Trương Nhã nhìn Đồng Dao trịnh trọng nói: “Đây là chuyện mà mẹ muốn nói khi đến đây, đây không phải là thế lực của chúng ta, nếu như là xã hội bình thường, con có thế tùy ý chọn ai cũng được, cha con cũng không quan tâm đến việc đối phương có tiền hay không, nếu họ không có, ông ấy có thế trực tiếp đưa cho họ số tiền tiêu cả đời không hết. Nhưng thế giới đã không còn giống nhau nữa, cha con ở trong thế giới này đến bảo đảm an toàn cho bản thân còn khó khăn, nên tất nhiên ông ấy rất lo lắng cho con.”

Đồng Dao trầm mặc không nói gì.

Trương Nhã thấy vậy, khẽ thở dài một hơi, nói: “Được rồi, vậy chúng ta cũng không nói thêm gì nữa. Nếu như xảy ra chuyện gì, nhất định phải gọi điện thông báo cho chúng ta đấy.”

Trương Nhã đi ra ngoài, đóng cửa phòng lại.

Trong khu chung cư, Chu Hạo nhận điện thoại.

“Tiểu Hạo quay về rồi ư?”, một người phụ nữ trung niên đi tới, nhìn Chu Hạo, mặt tươi cười nói.

“Chào dì Trịnh.”, chu Hạo chào lại.

“Tiểu Hạo nhanh về đi, cha mẹ cháu đều quay về rồi.”, người phụ nữ trung niên cười nói, rất

nhiệt tình.


Bà ấy đã biết chuyện Chu Hạo đã trở thành nguyên khí giả rồi.

Chu Hạo gật đầu, trực tiếp ấn mở thang máy. Hắn rất nhanh đã đi đến tầng mười.

Mở cửa phòng ra, Chu Gia Đống đang ngồi cạnh bàn, thức ăn trên bàn đều nóng hổi, gồm hai món mặn, ba món chay, một món canh, bên trên vẫn còn hơi nóng, vừa nhìn đã biết là vừa nấu xong.

“Cha, mẹ.”, Chu Hạo cười nói: “Bữa ăn hôm nay thịnh soạn quá ạ.”

“Con gọi điện báo đã trở thành nguyên khí giả cao cấp, cha con vô cùng vui mừng, nên đã về nhà sớm, hơn nữa còn mua rất nhiều đồ ăn.”, Vương Lan cười nói.

“Quản đốc của tôi lúc đầu còn không cho đi, tôi liền nói con trai đã trở thành nguyên khí giả cao cấp, ông ta liền vô cùng nhiệt tình, cho tôi về nhà sớm, thậm chí còn có cả tiền quà, có điều tôi đã từ chối rồi. Tuy là như vậy, nhưng tiền lương trước kia của tôi, ông ta cũng trực tiếp trả cho tôi trước.”, Chu Gia Đống cười nói, nếp nhăn trên mặt cũng giãn ra một chút.

Ông và Vương Lan tất nhiên biết phân định một chút về nguyên khí giả, như hiện tại đa phần thức tỉnh chỉ là nguyên khí giả sơ cấp, Chu Hạo

vậy mà lại cao hơn họ hẳn hai cấp bậc!

Cả gia đình ăn bữa cơm một cách vui vẻ.

Sau bữa ăn, Chu Hạo nhìn cha mẹ, nói: “Cha, mẹ, bây giờ con đã trở thành nguyên khí giả cao cấp rồi, mỗi tháng đều có thu nhập đến mười ngàn, ở đây hoàn cảnh bình thường, hơn nữa thang máy cũng hay hỏng, con và cha thì không sao, nhưng mẹ đi bộ từ tầng một đến tầng mười thì cũng quá sức rồi. Vậy nên, chúng ta thuê một căn nhà ở nơi khác đi.”

“Tiểu Hạo, cơ thế của mẹ không có vấn đề gì. Tiền thuê nhà ở đây rẻ, những nơi khác quá đất rồi, tiền của con vừa hay có thế giữ lại dùng cho tương lai.”, Vương Lan lắc đầu nói.

“Mẹ, tiền thuê bên ngoài có đắt thì cũng đắt hơn được có vài ngàn? Hơn nữa ở đây thực sự không an toàn, trước kia còn xuất hiện cả cự thú công kích, nói không chừng đến một lúc nào đó lại có cự thú xuất hiện?”, Chu Hạo khuyên bảo.

Tuy hắn không hy vọng có cự thú xuất hiện, nhưng vì khuyên nhủ Vương Lan, hắn chỉ có thể nói như vậy.

“Ta thấy Tiểu Hạo nói đúng đấy, những thứ khác ở đây có thể chấp nhận được, nhưng nguy hiếm thì vần phải tránh xa.”, Chu Gia Đống suy nghĩ một chút rồi nói.


Công kích của cự thú trước kia đã đế lại cho

ông ảnh hưởng rất lớn, tàn tích ở khắp mọi nơi, đến ngày nay vẫn còn vết tích.

“Thế nhưng…’, Vương Lan vẫn muốn nói gì đó.

“Không cần nói nữa, mẹ, tấm thẻ này mẹ giữ lấy, hiện tại mỗi tháng mười ngàn, sau này thực lực của con tiến bộ thêm, tiền lương Nguyên Khí Xã phát cho con sẽ còn cao hơn. Con đã trở thành nguyên khí giả cường đại rồi, tương lai nhất định kiếm tiền rất dề dàng.”, Chu Hạo cười nói.

Chu Gia Đổng cũng khuyên bảo.

Vương Lan suy nghĩ một chút, cuối cùng bị hai người Chu Gia Đống và chu Hạo thuyết phục, bà không quan tâm đến an nguy của bản thân, nhưng an nguy của con trai bà lại vô cùng đế ý.

“Đồng nghiệp của mẹ biết có vài chỗ chung cư họ đang cho thuê, đế mẹ liên lạc với họ hỏi chút.”, Vương Lan nói.

Bình thường làm việc bà hay nghe thấy đồng nghiệp nói chỗ này chỗ kia có nhà tốt cho thuê, cũng rất ngưỡng mộ những chung cư tốt đó.

Đồng nghiệp của Vương Lan rất nhanh đã gửi cho bà vài địa chỉ, Vương Lan gọi đến từng nơi, sau đó cả nhà trực tiếp đi đến những chung cư kia xem nhà.

“Căn này có hai phòng ngủ một phòng


khách, tầng bảy, còn có phòng bếp, phòng vệ sinh, ánh sáng cũng rất tốt, hơn nữa khoảng cách từ đây đi đến trường Nhất Trung thành phổ Vu đã giảm gần nửa so với trước kia, cha, mẹ, hay chúng ta chọn chỗ này đi.”, Chu Hạo cười nói.

“Căn nhà này so với những căn trước nhìn có vẻ tốt hơn, vậy tiền thuê có phải đắt hơn không?”, Vương Lan có chút không nỡ.

Tiền thuê căn nhà này một tháng là 3100 tệ, đắt hơn trước kia rất nhiều.

“Cứ chọn căn này đi, quan trọng là cách trường Nhất Trung thành phố Vu của Tiểu Hạo gần, Tiểu Hạo buổi sáng cũng có thể ngủ thêm một chút, buổi chiều cũng có thế về nhà sớm”, Chu Gia Đổng nói.

Cuối cùng thì cả nhà cũng quyết định xong, ký hợp đồng thuê nhà một năm, vừa mới ở là cọc một trả một, đến tháng thứ mười hai, là có thể không cần trả tiền thuê nữa. Nếu như muốn tiếp tục thuê, thì phải tái ký hợp đồng mới.

Về lại chung cư đang thuê trước đó, Chu Gia Đống liền liên lạc với Trần Kiến, hủy bỏ thỏa thuận thuê trước đó, Trần Kiến cũng đã biết Chu Hạo đã trở thành nguyên khí giả, nên tất nhiên không có ý kiến gì, ông ta còn chúc mừng cho họ nữa.

Sau đó, Chu Gia Đống trực tiếp gọi một chiếc xe, đem những đồ hữu dụng của gia đình chuyển

đi, Trần Kiến và những người thuê xung quanh cũnq qiúp đỡ họ một chút.