*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Nhìn thấy mấy con rối, Trần Danh cùng A Lộc đều trợn to hai mắt.

Đặc biệt là A Lộc, mừng đến cầm cái này cầm cái kia, thích nhất vẫn là con rối Lão Hổ.
Trần A Phúc cười nói: "Chờ rảnh rồi, tỷ tỷ liền làm cho đệ một con rối giống Lão Hổ như đúc."
Vương thị sẵng giọng, "Vậy không được, cầm sa tanh tốt như thế làm con rối cho A Lộc, quá không tiếc phúc rồi."
A Lộc cười nói: "Tỷ tỷ cầm vải lẻ không đáng giá tiền làm cho đệ là tốt rồi." Lại cầm lấy con rối Yến Tử lớn nói: "Tỷ tỷ, con rối lớn này không chỉ đẹp mắt, còn giống như có một cỗ mùi thơm dễ ngửi."
Trần A Phúc cố ý lấy Yến Tử lớn tới ngửi, cười nói: "Không có, ngược lại tỷ cảm thấy những ngày này nhà chúng ta vẫn luôn tràn ngập một cỗ mùi thơm nhàn nhạt, có đôi khi có, có đôi khi không."
Mấy người đều có loại nhận thức này, nhưng lại nghĩ không ra đến cùng là chuyện gì xảy ra.

Không nghĩ ra thì không nghĩ nữa, dù sao đều là chuyện tốt.
Sau đó, Vương thị vội vàng đi Cổ Kiều thôn mua thịt, lại thuận tiện nhặt một ít củi lửa trở về.


Hôm nay cao hứng, trong nhà muốn cải thiện thức ăn một chút.
Trần Danh cùng A Lộc đi rồi, Trần A Phúc liền tiến vào không gian, đưa cho Kim Yến Tử con rối Yến Tử kia.

Con rối này mặc là quần áo cánh vàng đuôi hồng hoa, trên đầu còn mang đóa hồng hoa, Kim Yến Tử mừng đến cười chít chít không ngừng.
Nó bò tới trên người con rối, dùng cánh ôm nó nói: "Muội muội trắng trẻo tốt, có nó bồi con, cũng không tịch mịch như vậy." Rồi nói với Trần A Phúc: "Ma ma, không nghĩ tới người còn có nhiều bản lĩnh như vậy." Sau đó bắt đầu chơi con rối, cũng không còn lòng dạ xây nhà.
Trần A Phúc ngồi dựa vào cây Yến Trầm Hương, trong mũi tràn ngập mùi thơm nồng đậm, thoải mái cực kỳ, cảm thấy toàn thân đều trầm tĩnh lại.
Nàng nhắm mắt lại nghĩ tới nên làm thế nào để có thể làm cho chính mình mau chóng cường đại lên.
Biện pháp tốt nhất đương nhiên chính là làm tốt quan hệ cùng vợ chồng La quản sự.

Lần này không chỉ làm con rối cho tôn tử tôn nữ hắn, lần sau lại để Đại Bảo nghĩ biện pháp hấp dẫn hai đứa bé đến nhà mình chơi.


Nhà mình không chỉ có động vật chơi thật thú vị, chính mình còn biết làm điểm tâm ăn ngon.
Mặt khác, còn có Dương đại gia tửu lâu Hỉ Nhạc trên thị trấn.

Nhà hắn mặc dù chỉ là một cái tửu lâu, nhưng ở thị trấn có thể lái được lớn như vậy, khẳng định cũng sẽ làm quen quan lại.

Nhà hắn nhân phẩm người lớn không tệ, hài tử cũng rất tốt, nghĩ biện pháp lại để tình cảm Đại Bảo cùng hài tử hắn gia gắn bó tốt hơn...
Nhà mình trong tay hiện tại đã có một chút bạc, về sau sẽ còn lợi nhiều nhuận nữa, tuyệt đối không thể để cho Hồ thị muốn gì có nấy.
Trần Thực cách khá xa, sợ sẽ không trở lại.

Nhưng nhà mình không được, mọi người ở trong một thôn, nhất cử nhất động bọn họ đều nhìn thấy.
Còn có Hồ lão ngũ kia.

Mình không dám đắc tội chết Hồ thị, không chỉ bởi vì
.