Mọi người đều bị sốc!
Tuy nhiên, Lí Mưu không có kêu dừng lại, vốn cứ tiếp tục như thế, Phan Tĩnh Vân nên tiếp tục phần diễn của cô ta, cố tình, cô ta giật mình một cái, như thể đột nhiên thanh tỉnh, dừng lại tất cả hành động của cô ta.
"Cắt!"
"Đạo diễn! Thực xin lỗi đạo diễn! Vừa rồi tôi nhập diễn quá sâu, cư nhiên thật sự đánh xuống, tôi không phải cố ý!"
Lí Mưu cau mày: "Bắt đầu lại đi!"
Chuyên viên trang điểm ngay lập tức chạy tới sửa sang lại phụ kiện tóc cho Lâm Oản Oản, đồng thời lấy túi nước đá chườm lên mặt cô để giảm sưng, vết đỏ trên mặt cô không thể biến mất nên chuyên viên trang điểm chỉ có thể thoa thêm một lớp phấn lên mặt cô, sau đó lại đánh bóng mờ để che đi, lúc này mới có thể dễ nhìn hơn một chút.
Lí Mưu đi tới: "Cô không sao chứ?"
"Không có gì!"
Phan Tĩnh Vân cũng đi tới, vẻ mặt cô ta đầy vẻ xin lỗi nhìn Lâm Oản Oản: "Oản Oản! Thực xin lỗi, vừa rồi tôi nhập diễn quá sâu, không kiềm chế được lực đạo!"
Lâm Oản Oản lạnh lùng liếc nhìn cô ta một cái, nhưng không nói gì.
Tiếp tục quay.
"Ba!"
"Ba!"
"Ba!"
Sau khi tát liên tiếp tám lần, tất cả đều tát vào trên mặt cô, vẻ mặt Phan Tĩnh Vân đầy vẻ xin lỗi, đi đến bàn bạc với Lí Mưu: "Đạo diễn! Đánh giả như thế tôi không thể khống chế lực đạo được, như vậy sẽ làm chậm trễ tiến độ, hay là chúng ta không đánh thật đi, đánh thật thì cảnh diễm cũng sẽ trông thật hơn một chút, ông cảm thấy sao?"
Mặt Lí Mưu không chút biểu cảm.
Lúc này mà ông ta còn không nhìn ra được rằng Phan Tĩnh Vân đang cố tình tìm rắc rối, thì ông ta quả thật là đã ở trong vòng này lâu như vậy mà chẳng được gì.
* * *
Mặt khác.
Trong một văn phòng ở thành phố điện ảnh và truyền hình.
Tiêu Diễn nhìn thấy cả người Tiêu Lăng Dạ tràn đầy ác khí, hai ba bước liền chạy đến một góc, trốn thật xa.
Ngao--

Kể từ khi anh nhìn thấy Lâm Oản Oản bị tát ở trên màn hình, trên mặt anh trai anh ta đã phủ một lớp sương giá, bây giờ, khuôn mặt của anh đã hoàn toàn đóng băng.
"A Diễn!"
"Đây!" Tiêu Diễn vội vàng trả lời.
"Gọi điện thoại cho Lí Mưu, em biết phải làm gì rồi chứ!"
"Đã biết đã biết, em nhất định sẽ giúp anh xử lý thỏa đáng!"
Không phải chỉ là trút giận cho vợ sao, chuyện này là nghề của anh ta!
* * *
Ngay tại lúc Lí Mưu đang do dự, ông ta liền nhận được điện thoại của Tiêu Diễn, ông ta đi đến góc tường nói vài câu, sắc mặt từ âm trầm dần dần chuyển sang đầy mây: "Được! Được, tôi hiểu rồi!"
Sau một lúc.
Đạo diễn quay lại hiện trường quay.
"Đạo diễn, có thể tiếp tục quay phim được không?" Phan Tĩnh Vân tỏ vẻ chờ mong.
"Có thể!"
Đạo diễn gọi Lâm Oản Oản và Phan Tĩnh Vân đến, ông ta bình tĩnh nói: "Lâm Oản Oản, cô đã tốt nghiệp Đại học Diễn xuất New York, kinh nghiệm diễn xuất phong phú, nếu Phan Tĩnh Vân không tìm được cảm xúc trong cảnh quay này, vậy hai người các cô hoán đổi vai của hai nhân vật này đi, cô hãy dạy Phan Tĩnh Vân cách này nên diễn như thế nào đi!"
Lâm Oản Oản ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn.
Sắc mặt Phan Tĩnh Vân lập tức thay đổi: "Đạo diễn.."
Lí Mưu nhìn cũng không thèm nhìn Phan Tĩnh Vân lấy một cái, ông ta nhìn Lâm Oản Oản nói: "Làm phim là phải theo đuổi cảm giác hiện thực, chỉ có quay cảnh thật, người thật thì khán giả mới có thể thật sự nhập tâm, cho nên, phải đánh thật, hiểu chưa?"
"Được, đạo diễn!"
Phan Tĩnh Vân lập tức không hài lòng: "Đạo diễn..

sao có thể như vậy, rõ ràng vừa rồi cảnh tôi quay.." Ông rõ ràng nói là mượn góc.
Cô ta còn chưa nói xong, Lí Mưu lạnh lùng nhìn sang, cơn tức giận mà ông ta nhịn đã lâu cuối cùng cũng bùng phát, ông ta vứt cuốn sổ trong tay xuống: "Đến tột cùng tôi là đạo diễn hay cô là đạo diễn! Cô muốn quay thì quay không muốn quay thì lăn!"
Phan Tĩnh Vân nhục nhã cắn môi.
"Rốt cuộc có muốn quay hay không?"

"Tôi..

quay!"
Phan Tĩnh Vân dù có cảm thấy không cam lòng thì cũng không dám phát tác ra ngoài, hầu hết các bộ phim của đạo diễn Lí Mưu đều được các diễn viên săn đoán, cạnh tranh giành lấy, chỉ cần cô ta nói một tiếng không quay, cô ta sẽ ngay lập tức bị thay thế bởi một nữ diễn viên khác.
Tiếp tục quay.
Vai diễn bị đảo ngược, biểu cảm và hành động của Lâm Oản Oản còn sống động hơn cả Phan Tĩnh Vân, gân trên trán cô nổi lên, cô giơ tay lên: "Ba--"
"Ba!"
"Ba!"
"Ba!"
Không hơn không kém, vừa rồi Phan Tĩnh Vân tát cô tám cái, Lí Mưu cũng để cô tát lại cô ta tám lần!
Điểm khác biệt là trong tám lần Phan Tĩnh Vân tát Lâm Oản Oản, chỉ có cái tát đầu tiên là thực sự giáng xuống mặt, những lần sau Lâm Oản Oản đều đề phòng nhưng lần nào cô cũng không tát được.

Tất nhiên Lâm Oản Oản sẽ không khách sáo với cô ấy, cô ấy dùng hết sức lực trong mỗi cái tát, và sau tám lần tát, lòng bàn tay của cô ấy tê liệt vì sốc, vì vậy Phan Tĩnh Vân đã nhận tám cái tát liên tục, vì vậy cuối cùng Sau một cú đánh, má trái của cô đỏ ửng và sưng tấy, không loại phấn nào có thể khắc phục được.
"Nứt!"
Lúc này Li Mou mới dừng lại, "Phan Tĩnh Vân, anh định nổ súng à?"
Phan Tĩnh Vân kích động, sợ cô không nói đạo diễn yêu cầu Lâm Oản Oản tiếp tục diễn, cô vội vàng gật đầu, "Vâng! Vâng!"
"Ừ!" Lý Mỗ nhìn khuôn mặt đầu heo của cô, nhíu mày, "Hôm nay không quay mặt được, cảnh này hôm khác quay."
"..."
Phan Tĩnh Vân gần như nghiến răng nghiến lợi.
* * *
Lúc này, trong phòng làm việc.
Chỉ sau đó, cảm giác ớn lạnh trên người Xiao Lingye mới tiêu tan một chút.

Nguy hiểm đã được loại bỏ!
Xiao Yan vội vàng chạy đến.
"Ayan!"
"Tại sao?"
"Sau khi quay, tất cả các cảnh quay của người phụ nữ đó sẽ bị cắt!"
Tiêu Yên, "..."
Tuyệt đối!
Ngạc nhiên!
Nhưng anh ấy thích nó!
Ha ha!
Sau khi bộ phim truyền hình được phát sóng, Phan Tĩnh Vân không thể nhìn thấy máy quay của cô ấy và nhận ra rằng tất cả những cái tát mà cô ấy nhận được ngày hôm nay đều chẳng là gì cả, và cô ấy chắc chắn sẽ hộc máu!
Xứng đáng!
Làm mất lòng ai cũng không tốt cho cô ấy, nhưng đó là đỉnh cao của anh trai cô ấy.
Lúc này, cảnh quay tạm dừng và mọi người đang nghỉ ngơi.
Đột nhiên--
Một hình bóng quen thuộc xuất hiện trên màn hình.
"Yo ca ca, ngươi xem ai tới, đây không phải là chúng ta đại tôn tử sao!"
Xiao Lingye nhìn vào màn hình.
Chắc chắn, tôi đã thấy Xiao Yu xuất hiện tại hiện trường.
* * *
Cảnh quay.
Xiao Yu đến thăm Ban Linwei.
"A..

Anh Ayu, sao anh lại ở đây?"
"Nóng quá, anh sợ em say nắng, anh vừa làm việc ở gần đây, cho nên đến xem em." Vừa nói, Tiêu Ngữ vừa lấy một hộp kem ra, cười đưa cho cô, "Kem Haagen-Dazs yêu thích của bạn!"
Lin Wei vẻ mặt hạnh phúc, "Anh Ayu, anh thật tốt bụng!"

"Cô bé ngốc!" Tiểu Vũ xoa tóc cô, tràn đầy cưng chiều, "Nhanh lên, sẽ tan nhanh thôi."
"Ừm!"
Xiao Yu vừa đến, Lâm Oản Oản đã nhìn thấy anh ấy!
Tôi đã không gặp anh ấy ba năm rồi, anh ấy mặc một bộ âu phục màu xanh da trời, phong thái điềm đạm.
Cô nắm chặt lấy lòng bàn tay để kiềm chế ham muốn xé xác anh ra!
Cô ấy ghét Xiao Yu hơn Lin Wei!
Nếu không phải vì cú đá của anh ta, con gái cô đã không chết, và Ruirui của cô sẽ không bị tra tấn khi sinh ra!
Lâm Oản Oản nghiến răng và dùng hết tất cả sự tự chủ để kiểm soát bản thân.
Tiêu Vũ bảo nhân viên mang mấy thùng nước khoáng đá đến phân phát cho các diễn viên và nhân viên tại hiện trường, anh cười nói: "Vi Vi đang ở phim trường, cảm ơn các bạn đã quan tâm."
Mọi người đều rất ghen tị.
"Wow! Chị Wei và anh Xiao có quan hệ tốt như vậy.

Tôi nghe nói rằng hai người họ chưa bao giờ cãi nhau.

Họ rất tình cảm.

Truyền thông thường chụp ảnh họ đi du lịch cùng nhau.

Aww, tôi cảm thấy như mình lại tin vào tình yêu."
"Anh Tiêu đẹp trai, gia cảnh tốt, nghe nói nhà anh ấy kinh doanh khách sạn, rất có tiền!"
"Lâm Uy thật may mắn khi tìm được một người bạn trai tốt như vậy."
Lin Wei nghe giọng nói ghen tị, nắm lấy cánh tay của Xiao Yu và cười càng ngọt ngào hơn, Xiao Yu mỉm cười dịu dàng với cô, và khi anh quay đầu lại, ánh mắt anh rơi vàoLâm Oản Oản, và đôi mắt anh đột nhiên cứng lại!
Đó là..

Lâm Oản Oản?.