Trời đất trước mặt như quay cuồng, Quý Dữu thầm nghĩ không tốt, chỉ cảm thấy hai đầu gối gập lại khiến cả người lảo đảo một lúc, thiếu chút nữa đâm vào bàn ăn, dưới tình thế cấp bách, cô nắm lấy tay vịn bên cạnh mới khiến cơ thể đứng vững.

Sao lại thế này?Đang êm đẹp thì tim đập không bình thường, đầu vốn chỉ đau chút thôi thế nhưng trong nháy mắt đau đớn tăng đột ngột.

Chẳng lẽ ---Nguyên chủ đang muốn đoạt lại chủ quyền cơ thể sao?Cho cô.

Cho cô.

Đừng đoạt.

Trả lại cho cô đấy.

……Nhưng mà ---Đợi một lúc lâu, cơ thể Quý Dữu vẫn không nhúc nhích, trong linh hồn cũng không cảm nhận được bất kỳ lạ thường nào, có vẻ cô đoán sai rồi thì phải, cũng không phải nguyên chủ muốn cướp lại thân thể mà chỉ là tim đập nhanh khác thường thôi.

Quý Dữu ngồi xổm trên sàn nhà rất mất hình tượng, lưng dựa vào vách tường, cô không ngừng hít thở…… Cố gắng không chế tần suất tim đập một cách bất thường, thật lâu sau tim mới đập chậm lại như cũ.

Chỉ là ---Đầu vẫn rất đau.

Còn có ---Cứ cảm thấy giống như trong óc xuất hiện đồ vật kỳ quái nào đó, cô hơi nhắm mắt lại, trước mắt trừ bóng tối ra thì trong ý thức như có thêm đồ vật, đó là gì?Quý Dữu muốn lại gần một chút để nghiêm túc quan sát, động thái này khiến cô phản xạ có điều kiện mở to mắt, nhưng cô mới vừa mở mắt thì đồ vật trong ý thức kia liền biến mất luôn.


Qúy Dữu nhắm mắt lần nữa, cẩn thận cảm thụ một chút, trong ý thức đồ vật đó đột nhiên lại xuất hiện, đen như mực, nhìn không được rõ lắm, Quý Dữu an ủi bản thân không được nóng nảy, cô chậm rãi chút một, dẫn đường tinh thần lực mỏng manh của mình hướng lại gần đồ vật đen như mực đó.

Một chút.

Một chút.

……Gần.

Đến khi thấy rõ đó là cái gì thì bỗng con ngươi của Quý Dữu trừng rõ to.

Này ---Này ---Cái thứ này chẳng phải là khối thiết phiến lúc trước đánh ngất mình sao?Khi ấy khối thiết phiến này đột nhiên va vào cô, Quý Dữu ý thức được không ổn muốn tránh đi nhưng căn bản tránh không kịp, chỉ mơ hồ liếc mắt một cái, kí ức tương đối khắc sâu chính là những hoa văn phức tạp đẹp đẽ trên mặt khối thiết phiến, hoa văn đó thể hiện ra một cỗ lực lượng cổ xưa sâu thẳm, bất kỳ người nào liếc mắt một cái đều khó có thể quên.

Sẽ không sai.

Tuyệt đối cái khối đó là thiết phiến đánh trúng cô.

Thiết phiến là cái tên tùy tiện Quý Dữu lấy dựa vào ngoại hình của nó, đến nỗi chất liệu của cái thứ này chắc gì đã là sắt? Trước mắt đến xem Quý Dữu cũng không tài nào biết được.

Trên thực tế, khi có đồ vật rơi từ trên cao đập trúng đầu muốn đầu không u một cục là điều không thể nào, lúc ấy Quý Dữ biết bản thân chết chắc rồi, nhưng kỳ quái là lúc khối thiết phiến đó đánh trúng đầu dưa của cô thì cô cũng không cảm giác được cơn đau đớn dữ dội, chỉ thấy trước mắt tối sầm rồi hôn mê, sau khi tỉnh thì đã xuyên qua rồi.


Việc này rất thần kỳ, hoàn toàn siêu thoát phạm trù vật lý a.

Quý Dữu nghĩ trăm lần cũng không ra.

Mà --- sao hiện tại khối thiết phiến này không đi mà ở trong óc cô vậy?Rốt cuộc chuyện này là sao?Quý Dữu xoa mày, không hiểu sao thấy đầu càng đau.

Hiện tại cô có đầy đủ lý do hoài nghi cơn đau đầu hơn nửa năm nay khiến mình bối rối là tại khối thiết phiến này giở trò quỷ.

Tức giận nha!Đập chết cô, làm hại cô xuyên qua cũng thôi đi thế mà giờ không có cô cho phép vẫn cắm rễ trong ý thức của cô, khác gì bị cưỡng chế đâu.

Khối thiết phiến đáng chết này nhất định cô phải nghĩ ra cách đuổi nó ra ngoài thôi!Quý Dữu ngồi bò trên sàn nhà, được một lúc lâu cô mới cảm thấy hết đau đầu, cô bình tình nhìn lại khối thiết phiến đó thì đột nhiên phát hiện trên bề mặt của thiết phiến này giống như rút đi chút sắc đen, lộ ra chút ánh sáng trong suốt trơn bóng --- khi nào thì phát sinh thay đổi vậy? Quý Dữu cẩn thận hồi tưởng lại một lần thì hơi hiểu ra.

Sau khi đầu cô hết đau thì khối thiết phiến này mới yên lặng biến hóa.

Vì đầu cô không còn đau nữa nên thiết phiến trở nên sáng hơn.

Còn nguyên nhân khiến thiết phiến phát sinh biến hóa thì Quý Dữu vẫn như cũ không hiểu tại sao nhưng cô không miệt mài theo đuổi việc này mà chỉ thấy tâm trạng nặng nề, nhìn thiết phiến lần nữa phát hiện hoa văn phức tạp trên bề mặt càng rõ ràng hơn, hình như cô thấy một đạo phù văn được tạo thành từ vô số đường cong quanh co khúc khuỷu quấn lấy nhau, cuối cùng vòng theo đường cong tạo thành một đạo đồ hình.


Bỗng chốc ---Cơn đau đầu kịch liệt đánh úp lại, Quý Dữu bất chấp xem đến cùng đồ hình đó rốt cuộc là gì mà mau chóng ôm đầu, cả người lăn lộn trên sàn nhà.

Thật lâu sau Quý Dữu mệt đến không buồn động đậy nằm trên sàn, giống như một con cá chết vừa mới bị mổ bụng vậy, người run lẩy bẩy nhưng vẫn cố ngoan cường ngồi dậy, sau khi ngồi dậy được thì cô giơ tay day day giữa mày rồi từ từ mở mắt ra.

Ơ?Trời sáng lúc nào vậy?Quý Dữu nâng tay lên nhìn qua thời gian trên quang não của mình thì quả nhiên phát hiện đã 9 giờ sáng.

Sao lại thế này?Tuy rất đau, cả người giống như nhẫm lên mũi đao, còn một chân đang bước vào địa ngục…… Nhưng thời gian không lâu như vậy mà, thậm chí Quý Dữu cảm thấy cơn đau đó kéo dài nhều nhất là nửa giờ mà thôi.

Thế mà hiện thực đã qua suốt 9 tiếng đồng hồ.

Càng ngày càng kỳ quái.

Nếu không hiểu được nguyên nhân thì dứt khoát bỏ qua, không việc gì phải đi tìm tòi nghiên cứu, cô xoa cái bụng khô quắt lại, tối qua chỉ ăn nửa lọ dinh dưỡng tề, hiện tại bụng đói đến mức kêu kháng nghị.

Quý Dữu lấy nửa lọ dinh dưỡng tề từ tối qua còn dư trong ngăn tủ rồi đi bày biện bát đũa ghế dựa cho chỉnh tề, lau chùi hoa hồng bằng plastic rồi cắm lại vào bình, hừ ~ bất kể sinh hoạt có khổ đến thế nào thì không thể nào bỏ qua quy luật được.

Ăn uống no nê.

Quý Dữu xem lại lịch trình mình đã sắp xếp: Buổi sáng 8h – 12h, làm cu li 4 giờ, buổi chiều 2h đi đến khu 6 tham gia buổi phỏng vấn của một cửa hàng có thông bán tuyển dụng người bán hàng.

Bởi vì chậm trễ thời gian nên khẳng định rằng buổi sáng không thể làm cu li đủ 4 tiếng đồng hồ được, Quý Dữu nghĩ công việc cu li này lúc nào cũng có thể làm, việc cấp bách vẫn là tìm được một công việc lương cao, cửa hàng cô muốn phỏng vấn trả lương cho người bán hàng là 1500 điểm tín dụng, hơn nữa trên thông báo tuyển dụng của cửa hàng không đề cập đến yêu cầu thể chất và tinh thần lực, nếu Quý Dữu có thể thành công được tuyển dụng thì đương nhiên hơn đứt đi nhặt rác và làm cu li.


Vì thế Quý Dữu đăng nhập Tinh Võng bổ cọc gỗ 3 tiếng đồng hồ, sau đó đăng xuất Tinh Võng.

Ăn dinh dưỡng tề xong, Quý Dữu chỉnh trang lại quần áo, sau khi xác định cả người mình nhìn thật thoải mái và đầy tươi trẻ, giỏi giang mới yên tâm mở cửa đi đến trạm trung chuyển giao thông công cộng.

Thân là tên quỷ nghèo, đương nhiên Quý Dữu không có công cụ di chuyển tư nhân mà ngày thường muốn đi ra ngoài cô đi bằng xe huyền phù được thiết lập ở các khu vực công cộng trong tinh cầu rác số 101 này, phí dụng là 2 điểm tín dụng/lần.

***Xe huyền phù: Từ huyền phù có nghĩa là nổi lơ lửng, nên nghĩa của xe huyền phù là xe được nổi lơ lửng trên bề mặt đất.

Bởi vì cảm thấy phí tham gia giao thông công cộng hơi đắt nên bình thường Quý Dữu sẽ dùng cặp giò của mình để giải quyết vấn đề đi lại này, tuyệt đối không ỷ lại xe.

Khi ra khỏi nhà cô gặp được bà Jenny.

Bà Jenny cười nói: “A Dữu, cháu tính đi khu 6 phỏng vấn hả?”Quý Dữu híp mắt cười: “Vâng, cháu muốn đi thử một lần xem sao.

”Tối hôm qua khi đi nhặt rác cùng nhau, ban đầu bà Jenny muốn hẹn Quý Dữu tối nay tiếp tục cùng đi nhặt rác nhưng cô nghĩ đến buổi chiều có cuộc phỏng vấn, từ khu 10 mà cô đang ở đi giao thông công cộng là xe huyền phù đến khu 6 mất một giờ, phỏng vấn không biết sẽ mất bao lâu nên ước chừng sáu giờ tối Quý Dữu không thể trở về ngay được liền từ chối lời mời của bà Jenny, thế nên bà Jenny biết chiều nay Quý Dữu muốn đi phỏng vấn.

Bà Jenny nói: “Cố gắng lên! Cô gái nhỏ, nhất định cháu sẽ thành công.

”Quý Dữu trả lời: “Vâng, cháu sẽ cố gắng tranh thủ.

”.