Chương 75:

Cô vừa mới tuyệt tình buông lời muốn ly hôn, bây giờ Hoàng Thúy Vân lại đưa cô đến trước mặt nhiều người như vậy để ép Nguyễn Hoàng Phúc thừa nhận thân phận của cô, anh nhất định sẽ cho rằng cô muốn nhân cơ hội công khai này để được phân nhiều tài sản hơn!

Ánh mắt Hoàng Thúy Vân đột nhiên nhìn sang Trần Linh Nhi còn đang ngẩn người bên cạnh: “Cô đây chắc là.. bạn gái của anh Nguyễn đây? Dáng dấp cũng chẳng ra sao nhỉ, thân hình không đẹp, khuôn mặt có nét chua ngoa, cay nghiệt, có xách dép cho Trần Hà Thu cũng không xứng, mắt nhìn của Tổng giám đốc Nguyễn làm sao vậy?”

Xung quanh lập tức có người phản ứng lại: “Hóa ra không phải là bạn gái, mà là con giáp thứ mười ba.”

Tất cả những người có mặt tại đây đều là nhân vật quan trọng, có địa vị, sau đó có mấy bà vợ giàu có như có chung một kẻ thù, nhìn Trần Linh Nhi với vẻ mặt khinh thường, dè bỉu: “Thời buổi bây giờ đúng là loại người nào cũng có thể làm con giáp thứ mười ba được, vừa nhìn đã biết là thứ rách nát, vậy mà cũng có người cần tới.”

Hoàng Thúy Vân tiếp tục làm tới; “Tổng giám đốc Nguyễn, anh nói gì đi?”

Nguyễn Hoàng Phúc không nói chuyện, ánh mắt lướt qua Hoàng Thúy Vân rồi tập trung vào người Trần Hà Thu.

Cô thật sự đã khác hoàn toàn với trước kia rồi, màu hồng phấn lòe loẹt khi mặc lên người lại không hề có chút quê mùa, xuề xòa nào, ngược lại càng tôn lên vẻ đẹp nữ tính từ trong xương tủy.

Tuổi hai mươi tám là độ tuổi đẹp nhất của một người phụ nữ. Mà khí chất của Trần Hà Thu vốn thuộc loại hình trong sáng, thuần khiết, vậy mà bây giờ thứ tỏa ra từ người cô chỉ có sự quyến rũ, mà càng nhiều hơn là sự đoan trang và nữ tính.

Ngược lại, Trần Linh Nhi ở độ tuổi ba mươi, quanh mắt đã có những nếp nhăn, phải dùng một lớp phấn dày phủ lên mới có thể che đi được, cả người đều cứng đơ không có chút khí chất, vậy mà còn mặc một chiếc váy công chúa màu hồng chỉ thuộc về các cô gái, cảm giác một bà dì lớn tuổi cố gắng ra vẻ thiếu nữ nhỏ tuổi không chỉ khiến cho phụ nữ phản cảm, mà còn khiến cho cánh đàn ông ở bữa tiệc khó chịu nhíu mày.

Cả nhà đọc tiếp trên app truyện hola nhé! Mà điều thú vị hơn, chính là thái độ của Nguyễn Hoàng Phúc.

Anh không phủ nhận sự thật rằng Trần Hà Thu chính là bà xã của mình.

Ánh mắt mọi người nhìn Trần Hà Thu lập tức có chút không giống nữa.

Trần Linh Nhi lại càng ngạc nhiên hơn, trong ấn tượng của cô ta, Trần Hà Thu chính là một con bé quê mùa bị cô ta và chị cả bắt nạt, đều mặc lại quần áo của hai người chị các cô để lại, suốt ngày bị bọn họ trêu chọc… Nhưng hôm nay người phụ nữ hết sức xinh đẹp, lộng lẫy đang đứng trước mặt cô ta kia, thật sự là Trần Hà Thu?

Làm sao có thể chứ…

Hoàng Thúy Vân thấy ánh mắt kinh ngạc của Trần Linh Nhi, chỉ cảm thấy cả người đều sảng khoái vui sướng, chỉ thẳng vào mặt Trần Linh Nhi: “Cướp chồng của em gái ruột, Trần Linh Nhi, lương tâm và liêm sỉ của cô đều quẳng đi cho chó ăn hết rồi sao? Vậy mà cô vẫn còn mặt mũi xuất hiện, nếu như tôi mà là cô, nhất định sẽ đào một cái lỗ thật to rồi chui xuống, vĩnh viễn không dám gặp ai!”

“Im miệng!” Nguyễn Hoàng Phúc ngắt lời cô, tiến lên bảo vệ Trần Linh Nhi, rồi quay sang giải thích với mọi người: “Tôi và Trần Hà Thu sẽ sớm ly hôn thôi, đồng thời cũng sẽ tổ chức một đám cưới hoành tráng với Trần Linh Nhi, đến lúc đó hi vọng mọi người có thể tới chung vui.”

Hoàng Thúy Vân phẫn nộ: “Nguyễn Hoàng Phúc, anh còn không bằng con cầm thú! Anh có biết nhiều năm qua Trần Hà Thu đã vì anh mà đã phải trả giá bao nhiêu không? Nếu như không phải anh, cô ấy đã được vào khoa kiến trúc của Đại Học Quốc Gia từ lâu rồi, với tài năng của cô ấy, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành kiến trúc sư danh tiếng lẫy lừng!”

Nguyễn Hoàng Phúc cười lạnh một tiếng: “Là cô ta nguyện ý gả cho tôi, cô tưởng rằng tôi muốn cưới cô ta chắc?”