*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chỉnh đốn đội ngũ, một hành hai mươi chiếc xe hơi xếp thành một hàng trước cổng nhà họ Lý.  

Nhà họ Lâm gây ra động tĩnh lớn như thế đã kinh động đến rất nhiều người, tin đồn lập tức được truyền đi khắp nơi.  

Dù sao thì họ cũng là gia tộc đệ nhất của thành phố Côn Minh, bất luận họ làm gì thì cũng sẽ có rất nhiều người chú ý đến.  

“Xuất phát, san bằng nhà họ Âu Dương!”

Nhà họ Âu Dương quét sạch bụi bẩn, mở cửa đón khách.  

Âu Dương Thái Hồng đích thân đứng đón ở cổng, sau lưng ông ta là bốn vị trưởng lão của nhà họ Âu Dương.  

Khí thế long trọng như thế khiến các đệ tử của nhà họ Âu Dương đều thấy rất kinh ngạc.  

“Kít!”  

Lúc này, có một đoàn xe chạy đến, những chiếc Rolls-Royce màu đen đầy bá đạo.  

“Đến rồi, người của Ngọc Tiêu Môn đã đến rồi!”. Nhị trưởng lão mới nhận chức - Âu Dương Viễn lên tiếng.  

Chiếc xe bản nối dài được lái đến trước cổng, mặt bên của xe có chạm một miếng ngọc, bên trên khắc ba chữ Ngọc Tiêu Môn.  

Cửa xe được mở ra, một người đàn ông trung niên xuống xe trước, tiếp ngay đó là một ông già trạc chừng bảy mươi mấy tuổi.  

“Thái thượng trưởng lão Trần Thông của Ngọc Tiêu Môn!”, Âu Dương Viễn giật mình lên tiếng.  

Ngọc Tiêu Môn cũng có thế lực, quy mô lớn với cao thủ tông sư, mặc dù vừa mới ngoi lên trở thành thế lực quy mô lớn nhưng sức ảnh hưởng của nó ở khu vực Tây Nam lại tăng lên rất nhanh.  

Ngọc Tiêu Môn có quan hệ tốt với các đời nhà họ Âu Dương bọn họ. Trần Thông này là cao thủ tông sư của Ngọc Tiêu Môn, cũng là thái thượng trưởng lão duy nhất của Ngọc Tiêu Môn.  

“Trần trưởng lão, Thái Hồng chào mừng ông đến!”, Âu Dương Thái Hồng bước qua, cười lớn đón tiếp.  

“Hahaha, lâu rồi không gặp, lâu rồi không gặp…”  

Trần Thông cười lớn tiếng, từ lúc ông ta đột phá lên cao thủ tông sư cách đây không lâu, tâm trạng của ông ta vẫn luôn rất tốt.  

Hai người họ hàn huyên một lúc thì Trần Thông đi về phía phòng khách dưới sự tiếp đón của một đệ tử nhà họ Âu Dương.  

Chưa đến mười phút, lại có một đoàn xe nữa đến, một đoàn xe địa hình, ở giữa là chiếc Mercedes-Benz bản nối dài.  

“Người nhà họ Dương đã đến!”  

Âu Dương Viễn lên tiếng, cửa chiếc Mercedes-Benz bản nối dài được mở ra, một ông già với thân hình vạm vỡ bước xuống.  

Ông già đó cao to, để đầu trọc.