Lý Hiên nghi ngờ mở bảng số liệu, cẩn thận tra xem linh căn của bản thân.

“Ta có Thổ linh căn trung phẩm, còn có Lôi linh căn tuyệt phẩm, một cái là trung phẩm, một cái là tuyệt phẩm, đây mới là nguyên nhân ảnh hưởng đến việc hấp thu linh lực.”

Lý Hiên xem phần giới thiệu của “Khải Linh Công”, còn có bảng số liệu đối chiếu của bản thân, cuối cùng cũng hiểu rõ nguyên nhân.

“Quyển sách có một ví dụ, giả như phẩm chất của linh căn là một trăm điểm, vậy thì đơn linh căn là một trăm điểm phẩm chất. Nếu như là ngũ linh căn, vậy đơn linh căn sẽ là hai mươi điểm phẩm chất, điều này tạo thành khoảng cách giữa các linh căn.”

Lý Hiên sau khi đã làm rõ nguyên nhân, dần nở nụ cười.

Bởi vì anh khác với người ở thế giới này, anh có thể nâng cao linh căn, nếu như nâng cấp các linh căn lên hạng tuyệt phẩm, vậy khi anh thi triển pháp thuật đối ứng sẽ trở nên càng lợi hại hơn.

“Thực ra cũng không phải là con đường không tốt, đáng tiếc đệ tử vẫn còn quá nhỏ.”

Lý Hiên hơi thở dài, phân thân của anh cho dù cố gắng tìm kiếm, nhưng hiện giờ cũng chỉ tìm được vài đệ tử.

Những đệ tử còn lại một chút tin tức cũng không có, Lý Hiên cũng chỉ có thể chờ đợi.

“Thôi vậy, đi ăn sáng đã.”

Lý Hiên ra khỏi căn phòng dưới đất, nhìn thấy một hộp đồ ăn đặt trên bàn ăn, rõ ràng là Tần Nguyệt đã từng đến, sớm đã làm cơm sáng cho Lý Hiên.

Chỉ có điều anh ở trong căn phòng dưới đất quá lâu, Tần Nguyệt chỉ có thể đi tập luyện với Tống Tiểu Mỹ trước.

Nhẹ nhàng mở hộp đồ ăn, sờ vào cái bánh bao thịt to vẫn còn ấm nóng, Lý Hiên khẽ cười, từ từ ăn.

[Ding! Phân thân của ngươi trong rừng Hắc Mã gặp sự phản kích của xác sống vượt cấp, tử thương rất nặng.]

[Ding! Phân thân cương thi của ngươi, đã xác định phạm vi vị trí đại khái của Diệp Phàm.]

[Ding! Phân thân số 1, gặp sự tập kích của tộc chuột, rất nhiều phân thân đã chết.]

...

Nhìn những lời nhắc từ tiểu phụ trợ, Lý Hiên xác định tin tức của rừng Hắc Mã.

Những ngày nay tình trạng chiến tranh ở rừng Hắc Mã rất khốc liệt, đã có đến hơn hai nghìn phân thân chết, khiến Lý Hiên chú ý đặc biệt tới tà ma ở rừng Hắc Mã.

“Hi vọng đừng xảy ra chuyện.”

Lý Hiên thở dài, bước nhanh về phía tiểu viện cây liễu, bắt đầu chế tạo một lượng lớn phân thân, dự định cử phân thân chi viện cho rừng Hắc Mã.

Ở một nơi khác.

Trong phủ thành chủ.

Thành chủ Bạch Sơn đang họp với mấy người thuộc hạ thân tín, tâm trạng nghiêm trọng cầm lấy một thông báo.

“Thành chủ đại nhân, Thanh Liên Tông thật sự sẽ rời đến núi Bạch Vân sao? Thật sự muốn chiêu mộ đệ tử sao?” Triệu thống lĩnh không khỏi hỏi.

“Đúng vậy, người tu tiên hành động rất đáng sợ, bọn họ quả thực muốn di chuyển tông môn, hơn nữa chuyện thu nhận đồ đệ cũng là thật. Ta dự định công bố chuyện này muộn một chút, cũng để có thêm thời gian cho con cháu tộc ta chuẩn bị đi báo danh trước tiên.” Bạch Sơn thành chủ nói.

“Cách của thành chủ đại nhân rất hay, như vậy hậu bối của chúng ta có thể gia nhập Thanh Liên Tông trước.”

“Đúng đúng, vài ngày sau hãy công bố.”

Mọi người bàn tán sôi nổi, thống nhất công bố muộn một chút, lo sợ số người được tuyển sẽ không đủ chỗ.

Vào lúc này, Triệu thống lĩnh nghĩ tới Lý Hiên, vội nói.

“Thành chủ đại nhân, tôi kiến nghị hãy nói thông tin này cho Lý gia, phòng khi xảy ra chuyện!”

“Lý gia? Tiêu cục Bạch Vân?”

Thành chủ thắc mắc, ông nhớ rằng đây chỉ là một tiêu cục nhỏ, không có chỗ dựa nào, cho dù gần đây tiêu cục này có chút nổi trội, cũng không đến mức phải thông báo cho họ trước.

“Thành chủ đại nhân, Lý Hiên ở tiêu cục Bạch Vân rất anh tuấn, được người tu tiên Băng Huyên Nhi nhìn trúng, có khả năng sẽ trở thành vợ chồng...”

Triệu thống lĩnh đem chuyện lúc trước nói một mạch, không có chút giấu giếm nào.

“Vậy mà lại có chuyện như vậy, chắc không đâu, người tu tiên sao lại có thể thích võ sư bình thường được? Ngươi có phải là nghe nhầm rồi không?” Thành chủ thắc mắc.

“Thành chủ đại nhân, tôi cũng có một chuyện liên quan đến Lý Hiên cần báo.”

Có một tên mặc đồ của bổ đầu lên tiếng, anh ta là chính là Chu bổ đầu, người lúc trước ở núi Liên Hoàn, nhìn thấy Lý Hiên khống chế người đá chạy đi.

“Chuyện gì vậy? Nói đi.” Thành chủ thắc mắc.

“Chuyện là thế này, mấy ngày trước chúng tôi ở núi Liên Hoàn truy bắt tội phạm truy nã Lôi Hổ, kết quả Lôi Hổ quá mạnh, chúng tôi suýt nữa thì chết trận. Vậy mà vào lúc này đột nhiên xuất hiện một người đá, một chân giẫm Lôi Hổ bị trọng thương, còn giẫm hắn lún sâu vào đất...”

Chu bổ đầu đem tình hình lúc đó, bao gồm cả Lý Hiên ở trên vai người đá, kể lại tỉ mỉ kỹ càng.

Thành chủ nghe xong thì sững sờ, không dám tin mà nói.

“Tôi cảm thấy cũng có thể có khả năng này, người đá một chân đã giẫm bẹp một Lôi Hổ công lực cấp chín vào trong đất, thực lực như vậy, ít nhất cũng phải là công lực cấp tông sư. Mà Lý Hiên chắc chắn không thể có công lực ở cấp ấy, tôi đoán rằng có thể là năng lực của người tu tiên Băng Huyên Nhi.” Chu bổ đầu tiếp tục giải thích.

“Như vậy xem ra, Lý Hiên quả thực có quan hệ mật thiết với Băng Huyên Nhi, không được, lập tức phái người mang thông tin Thanh Liên Tông chiêu mộ đồ đệ nói cho Lý Hiên, không được thất lễ với Lý Hiên.”

Thành chủ không dám động vào người tu tiên, thậm chí suy nghĩ có nên thông qua Lý Hiên để gây dựng mối quan hệ với người tu tiên hay không.

Bên cạnh.

Triệu thống lĩnh vốn dĩ trong lòng cũng có chút thắc mắc, hiện giờ nghe đến chuyện người đá, thắc mắc trong lòng Triệu thống lĩnh lập tức biến mất.

Trong lòng ông ta thề rằng, sau này nhất định sẽ tạo mối quan hệ tốt với Lý Hiên, tuyệt đối không thể động đến Lý Hiên được.

Nhưng mà.

Triệu thống lĩnh nghĩ đến cậu em vợ của mình, nghĩ đến bởi vì cậu em vợ này đã khiến quan hệ giữa mình và Lý Hiên trở nên căng thẳng, lập tức trong lòng lại thấy tức giận với cậu em vợ.

Triệu thống lĩnh đang buồn bã, dự định sau khi quay về sẽ đánh cậu em vợ một trận, để hắn mãi mãi không thể đi khắp nơi gây sự nữa.

Trong một quán rượu nào đó.

Thanh niên có nốt ruồi đen mang theo vài tên thuộc hạ đi uống rượu, thương lượng làm sao để bản thân đẹp trai hơn một chút.

“Lão đại, người muốn đẹp hơn để hấp dẫn Băng Huyên Nhi sao? Muốn Lý Hiên mất đi sự hậu thuẫn? Vậy người có thể thử tu tiên, em nghe nói tu tiên có thể khiến người ta đẹp hơn.”

“Ngươi chắc chứ? Thật sự là có thể trở nên đẹp hơn?” Thanh Niên Hắc Chí sốt sắng hỏi.

“Đương nhiên rồi, nghe nói tu tiên có thể thay da đổi thịt, lột xác.”

“Thay da đổi thịt? Lột xác, nếu như là vậy, vậy thì đúng là một cách hay.”

Thanh niên Hắc Chí trong mắt lóe sáng, suy nghĩ đến cảnh sau khi bản thân tu tiên có thể đẹp hơn, được  rất nhiều tiểu tiên nữ tranh nhau, lập tức cười ngoác miệng.

Có điều vào lúc này, một cảm giác lạnh sống lưng khiến Hắc Chí có dự cảm chẳng lành.

Hắn nhìn xung quanh, không phát hiệu ra điều bất thường, chỉ coi như bản thân đã nghĩ nhiều rồi.

Đợi sau khi hắn vui vẻ quay trở về nhà đã lập tức nhìn thấy khuôn mặt xám xịt của tỷ phu.

Sau đó, nghênh tiếp Hắc Chí chính là một trận đòn nhừ tử, đánh đến mức thanh niên Hắc Chí nước mắt giàn giụa, kêu gào thảm thiết, mặt bị đánh đến sưng phù rồi.

Đương nhiên.

Chuyện Lý Hiên không hề hay biết gì.

Sau khi anh nhận được tin tức do thành chủ phái người đưa tới, cũng có chút bất ngờ, đồng thời cũng có chút tò mò về Thanh Liên Tông.

“Thiếu tiêu đầu thật lợi hại, đến người của phủ thành chủ cũng đến cửa báo tin, thái độ còn rất tốt nữa, tôi lần đầu thấy người của phủ thành chủ khách khí như vậy.” Tiêu sư Thiết Long trong tiêu cục kính phục nói.

“Đúng vậy, từ khi thiếu tiêu đầu của chúng ta quản lý tiêu cục, chúng ta cũng chưa từng xảy ra thương vong, số bạc kiếm được cũng nhiều, hiện giờ rất nhiều người đều muốn đến tiêu cục chúng ta làm việc.”

“Không phải sao, người bên ngoài vừa nghe chúng ta là người của tiêu cục Bạch Vân, ai cũng đều ngưỡng mộ.”

“Đúng vậy đúng vậy.”

Các tiêu sư bàn tán sôi nổi, dùng ánh mắt kính phục nhìn Lý Hiên, cảm thấy Lý Hiên rất có khả năng quản lý, dễ dàng giúp tiêu cục kiếm được rất nhiều tiền.

Đối với chuyện này.

Thanh Liên Tông chuyển dời đến núi Bạch Vân, chuyện này đối với anh mà nói là một sự bất ngờ, chủ yếu là khoảng cách quá gần thành Bạch Vân, nếu như gia nhập vào tông môn, hành sự cũng thuận tiện.

Cộng thêm việc linh khí Thanh Liên Tông nồng đậm, là một nới tu luyện tốt, trong lòng Lý Hiên cũng có chút dao động.

“Đợi trước đá rồi nói vậy, không vội, ta vẫn cảm thấy ở nhà tiêu rao tự tại, thoải mái hơn.”

Lý Hiên quyết định chờ đợi, dù sao thì dựa vào tư chất của anh muốn gia nhập tông môn, dễ như trở bàn tay.

Sau khi đã suy nghĩ kỹ.

Lý Hiên ngưng tự một chút nước tình, cho Lôi điện kiêm điêu và tiểu hươu sao uống, rồi mới quay về tu luyện.

Mặt trời bắt đầu lặn phía tây, hoàng hôn buông xuống.

Lý Hiên và Tần Nguyệt bọn họ sau khi ăn xong bữa tối, đang định quay về nghỉ ngơi thì vào lúc này, một lời nhắc vang lên.

[Ding! Phân thân số 100 của ngươi, xác nhận A Đại là nhân vật thiên mệnh, mau chóng đến nhận đồ đệ.]

[Ding! Phân thân số 100 vì bảo vệ A Đại, bị trọng thương mà chết.]

“Hả?”

Nhìn thấy tin tức đột nhiên xuất hiện, Lý Hiên cau mày, rồi sau đó anh căn dặn Tần Nguyệt vài câu, rồi rời đi nhanh như mũi tên, đi về hướng cửa thành nam.

Tại cửa thành phía nam.

Một đoàn lữ hành đang đứng ở cửa thành, sốt ruột nói vài lời dễ nghe với Triệu thống lĩnh, hi vọng Triệu thống lĩnh có thể châm chước một chút, giúp mở cửa thành để đoàn lữ hành đi qua.

“Ta nói rồi, cổng thành đã đóng rồi, không mở ra nữa, đây là quy tắc!”

Triệu thống lĩnh hét lên một cách thô bạo, đầu ngẩng cao trong trạng thái đang giải quyết theo phép công.

“Triệu thống lĩnh, Triệu thống lĩnh, người châm chước đi mà, số hàng hóa lớn này của chúng tôi thật sự không thể chậm trễ được,” Người đứng đầu đoàn lữ hành cầm lấy bạc lén đưa cho Triệu thống lĩnh.

“Cầm đi đi, ta nói rồi, hôm nay ai cũng đừng mong rời khỏi thành, cho dù là thành chủ thì cũng không mở cửa, ta đã nói rồi đấy!”

Triệu thống lĩnh lại lần nữa tuyên bố một cách thô bạo, trong mắt lóe lên sự ngang tàn không chịu khuất phục.