Hạ Tuyết cố hết sức đỡ Hàn Văn Hạo bước chân có chút không yên, đi vào gian phòng, đem hắn đặtdie»ndٿanl«equ»yd«on nhẹ trên giường, nhìn người hắn đã nằm yên, hai mắt nhắm lại cũng không nhúc nhích, cô đau lòng muốn đứng lên, lấy khăn lông nóng lau mặt cho hắn, không ngờ bị người này kéo mạnh một cái, cô “a” một tiếng, thân thể bổ nhào về phía trước, cũng đã nhìn thấy hai mắt Hàn Văn Hạo mở ra, mỉm cười nhìn mình.

"Hả? Anh làm sao rồi? Không phải anh say sao?" Hạ Tuyết ngạc nhiên nhìn Hàn Văn Hạo.

Hàn Văn Hạo cười khẽ một tiếng, vươn tay, khêu nhẹ sợi tóc trên trán cô, chậm rãi nói: "Nếu anh không giả vờ như uống say, làm sao đi vào cùng em ân ái? Anh không lãng phí thời gian ở trên người mấy cái tên đó?"
"Nhưng anh uống rất nhiều rượu a!" Hạ Tuyết vẫn nằm ở trên người của Hàn Văn Hạo, nhìn bộ dáng hắn đột nhiên tỉnh táo, ngạc nhiên hỏi.

Hàn Văn Hạo véo nhẹ cằm Hạ Tuyết, mới mỉm cười nói: "Mấy người kia làm sao biết tửu lượng của anh? Thường phải đi ra ngoài xã giao, cứ như vậy bị dày vò, làm sao được?"
Hạ Tuyết cười nhỏ, nhìn người này đột nhiên tỉnh táo, không nỡ hung ác đánh lồng ngực của hắn, nói: die»ndٿanl«equ»yd«on"Anh đó! Làm em lo lắng muốn chết, đây là rượu mạnh a!"

Hàn Văn Hạo nhẹ nắm bàn tay nhỏ bé của cô, đặt ở bên môi hôn, nhìn Hạ Tuyết thừa nhận, cười nói: "Đàn ông bình thường không muốn ở trước mặt cô gá mình yêu i, thừa nhận tửu lượng của mình không tốt, chẳng qua vừa rồi uống mấy ly xuống bụng, thật sự có chút sặc, nhưng không có gì đáng ngại, tối nay chúng ta Động Phòng Hoa Chúc, anh sẽ không để cho một mình em trôi qua"
Trong lòng của Hạ Tuyết ngọt ngào, nằm ở trên ngực của hắn, ngọt ngào gọi: "Chồng ơi"
"Hả?" Hàn Văn Hạo véo nhẹ ngón tay út Hạ Tuyết, ngọt ngào đáp lời.

"Chồng ơi?" Hạ Tuyết lại ngọt ngào kêu, nhìn khuô mặt của Hàn Văn Hạo thật sự đẹp trai đến không chịu được, trong lòng từng trận ngọt ngào, rất ngọt ngào, rất ngọt ngào.

"Thế nào?" Hàn Văn Hạo nhìn khuôn mặt tươi cười ngọt ngào của Hạ Tuyết, hắn đột nhiên đem lấy cả người cô đè dưới thân, cúi đầu, cặp mắt nóng rực giống như ngọn lửa bốc cháy, duỗi ra ngón tay, sờ nhẹ trên môi đỏ mọng mềm mại của cô một chút, mới mỉm cười hỏi: die»ndٿanl«equ»yd«on"Không ngừng gọi anh làm cái gì? Anh cho em biết, anh sẽ muốn rất nhiều"
"Muốn cái gì?" Hai tròng mắt Hạ Tuyết mê ly nhìn chằm chằm hắn, khẽ cắn môi dưới.

Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết duyên dáng, tình cảm bắt đầu khởi động, cúi đầu hôn lên môi cô, nhẹ mút lấy bờ môi mềm mại, cảm giác mê say nói: "Anh muốn hôn em, vợ ơi"
Hạ Tuyết nghe được câu này, trong lòng càng thêm ngọt ngào, lập tức vươn tay, ôm cổ của hắn nói: "Về sau anh là của em rồi hả?"
"Ừ" Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết, có chút bất đắc dĩ cười, vươn tay véo nhẹ cằm của cô, nói: "Anh sẽ là của em"
"Không thể nhìn cô gái khác!" Hạ Tuyết lập tức làm nũng nói!
"Cô gái khác đi tới trước mặt của anh, làm thế nào?" Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết, mỉm cười hỏi.

"Vậy anh chuyển mắt sang chỗ khác! Sẽ không thể nhìn cô ấy!" Hạ Tuyết lập tức nói.


Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết, bật cười hỏi: "Anh chuyển mắt sang một bên, còn có cô gái khác, vẫn nhìn thấy được, vậy làm sao bây giờ?"
Hạ Tuyết cố ý nhìn hắn chằm chằm, biết hắn cố ý, liền tức giận nói: "Vậy anh nói nên làm sao?"
"Anh có die»ndٿanl«equ»yd«onmột biện pháp" Hàn Văn Hạo đột nhiên nhìn Hạ Tuyết, khẽ mỉm cười nói.

Hạ Tuyết ngạc nhiên nhìn hắn.

Hàn Văn Hạo đưa mắt nhìn Hạ Tuyết, lộ ra một chút dịu dàng, thâm tình véo nhẹ cằm của cô, nói: "Em đừng rời khỏi anh, vĩnh viễn cũng đừng rời khỏi anh, chỉ cần em nguyện ý yêu anh, cho dù ở nơi nào, trong mắt của anh chỉ có em, cho dù bất cứ ai ở trước mặt của anh, anh cũng sẽ làm như không thấy, bởi vì có em ở bên cạnh, tất cả thế giới anh cũng thỏa mãn, không có thời gian, cũng không có ý định suy nghĩ nhiều quá!"
Hai mắt Hạ Tuyết nóng lên, nhìn ánh mắt kiên định của Hàn Văn Hạo, cô không nhịn được vươn tay, ôm cổ của hắn, tiến tới đôi môi đỏ của mình, cùng hắn cuồng nhiệt ôm hôn, Hàn Văn Hạo cũng ôm chặt Hạ Tuyết, cùng với cô ở trên giường nệm màu đỏ thẫm, kích tình quấn lấy, cuồng nhiệt hôn, xoay tròn thân thể, cùng đầu lưỡi đối phương quấn thật chặt, bọn họ cũng mê say nụ hôn này, thậm chí có thể nghe được tiếng tim của đối phương đập mạnh.

"Anh yêu em, Hạ Tuyết" Hàn Văn Hạo không nhịn được, vừa ôm lấy Hạ Tuyết, vừa thâm tình nói.

"Em cũng yêu anh, Văn Hạo, cám ơn tình yêu của anh" Nước mắt Hạ Tuyết rơi xuống, tình thâm đầu lưỡi của hắn dây dưa, thậm chí cảm thấy thân thể của hắn nóng lên, trong lòng của cô ngọt ngào, liền nhẹ nhàng cởi ra tây trang cho hắn, đem âu phục màu đen cao quý, buông một bên, tay Hàn Văn Hạo khẽ xoa lên bộ ngực sữa của cô, thật sự hấp dẫn người ta, Hạ Tuyết mê ly hưởng thụ, nhìn hắn,  cười một tiếng.


Hai mắt Hàn Văn Hạo nóng rực, nhìn chòng chọc cặp mắt của Hạ Tuyết, mới cảm thán nói: "Em thật rất, rất hấp dẫn anh"
Lời của hắn nói xong, die»ndٿanl«equ»yd«onvừa muốn cúi xuống, hôn nhẹ dọc theo ngực Hạ Tuyết, lại nghe thấy ngoài cửa vang lên tiếng rầm rầm rầm, phiền chết rồi, hắn trợn mắt giận dữ, ngẩng đầu lên, nhìn cánh cửa kia, vẫn rầm rầm rầm vang dội, hắn vừa muốn đứng dậy, Hạ Tuyết cũng không bỏ, ôm cổ của hắn, tiếp tục đưa tới nụ hôn của mình, Hàn Văn Hạo cười một tiếng, cùng cô hôn cuồng nhiệt!
"Rầm rầm rầm rầm rầm rầm!!" Cửa kia vang lên chấn động trời đất!
Rốt cuộc, Hàn Văn Hạo không thể nhịn được nữa, đứng lên, tức giận đến chạy đến ngoài phòng, “phịch” một tiếng mở cửa, lập tức nhìn thấy ba tên súc sinh Hàn Văn Vũ, mang theo một nhóm người lớn, nhìn mình phá lên cười.

"Em biết ngay anh không có say mà!! Không nên như vậy mà! Một mình anh mỗi ngày đi ra ngoài xã giao, 3 ly rượu mạnh, chỉ là chuyện nhỏ" Hàn Văn Vũ lại ngửa đầu nở nụ cười!
Hàn Văn Hạo thật sự là cắn răng nghiến lợi nhìn hắn, cả người sắp phát hỏa, hắn chỉ có thể cố gắng đè nén, cố gắng đè nén, nhìn tên súc sinh này!.