CHƯƠNG 8: THẾ TỘC BẠCH GIA
Editor: Luna Huang
Diệu Nguyệt đại lục, tam quốc đỉnh vị, chia ra làm Trạch quốc, Thương quốc, Liệt quốc, trong đó Trạch quốc vi Diệu Nguyệt lão quốc, cho tới nay lực lượng lại yếu nhất, cho đến mười năm trước một hồi thất quốc chi chiến, Trạch quốc nhất cử diệt trừ ngoài Thương quốc cùng Liệt quốc ra còn lại tứ quốc chi hậu, chẳng những cùng thực lực cường đại mới xuất hiện Thương quốc cùng Liệt quốc ba phần thiên hạ, lực lượng càng nhảy đứng đầu tam quốc, kết thúc thất gia cắt cứ lịch sử thiên hạ của Diệu Nguyệt, mở ra cách cục tam quốc tranh phách Diệu Nguyệt.
Mà Trạch quốc mặc dù có thể có địa vị cùng lực lượng hôm nay, không chỉ có là bởi vì hùng tài đại lược của quý Hạ Hầu Nghĩa, càng là bởi vì đẫm máu của tam đại thế tộc tương trợ, tam đại thế tộc Trạch quốc, theo thứ tự là Bạch gia, Tiêu gia cùng với Mục gia, tam gia đều là Trạch quốc khai quốc, là võ chi lực lượng của Trạch quốc, càng là gân lực lượng của vương thất họ Hạ Hầu, theo Trạch quốc mà sinh, đời đời hộ vệ họ Hạ Hầu, bảo vệ Trạch quốc, cũng bởi vì như thế, địa vị của tam đại thế tộc ở Trạch quốc không ai bằng.
Mười năm trước đánh một trận, trong đó lấy lực lượng của Bạch gia dành cho Trạch quốc quá mức tốt, cũng chính bởi vì vậy, Bạch gia bị thương nặng nhất.

Thế đại Bạch gia vi tướng, cha Bạch Lưu Ly Bạch Trí không chỉ có năm mười lăm tuổi liền có thể đột phá nội lực tầng năm tập được thương pháp vô thượng, mười tám tuổi lên làm đại tướng quân Trạch quốc, hai mươi tuổi thú nữ trung hào kiệt An Nhiên công chúa Hạ Hầu Noãn vi thê, càng là huynh đệ kết nghĩa của đương kim thánh thượng Hạ Hầu Nghĩa, bởi vậy có thể thấy được địa vị của Bạch Trí thậm chí Bạch gia ở Trạch quốc, nhiên, Bạch Trí có thể trở thành là anh hùng nổi tiếng của Trạch quốc, không chỉ là bởi vì hắn mười năm trước vì vinh quang Trạch quốc chết trận sa trường lấy địa vị thiên hạ của Trạch quốc Thương quốc và Liệt quốc đánh Định quốc, càng là bởi vì hắn ba trăm năm trước lúc Diệu Nguyệt đại loạn, người thứ nhất đột phá nội lực tầng tám!
Ở trên mảnh đại lục này, lấy võ vi tôn, tất cả dùng võ lực nói, mà một người trước tập võ, trước hết đề thăng nội lực tự thân, nội lực là một võ công cơ bản nhất cũng là căn bản nhất của người tập võ, chỉ có đề thăng nội lực, mới có thể phát huy tất cả uy lực lớn nhất của tập chi võ, đề thăng của nội lực phân chín tầng, mỗi đột phá một tầng, vũ lực liền có thể đề thăng thật lớn, chỉ là, mọi người đều biết, đề thăng nội lực cũng không phải là chuyện dễ, ở Diêu Nguyệt, không biết bao nhiêu người trong một đời đều không thể đột phá nội lực tầng năm, có thể thấy được đề thăng nội lực khó khăn đến trình độ nào.
Nếu Bạch Trí không ở mười năm trước tử trận trong sau cùng Định quốc đánh một trận, hôm nay định nội lực đột phá tầng chín cao nhất, nếu hắn không chết, Hạ Hầu Noãn cũng sẽ không chết, nếu hắn không chết, năm ấy chín tuổi Bạch Lưu Ly liền không có ác mộng, Bạch gia cũng sẽ không suy sụp, tổ phụ kiện khang Bạch Việt lại không trong một đêm biến thành phong sương lão nhân thần chí không rõ, bởi vì trận chiến ấy, Bạch Việt mất đi không chỉ là nhi tử duy nhất hắn kiêu ngạo nhi tức của hắn. Còn có ba tôn tử của hắn! Ba đả kích nặng, để Bạch Việt ai cũng không nhớ rõ, duy chỉ có nhớ kỹ tôn nữ Bạch Lưu Ly duy nhất của hắn, có lẽ là hắn bị đả kích quá mức trầm trọng, hắn mới không thể tiếp thu sự thật Bạch gia đoạn hậu này, thế cho nên hắn vẫn đem Bạch Lưu Ly cho rằng nam nhi, cho rằng người nối nghiệp của Bạch gia.
Bạch gia địa vị tuy cao, nhưng cho tới nay nam đinh đều cực kỳ thưa thớt, thẳng đến Bạch Trí mới có đến ba nhi tử thật là tốt, vốn là một chuyện làm rạng rỡ tổ tông, ai biết sự tình cuối cùng lại như vậy, cũng bởi vậy, Bạch Việt đối bạch với đối bạch “Mạch máu” Duy nhất Bạch Lưu Ly cực kỳ thương yêu, mà Bạch Lưu Ly đối với hắn, cũng là dị thường hiếu kính.
Vì vậy, gia chủ vị Bạch gia, không hề nghi ngờ truyền đến trong tay Bạch Lưu Ly.

Bạch Việt, gia gia của Bạch Lưu Ly thế giới này, tính khí tánh khí nóng nảy lại độc đối với nàng sủng ái, nhưng rõ ràng nàng mới vừa tới thế giới này, vì sao trong lòng đã có tình cảm ấm áp cuồn cuộn không ngừng mà lưu tràn ra tới, toàn bộ là đến từ thương yêu cùng sủng ái của gia gia, đem từ thân nhân này giải thích đến vô cùng nhuần nhuyễn.
Nhưng, Bạch Lưu Ly của thế giới này thẳng đến sắp chết một khắc kia, nàng mới biết được, thiên hạ này, chân chính tốt với nàng chỉ có gia gia từ lâu thần chí không rõ của nàng, toàn thế giới cũng có thể có khả năng phản bội nàng, chỉ có gia gia không có khả năng, vì sao đến gia gia đều nhìn ra được Vũ Thế Nhiên đối với nàng cũng không phải là xuất phát từ chân tâm, nàng vẫn còn chặt chẽ tin tưởng hắn sẽ lấy nàng vi thê, nhất sinh nhất thế chỉ đợi một mình nàng? Có lẽ là nàng cho tới nay quá cô đơn, một chút xíu dỗ ngon dỗ ngọt cùng với ấm áp yêu thương liền để cho nàng bị lạc tâm, thậm chí ngay cả lời của gia gia cũng không tin, kết quả là, ngu xuẩn chỉ có một mình Bạch Lưu Ly nàng mà thôi.
Tâm có chút đau, ký ức thương tâm trong đầu gây nên.
Ký ức của thân tình, thực sự là ấm áp, đời trước, nàng từ nhỏ liền mất đi phụ mẫu, không biết thân tình là vật chi, vốn tưởng rằng luyện tâm lạnh nhạt, mỗi khi lại nhìn thấy người khác cả nhà hạnh phúc một màn thì tâm luôn luôn sẽ nổi lên rung động, đời này như vậy, để cho nàng có thân nhân, vô luận như thế nào nàng cũng sẽ bảo vệ tốt gia gia luôn sủng ái của Bạch Lưu Ly, bởi vì, nàng chính là Bạch Lưu Ly, Bạch Việt, là gia gia của nàng.
Thị nữ của Việt viên bị điều đi, nhắc lại hai tam đẳng nha hoàn đến hầu hạ, gia gia hôn mê bất tỉnh, trong phủ vội vàng chuẩn bị giả chủ mới thượng vị. . .

Nghe xong trần thuật của Sa Mộc, ánh mắt của Bạch Lưu Ly bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo tàn nhẫn, thực sự là tốt lắm, thật tốt!
Vì không cho người trong phủ phát hiện dị dạng, từ dược các đến Việt viên của Bạch Việt ở, Bạch Lưu Ly một đường đi qua nơi bí mật gần đó, Sa Mộc cẩn nghe căn dặn của Bạch Lưu Ly, một đường cũng đi đường nhỏ, tận lực tách ra thị nữ gia đinh trong phủ, không hề thuận tâm sự tình phát sinh, Sa Mộc liền muốn đến Việt viên thì, có một thị nữ dáng dấp tốt vô cùng từ phía trước ngăn trở đường của Sa Mộc, mà thị nữ này không phải ai khác, mà là thiếp thân thị nữ của Bạch Trân Châu Lan nhi.
Sa Mộc bị Lan nhi ngăn đến không có cách nào khác đi phía trước, cũng không dám cứ như vậy lướt qua bên người của Lan nhi thẳng đi phía trước, chỉ có thể dừng bước lại, cung kính nói: “Lan cô nương.”
Lan nhi là thị nữ thiếp thân của Bạch Trân Châu, hay bởi vì Bạch Lưu Ly luôn luôn thiếu quảm chuyện trong phủ mà là Bạch Trân Châu quản nhiều, vì vậy Lan nhi ở Bạch phủ liền được cho nhất đẳng nhất đại nha hoàn, thị nữ nhìn thấy nàng cũng nàng cũng cung cung kính kính xưng một tiếng “Lan cô nương”, Sa Mộc ở hậu viện nên biết được lợi hại của Lan nhi, đối với Lan nhi nghiễm nhiên như đối với một nửa chủ tử một dạng, cung kính vô cùng.
“Ba ——” Sa Mộc vừa dứt lời, một tiếng tát tai thanh thúy vang lên, mắt trái của Sa Mộc nhất thời hiện lên dấu bàn tay sưng đỏ, cái tát của Lan nhi giữa không trung, Sa Mộc nhất thời lúng ta lúng túng đến không phản ứng kịp, chỉ khiếp sợ lại có không biết làm sao nhìn Lan nhi trước mặt, phong đăng trong tay cũng suýt nữa bởi vì một cái tát bất thình lình mà rớt xuống đất.
Bởi vì Sa Mộc dừng lại, Bạch Lưu Ly trong chỗ tối liền cũng dừng bước, mắt lạnh nhìn một màn này trước Việt viên.

“Ngươi dám không ở Việt viên hảo hảo mà chiếu cố lão thái gia?” Lan nhi chỉ cao khí ngang trong giọng nói mang theo không tốt cùng bén nhọn, độ cung ở mặt mày cùng khóe miệng đều mang đắc ý tài trí hơn người.
Sa Mộc vội vàng cúi đầu nói, trên mặt đau rát cũng không dám giơ tay lên che.
Đôi mắt của Bạch Lưu Ly khẽ híp một cái, trong con ngươi có chán ghét chợt lóe lên, nhấc chân, chỗ tối không người chú ý đi ra, tiện thể cố ý làm ra động tĩnh.
Nàng còn từ không biết Bạch phủ còn hạ nhân đắc ý như vậy, thật là thú vị.
“Ai?” Lan nhi nghe tiếng quay đầu.