Thành chủ Coman còn chưa nói hết câu, tiếng chuông báo động chói tai đã vang lên, mặt ông ta biến sắc: “Không xong, lại có Ma tộc xâm phạm!”

Cố Thịnh Nhân nghiêm mặt lại, vào một khắc trước khi Carlos hạ lệnh, quyền trượng trong tay đã đưa lên cao, một tiếng sáng trắng chói chang tỏa ra, dần dần lan tỏa ra toàn bộ Băng Nguyên thành.

“Đại tinh lọc thuật!” Hai vị hồng y giáo chủ sáng mắt, ánh mắt khiếp sợ nhìn Cố Thịnh Nhân.

Đại tinh lọc thuật xem như một trong những cấm chú uy lực nhất của ma pháp ánh sáng, không phải Pháp Thánh thì không thể thi triển. Hai vị hồng y giáo chủ cũng có thể tự mình thi triển ma pháp này, nhưng lại không thể làm giống như Cố Thịnh Nhân, khiến cho ma pháp ánh sáng lan rộng đến phạm vi toàn bộ Băng Nguyên thành.

Đây không phải là chứng minh, Thánh Nữ tuổi còn trẻ như thế, luận mức độ thâm hậu của ma lực trong cơ thể, vậy mà đã siêu việt hơn rất nhiều so với hai ông già đã sinh hoạt trong giáo đình ánh sáng suốt mấy trăm năm như hai người bọn họ.


Hai người liếc nhau, trong thần sắc vừa hoảng sợ vừa kinh hỉ.

Dù nói thế nào, thân là Thánh Nữ giáo đình Ánh Sáng, Cố Thịnh Nhân cường đại, đối với giáo đình là chuyện tốt.

Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, Cố Thịnh Nhân biết, đây là tiếng hấp hối giãy giụa của những Ma tộc đó.

Đại tinh lọc thuật một trong những cấm chú bá đạo nhất của toàn bộ ma pháp ánh sáng, đại tinh lọc, tên như ý nghĩa, là hết thảy bóng tối, những thứ không sạch sẽ, bị ánh sáng bài xích, đều sẽ tan rã bên trong ánh sáng của đại tinh lọc thuật.

Thành chủ Coman nhìn màn sương mù màu đen đã bao trùm Băng Nguyên thành suốt mấy tháng nay đang dần tan ra bởi thứ ánh sáng trắng đó, khống khí trong lành của Băng Nguyên thành lại lần nữa trở về, hắn dường như muốn rơi nước mắt vì hạnh phúc.


“Đa tạ Thánh Nữ đại nhân.” Hắn cong lưng thật thấp, hành một đại lễ với Cố Thịnh Nhân.

Những tùy tùng sau lưng hắn, cũng đều làm theo tương tự, hành lễ với Cố Thịnh Nhân.

“Không cần khách khí, đánh chết Ma tộc, tiêu diệt hắc ám, nguyên bản chính là bổn phận của ta.” Cố Thịnh Nhân cười nói.

Lúc này Carlos đột nhiên mở miệng: “Không biết thành chủ Coman có chuẩn bị chỗ nghỉ chưa, Thánh Nữ đại nhân một đường phong trần mệt mỏi, vẫn nên nghỉ ngơi trước mới được.”

Thành chủ Coman liên tục gật đầu: “Đã chuẩn bị từ sớm rồi, là ta suy xét không chu toàn.” Hắn vội vàng dẫn Cố Thịnh Nhân và đoàn người đến nơi đã chuẩn bị sẵn.

Carlos đứng bên người Cố Thịnh Nhân, Cố Thịnh Nhân cảm kích nhìn hắn.

Chờ đến người của thành chủ Coman rời đi, Cố Thịnh Nhân mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngồi xuống, cười với Carlos: “Đa tạ.”


Carlos nghiêm mặt: “Thánh Nữ đại nhân lúc trước hà tất cậy mạnh, chỉ là vài Ma tộc cấp thấp mà thôi, người của quang minh kỵ sĩ đoàn đủ để đối phó.”

Cố Thịnh Nhân lắc đầu: “Hẳn là ngươi nhận ra, đám người ở thành Coman này bây giờ đều là chim sợ cành cong, nếu ta không thể lấy thực lực cường đại ra để chứng minh, khiến bọn họ tin phục, chỉ sợ rất khó có được tín nhiệm của bọn họ.”

Carlos ương ngạnh nói: “Vậy thì ngài cũng không nên lấy thân thể của mình đi mạo hiểm. Ta phụng mệnh phụ trách bảo hộ an toàn của ngài, cũng có nghĩa vụ bảo đảm ngài hoàn hảo không tổn hao gì.”

Cố Thịnh Nhân mặt mang ủ rũ: “Chẳng qua ta chỉ tiêu hao ma lực hơi quá mức mà thôi, được rồi Carlos, ngươi đi xuống trước đi, để ta nghỉ ngơi trong chốc lát.”

Carlos hình như còn muốn nói gì đó, nhìn sắc mặt hơi tái nhợt của Cố Thịnh Nhân, vẫn là nhịn xuống, nhẹ giọng đi ra ngoài.
Hệ thống mở miệng: “Nhân loại kia rất quan tâm ngươi, thái độ của ngươi thật lãnh đạm đó, ký chủ.”

Cố Thịnh Nhân nhắm mắt lại: “Chính là bởi vì hắn quá quan tâm ta, ta mới muốn làm thế.”

Nếu đã định không có kết quả, thì phải bóp chết ngay trước khi tình cảm kia của hắn kịp nảy sinh.