặt bổn tiểu thư!” Buông ra gông cùm xiềng xích trên cái tay kia của Tư Đồ Khiếu, ngược lại vỗ vỗ ở trên mặt hắn, ném xuống một câu cảnh cáo, xoay người, đi tới sân thể dục của học viện.

“Nam Cung tiểu thư quả nhiên thực khí phách!” Lam Hạo Vũ nhìn chằm chằm bóng dáng Nam Cung Ly hai mắt sáng lên, tỏa lửa nóng sùng bái, khí phách không kềm chế được như thế, quả thực chính là nữ chiến thần trong nữ nhân.

Đi vào sân thể dục học viện, không có bất ngờ gì xảy ra đã đứng đầy người, nhìn thây Nam Cung Ly đến, chúng học viên lớp 22 Linh Giả nhiệt tình mà tiếp đón, nhiệt tình đến làm mọi người ghé mắt.

“Thấy không, cho dù làm đạo sư, còn là đồ đệ trên danh nghĩa của Đan lão cũng vô dụng, còn không phải bị hưu bỏ.

”“Chậc chậc, nữ nhân này cũng thật đủ xui xẻo, đầu tiên là bị Thái Tử điện hạ từ hôn, hiện giờ lại bị tiểu vương gia hưu bỏ, xem ra kiếp này nàng chú định chỉ có thể là một quả phụ.

”“Lại không nhìn xem thực lực Đông Thịnh đế quốc người ta, bằng vào một cái Nam Cung phủ nho nhỏ của nàng, đấu như thế nào?”……Đám người xôn cao ồn ào, đầu tiên là nhỏ giọng mà nghị luận lên, sau đó âm thanh càng lúc càng lớn, đến cuối cùng hoàn toàn không bận tâm Nam Cung Ly, các loại châm chọc nhục nhã trước mặt nàng.

“Không muốn chết thì câm miệng cho ta!”“Nhìn xem các ngươi có khác gì phụ nhân đanh đá không, một đám khua môi múa mép.

”Chúng thiếu niên lớp 22 vô cùng bực bội, phiền nhất những kẻ bỏ đá xuống giếng này, Nam Cung bọn họ như thế nào chính bọn họ biết, còn cảm tình lúc trước của tiểu vương gia và Nam Cung, cũng không phải đám phàm phu tục tử bọn họ có thể hiểu được.

Còn dám xem thường Nam Cung, cũng không nhìn xem mình có mấy cân mấy lượng, cho dù là xách giày cho Nam Cung cũng không xứng.

Nghe những lời nhục nhã châm chọc đó, Nam Cung Ly ngược lại cười, giơ tay lên, mấy ngọn lửa bắn ra, đánh tới mấy người nháo đến hung nhất.


Mọi người kinh hãi, ngay sau đó vang lên tiếng thét chói tai thê thảm, một mùi gay mũi tràn ngập, chờ đến khi mọi người lấy lại tinh thần, lại thấy năm người vốn thét chói tai kia thống nhất hói đầu, chẳng những tóc bị đốt đến một sợi cũng không dư thừa, ngay cả y phục trên người cũng miễn cưỡng che khuất bộ vị quan trọng, cho dù đang là mùa hè, cũng vẫn cảm nhận được gió lạnh căm căm xâm nhập.

“Bổn tiểu thư không ngại các ngươi nghị luận, nhưng mà nhớ kỹ một chút, phải trả giá vì lời nói ra!” Nam Cung Ly nhẹ nhàng bỏ xuống một câu, nhếch môi, dương lên nụ cười thị huyết tàn khốc, hai mắt lạnh lẽo kia, làm thân thể mọi người giật mình một cái, giống như bị người dội xuống đầu một thùng nước đá, lạnh thấu tim.

Chúng học viên hít hà một hơi, giận mà không dám nói gì, sân thể dục ồn ào ầm ĩ lâm vào yên lặng quỷ dị, chỉ nghe được tiếng thở dốc và tim đập lẫn nhau.

Quá đáng sợ, mẹ nó Nam Cung Ly này, quá kiêu ngạo, ỷ vào có Đan lão chống lưng, đốt tóc, xiêm y học viên trước mặt mọi người, hành vi ác liệt bực này, bọn họ nhất định phải nói cho viện trưởng đại nhân, đúng, chờ viện trưởng đại nhân tới bọn họ sẽ không sợ.

Giống như biết suy nghĩ trong lòng bọn họ, đáy mắt Nam Cung Ly lóe lên tia sáng, phát ra một tiếng cười nhạo, tự động đứng ở trước nhất đội ngũ lớp 22 Linh Giả.

Trong lòng chúng học viên lớp 22 vô cùng sảng khoái, Nam Cung chính là đạo sư của bọn họ, bắt nạt nàng cũng chính là bắt nạt mọi người bọn họ, dám ở trước mặt nàng làm nàng khó chịu, nhưng còn không phải là không để mọi người lớp 22 ở trong mắt sao, vốn còn tức không thể át, chuẩn bị đánh lớn một trận, hiện tại sao, tự nhiên là trong lòng vô cùng sảng khoái.

Hừ, theo chân đấu với Nam Cung bọn họ, quá non chút.

Không bao lâu, viện trưởng đại nhân ở dưới chúng đạo sư vây quanh đi đến, hiện trường rốt cuộc xao động lên, không ít người tập thể thở dài nhẹ nhõm một hơi, có viện trưởng đại nhân chống lưng, mới không cần sợ Nam Cung Ly ỷ thế hiếp người kia.

“Viện trưởng đại nhân, ngài lại không tới, chúng ta đây đều phải bị Nam Cung Ly bắt nạt.

”“Cầu viện trưởng đại nhân đòi lại một cái công đạo cho chúng ta!”Năm người bị đốt tóc, y phục gấp không chờ nổi tiến lên, bi phẫn mà chỉ trích Nam Cung Ly.

“Đáng giận!” Nhiều người lớp 22 tức giận, ánh mắt hận không thể giết người, những người này, quá không biết xấu hổ, cũng không nhìn xem ai trêu chọc ai trước, còn có lá gan cáo trạng với viện trưởng, tốt, thực tốt, sẽ làm bọn họ biết hoa vì sao đỏ như vậy.

Có lẽ là điển lễ khai giảng còn chưa bắt đầu đã có người gây chuyện, cũng có lẽ là dáng vẻ năm người này quá thê thảm, tóm lại, viện trưởng đại nhân mặc một bộ y phục màu vàng, cao lớn thon dài, cả người lộ ra khí chất ưu nhã thành công nhíu mày, trong mắt hàm chứa không vui nhàn nhạt.

“Rốt cuộc sao lại thế này?” Ông đương nhiên không có khả năng tin tưởng chuyện chính là như vậy, tuy rằng tính tình nha đầu Nam Cung chẳng ra gì, thủ đoạn cũng tàn bạo chút, nhưng nàng tuyệt không phải người gây chuyện từ việc không đâu, nếu không ai chủ động trêu chọc, tuyệt không sẽ dễ dàng ra tay.

Tuy là hỏi mọi người dưới đài, ánh mắt lại là nhìn tới Nam Cung Ly, thực rõ ràng, viện trưởng đại nhân càng tin tưởng Nam Cung Ly hơn một ít.

“Miệng quá tiện!” Nam Cung Ly hừ lạnh, đơn giản mà phun ra hai chữ, lại nhiều cũng lười giải thích.

Khóe miệng viện trưởng đại nhân run rẩy, chúng đạo sư xấu hổ, thân là chúng thành viên lớp 22 Linh Giả cũng một đám trên trán trượt xuống một loạt hắc tuyến.


Nam Cung bọn họ quả nhiên cá tính!Cuồng bá như vậy, cho dù là ở trước mặt viện trưởng đại nhân cũng không thua khí thế, còn những kẻ khua môi múa mép đó, cáo trạng, hừ, Nam Cung bọn họ còn cần sợ sao?“Khụ khụ, họa là từ miệng mà ra, nếu các ngươi quản không được miệng mình, chuyện này, bổn viện trường cũng sẽ không quản.

” Viện trưởng đại nhân ho khan một tiếng, lại khôi phục mặt không biểu tình mà tuyên bố nói.

Một đám đạo sư phía sau dưới chân lảo đảo một cái, hoàn toàn không dự đoán được viện trưởng đại nhân thế nhưng sẽ trực tiếp mặc kệ việc này, những học viên cáo trạng cùng với toàn trường chờ xem náo nhiệt của Nam Cung Ly phía dưới đó tập thể há hốc mồm.

Trong lòng tập thể thở dài, viện trưởng đại nhân cũng thiên vị bất công đến quá rõ ràng đi.

Có những lời này của viện trưởng đại nhân, cho dù bọn họ có nhiều bất mãn hơn nữa cũng chỉ có thể nuốt vào bụng.

Sau đó viện trưởng đại nhân đơn giản nói vài câu, lại tuyên bố chuyện quyết đấu trong học kỳ này với tinh anh học viện Tây Minh, sau đó tuyên bố giải tán.

“Không tốt, có người té xỉu.

” Ngay ở khi viện trưởng đại nhân vừa mới tuyên bố giải tán, đám người vang lên một tiếng kinh hô, hiện trường rối loạn lên.

“Mau, kêu Y sư, hắn sắp thở không nổi.

” Một người khác quát, đám người vốn tản ra lại tò mò mà vây lên.

Mà người té xỉu kia đang ở bên cạnh lớp 22, cách Nam Cung Ly cũng không xa.

Vốn dĩ không chuẩn bị lo chuyện bao đồng, nhưng mà nghe từng tiếng hút không khí chung quanh, Nam Cung Ly vẫn là nhịn không được đi lên trước: “Tránh ra!”Âm thanh thanh lãnh mang theo áp bách có cảm giác làm lòng người run sợ, mọi người chắn ở trước mặt không hẹn mà cùng nhường ra một con đường.

“Hơ, nàng đây là muốn làm gì?” Thấy Nam Cung Ly ngồi xổm xuống ở trước mặt thiếu nữ ngã trên mặt đất, thiếu niên bên cạnh tò mò nói.

“Ai biết, dù sao cũng không phải là chữa bệnh.

” Một người khác hừ lạnh, đối với Nam Cung Ly có một bụng tức, nữ nhân này, mẹ nó làm người chán ghét, còn không phải là ỷ vào có Đan lão và viện trưởng đại nhân bảo vệ sao, thật đúng là coi mình là một nhân vật lớn.

.